Chương 28: Thoát khỏi Rừng Cấm (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi chuyện đã tiến triển ngoài dự kiến. Ron biết họ vẫn còn nhiều câu hỏi muốn hỏi, nhưng cậu không muốn hỏi nữa nên đơn phương kết thúc cuộc "thẩm vấn". Cứ như thể bằng cách tránh những câu hỏi đó, sự thật tồi tệ có thể bị loại bỏ. Điều này thật hèn nhát - cậu biết điều đó - nhưng Ron không thể quan tâm hơn vào lúc này, cậu chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây vì độ ẩm lạnh lẽo và đôi mắt dò hỏi của Hermione khiến không khí như đóng băng.

Hermione tựa hồ không muốn bỏ cuộc, Ron lại giả vờ như không để ý, xoay người đi xuống lầu, nhưng trong mắt lại tựa hồ có ngọn lửa dập tắt.

Harry lấy chiếc áo choàng tàng hình ra, trùm lên đầu mình và Ron. Cậu do dự rồi nói với Hermione: "Chúng ta vẫn chưa biết con Tử Xà đang ẩn náu ở đâu. Bồ ở lại trường sẽ an toàn hơn. Ron và mình đến chỗ bác Hagrid để hỏi." Ron khẽ gật đầu, quấn đầu trong áo choàng và giấu mình.

"Được." Hermione đồng ý.

Cô đồng ý nhanh đến mức Harry choáng váng trong giây lát.

"Vậy hãy giữ an toàn và về sớm." Hermione nói xong, quay người đi vào phòng của mình.

"Hôm nay bồ ấy nghe lời quá phải không?" Harry cũng chui vào trong áo choàng.

Tim Ron thắt lại. Có lẽ cậu có thể đoán được lý do tại sao Hermione lại đồng ý dễ dàng như vậy - cậu vừa cất cuốn nhật ký của Riddle vào ký túc xá.

"Không có việc gì, tụi mình đi nhanh thôi." Ron thúc giục.

Hai người đi xuống cầu thang, cẩn thận tránh đám đông. Trong lúc này, một vụ náo động nhỏ nổ ra trong phòng sinh hoạt chung--Ron nhớ tên anh ta là Claysie Warren, người có vẻ là một phù thủy gốc Muggle. Từ trên mặt đất lao lên, túm lấy cổ áo Percy, đẩy hắn vào tường rồi hét lên: "Tôi đã nói là để tôi đi ngay!"

Trong mắt Percy hiện lên một tia kinh hãi. Clancy cao hơn anh cả mét, hai tay ôm lấy cổ không hề cử động, nhưng dưới ánh mắt của mọi người, anh vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: "Thả tôi ra, trò Warren. Trường đã đăng ký chuyến tàu về sớm nhất, và chúng ta sẽ đợi một lát. Các giáo sư sẽ đến đây để bảo vệ trò ..."

Warren hét lên với đôi mắt đỏ hoe: "Đã có rất nhiều người bị tấn công trong phòng sinh hoạt chung, hiện tại không an toàn chút nào! Con quái vật đó có thể đang ẩn nấp ở đâu đó! Sẽ quá muộn khi các giáo sư đến! Hơn nữa, năm mươi năm trước họ đã không cứu được ai! Bà cố của tôi đã chết trong phòng tắm trên tầng hai.Vì vậy Weasley, hãy nghe đây, tôi sẽ không bao giờ ở lại đây cho đến chín giờ. Giờ ngày mai tôi sẽ rời khỏi Hogwarts!"

Sau khi nó nói lời này, trong đám đông xuất hiện sự hoảng loạn cực lớn, rất nhiều người cũng tham gia cùng Warren và bắt đầu vây quanh Percy.

"Nếu các người có thể đảm bảo mình sẽ không bị tấn công ở hành lang thì cứ đi ra ngoài. Có ai còn sợ tên mọt sách Percy đó có thể ngăn cản các người không?" Fred đi tới cửa, vẻ mặt giễu cợt nói với mọi người. George giữ cửa, quay lại nhìn những người khác "Hả? Có muốn tôi mở cửa cho các người không?" Tuy nhiên, không đợi ai trả lời, anh đã mở cửa một chút, và Ron và Harry nhân cơ hội đó để lẻn ra ngoài. Họ vừa bước vào hành lang thì có người vội chạy tới nắm lấy tay nắm cửa và đóng chặt lại từ bên trong.

Hai người không dám lãng phí thời gian, vội vàng đi ra ngoài trường học. Nơi nào anh đi đều im lặng, và những cái bóng cô đơn rơi trên mặt đất. Đây là lần thứ hai Ron nhìn thấy khuôn viên vắng lặng và vắng vẻ này. Lần đầu tiên là vào đêm Giáng sinh năm mươi năm trước. Cậu không khỏi cảm thấy như bị thôi miên. trước khung cảnh quen thuộc.

Sau khi bước ra khỏi trường, Harry thấp giọng hỏi: "Bà cố của Warren có phải là Myrtle không? Bà bị một con Tử Xà giết chết à?"

"Có thể." Ron lơ đãng nói.

Tiếng bánh xe đột nhiên vang lên trên con đường rải sỏi phía sau họ. Một chiếc xe ngựa đang hướng về phía Hogwarts từ phía dưới núi. Huy hiệu màu đen và màu xanh lá cây phía trước xe ngựa có khắc chữ "M" màu bạc, trên cả hai có một con rắn quấn chặt.

"Đó là xe của gia đình Malfoy. Tại sao họ lại đến trường vào lúc này?" Ron cau mày.

Tuy nhiên, ngoài Lucius Malfoy, còn có một người đàn ông trung niên ăn mặc rất chỉnh tề với chiếc mũ đen trên đầu.

"Bộ trưởng Bộ Pháp thuật?!" Ron ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông quay lại, đó là Cornelius Fudge!

Nhưng Fudge chỉ nhìn thoáng qua rồi cùng Lucius vội vã tiến vào lâu đài.

Ron và Harry đều có chút bất an, lập tức chạy về phía nhà đá.

Harry gõ cửa, giọng nói của bác Hagrid vang lên: "Ai vậy?"

"Là chúng cháu!"

Giọng nói bên trong dừng lại, rất nhanh có tiếng bước chân tới gần cửa.

Khuôn mặt của Hagrid xuất hiện sau cánh cửa, ngạc nhiên nhìn hai người, sau đó tức giận và lo lắng nói: "Các cháu đang làm gì ở đây? Các cháu không biết bây giờ đang nguy hiểm à? Quay lại đi!" Gã hỏi sau khi đóng cửa lại, Harry vội vàng nói: "Chúng cháu có một chuyện rất quan trọng muốn hỏi bác, liên quan đến Phòng chứa Bí mật."

Hagrid tay cứng đờ, cúi đầu nhìn hai người lần nữa: "Hả? Cháu đang hỏi bác à?"

Vẻ mặt của gã rõ ràng là họ đang che giấu điều gì đó, cả Harry và Ron đều lo lắng. Khi bước vào phòng, lần đầu tiên họ liếc nhìn chiếc cung/nỏ trên bàn. Harry nhìn lại và nói, "Sao tối hôm qua bác không tham dự bữa tiệc?" Hagrid rót một cốc nước trắng cho hai người và cau mày khi nghe câu nói: "Căn phòng bí mật này thì liên quan gì đến nó?" "Trả lời cháu đã." 

Hagrid thở dài, dang tay ra: "Ta gặp một người bạn, cho nên không có đi vào lâu đài." Harry và Ron nhìn nhau nói: "Bác phải thề là tối qua bác không đến lâu đài."

"Ôi Chúa ơi, Merlin, bác thề." " Hagrid giơ tay phải lên, bối rối nhìn hai người. Các cháu đang hỏi cái gì?"  

"Không phải Hagrid lấy trộm cuốn nhật ký" Harry thì thầm với Ron gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn Hagrid: "Năm mươi năm trước, chính bác Hagrid là người đã mở nó ra sao?"   

"Làm thế nào là nó có thể?!"  Hagrid khàn giọng, rồi thận trọng nhìn ra ngoài cửa sổ, lo lắng nhìn xuống Ron. "Cháu đã nghe thấy điều đó từ ai?""

"Cháu thấy-" Ron nói: "Trong bản tin tổng hợp. Trước đó nói rằng kẻ kế vị đã bị trục xuất vào năm 1942. À, cháu nhớ bác cũng đã rời Hogwarts vào năm đó -"  
 
"Bác đã bị buộc tội sai!" Biểu hiện trên khuôn mặt của Hagrid có chút đau đớn "Bác chỉ-" Vào lúc này, có tiếng gõ cửa lớn.  

"Mau lấy áo choàng che lại!" Sau khi Harry và Ron trở nên vô hình trở lại, Hagrid mở cửa ở bên ngoài là cụ Dumbledore và Cornelius Fudge.   

"Chào buổi sáng, cụ Dumbledore, chào buổi sáng, thưa ngài." Hagrid mỉm cười, "Tôi có thể giúp gì đây?" Cụ Dumbledore bước vào, nhìn quanh và đứng trước cửa sổ, che đồ đạc trên bàn lại.   

Ron và Harry đứng ở bên phải cụ, không dám thở một hơi. Fudge cũng đi vào, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng cùng tức giận: "Đáng tiếc.Đây là một thảm họa chưa từng có, 47 học sinh bị tấn công!"   

Hagrid theo bản năng nhìn xem cụ Dumbledore: "Tôi không hề làm. Giáo sư biết rõ tôi không hề làm mà, thưa giáo sư." Cụ Dumbledore nhẹ nhàng gật đầu với gã một cách nhẹ nhàng.

Fudge khịt mũi: "Cụ không cần phải giải thích với hắn. Bất kể tù nhân là ai, sơ suất của cụ Dumbledore cũng không thể thoát khỏi. Hai ngươi sẽ phải đến Bộ thẩm vấn - cho đến khi chúng ta tìm ra những nghi phạm khác."   

" Mang cụ Dumbledore đi?" Hagrid không thể tin được, Ron và Harry đang trốn dưới tấm áo choàng khi nghe thấy điều này đều bị sốc.
 
"Đẩy học sinh vào tình thế nguy hiểm như vậy, có lý khi học kỳ trước cũng xảy ra chuyện tương tự, ban giám hiệu có thể trực tiếp loại bỏ ông khỏi chức hiệu trưởng." Lucius chậm rãi bước vào phòng, toàn thân quấn chặt một chiếc áo choàng đen. Khuôn mặt ông ta vô cảm, nhưng đôi mắt ông hiện lên vẻ hài lòng.

"Malfoy, đừng hòng đuổi cụ Dumbledore đi!" Hagrid đứng lên trước cụ Dumbledore, nhìn thẳng vào Lucius nói.

Lucius hất cằm, khinh thường liếc nhìn Hagrid một cái, lạnh lùng nói: "Ông tốt nhất nên chú ý thái độ trong lời nói của mình - Đây là Lệnh Đình chỉ Công tác. Ông có thể tìm thấy có đủ 12 chữ ký trong này."

"Điều này thật tệ, ngài không thể làm điều này-" Hagrid kinh hãi nhìn Fudge.

"Hagrid." Cụ Dumbledore ngăn cản Hagrid, ánh mắt kiên định, "Chúng ta phải tiếp nhận kết quả này. Dù sao, không có học sinh nào bị thương hay chết, đó là kết quả tốt nhất.

"Đúng là Dumbledore đã thất bại trong việc ngăn chặn cuộc tấn công này, nhưng việc loại bỏ - nó cần được Bộ Giáo dục ký duyệt, chúng ta có thể thảo luận về vấn đề này sau khi cuộc tấn công kết thúc."

Lucius sẽ không thích điều đó. Dumbledore tỏ ra bình tĩnh, và Fudge rút lui. khiến hắn càng bất mãn hơn, giọng nói của hắn trở nên sắc bén nói: "Quyền bổ nhiệm của Hiệu trưởng trường Hogwarts không thuộc về Bộ Pháp thuật."

Fudge lắp bắp: "Nhưng-" cụ
Dumbledore Đôi mắt xanh sáng của ông bắt gặp ánh mắt lo lắng của Lucius. : "Bình tĩnh, Lucius. Nếu ban giám đốc muốn tôi rời đi, tôi sẽ từ bỏ vị trí của mình, nhưng -" Cụ hơi nghiêng đầu, nhìn Vô tình đáp xuống nơi Ron và Harry đang đứng "Các người sẽ thấy là ta chỉ thực sự rời khỏi trường khi không còn ai ở đây trung thành với ta. Các người cũng sẽ nhận thấy kẻ nào cần tìm kiếm sự giúp đỡ thì luôn luôn tìm được sự giúp đỡ đó ở ngay tại trường Hogwarts này."

Lucius nở một nụ cười chế giễu: "Mọi người sẽ nhớ ông."

"Vậy thì chúng ta nhanh lên đi. Từ đây đến chân núi còn rất xa. Tôi hy vọng chúng ta có thể ngồi thưởng thức bữa trưa ở Bộ Pháp thuật. Nếu ở trong xe ngựa thì thật tệ." cụ Dumbledore nói và bước ra ngoài.

Lucius mũi run lên, hừ lạnh một tiếng bước nhanh ra ngoài.

Fudge quay đầu lại, đợi Hagrid đi tới trước mặt hắn hít sâu một hơi, thấp giọng nói: "Nếu có ai muốn tìm ra điều gì liên quan đến những vụ này, người đó chỉ cần đi theo những con nhền nhện. Chúng sẽ dẫn đi đúng đường! Đó là tất cả những gì ta cần nói."

Cánh cửa đóng lại ầm ĩ, tiếng bước chân dần dần xa dần. Hai người trốn trong phòng cởi bỏ bộ quần áo vô hình. Harry bất an nói: "Còn một đêm nữa chúng ta mới có thể rời đi. Hiện tại không có cụ Dumbledore, Hogwarts càng thêm nguy hiểm!"

Ánh mắt của Ron tập trung vào hàng dài con nhện đang bò ra ngoài bệ cửa sổ: "Cậu có muốn đi xem không?"

Harry trèo lên cửa sổ, nhìn thẳng vào động tác của chúng. Nó nhìn thấy một hàng dài mảnh mai cuối cùng kéo dài vào Rừng Cấm.
_____________
Tác giả có điều muốn nói :
Cảm ơn các thiên thần nhỏ vì 1 phiếu bầu chúa tể của các bạn
Nội dung của chương này là đi qua cốt truyện. Tôi cảm thấy mình có thể hoàn thành phần Rừng Cấm nhiều nhất trước OTZ lần thứ 7...
Đề phòng trường hợp không thể hoàn thành thì đây là chương cuối cùng của năm nay ( ?), vậy nên tôi sẽ đưa cho bạn ba đoạn giới thiệu.
Preview chương tiếp theo: Có ai còn nhớ chân dung của Evro không?
Xem trước học kỳ thứ ba: Bạn có nghĩ tôi sẽ kể cho bạn nghe về việc Ron có được chiếc xoay thời gian không?
Xem trước học kỳ thứ tư: Bí ẩn Chúa tể bóng tối biến thành xxx và trở về Hogwarts. Liệu Ron dũng cảm có thể thành công nhận ra tình cũ của mình?
cảm ơn tất cả!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro