Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như một kẻ đi săn lâu năm, tôi nhàn nhã thu lưới khi con thú nhỏ tội nghiệp còn không biết mình đã rơi vào cái bẫy của thợ săn là tôi.

Tôi trốn trong lòng Takemichi mà ra sức chà sát mắt cho nó đỏ lên ầng ậng nước. Dùng sức vùng ra khỏi vòng tay của cậu nhóc rồi tôi vừa khóc vừa đẩy nhóc ấy đi.

- Em nói dối! Em chỉ đang nói dối mà thôi! Em đi đi! Về ngay đi!

- Không có! Em nói thật mà.

Cậu trai có vẻ bối rối có chút không biết phải làm sao khi thấy tôi lặng lẽ rơi lệ sâu trong đáy mắt là nỗi đau đớn như sắp hoá thành thực thể.

Nào nào Takemichi, thấy tôi khóc đau lòng như vậy thì em sẽ làm gì để dỗ dành tôi đây?

Và không để tôi phải chờ lâu, cậu nhóc kéo lấy cánh tay tôi sau đó ôm chặt tôi vào lòng rồi nâng mặt tôi lên để đặt lên đó một nụ hôn. Nụ hôn của nhóc ấy là một cái hôn vội vàng và rất ngây ngô, chỉ là môi chạm môi nhẹ nhàng liếm láp gặm cắn khe khẽ.

Ngại ngùng rời khỏi môi tôi, Takemichi mặt đỏ bừng nhưng vẫn nhìn thẳng mắt tôi dịu dàng nói nhỏ.

- Sora, em không ghét chị cũng không phải là thương hại chị mà em yêu quý chị. Vậy nên... để em giúp chị, nhé?

Tôi giương mắt nhìn em ấy một lúc rồi khẽ gật đầu. Thấy đủ liền thu thôi chứ cứ chối mãi thì lại quá giả tạo rồi.

Cậu thiếu niên thở phào như trút được gánh nặng, khuôn mặt đỏ lựng lên rồi một tay kéo người tôi dựa vào bả vai còn tay kia run run chạm vào vùng đất cấm.

Tôi cảm nhận rõ nhiệt độ từ lòng bàn tay cậu nhóc qua lớp vải mỏng manh đặt lên cái thứ mà trước nay tôi chưa từng có đang căng cứng khó chịu. Cậu nhóc mới chỉ xoa nhẹ vài cái đã khiến tôi thoải mái hừ nhẹ, côn thịt dưới thân càng trở nên cứng rắn nóng rực căng lên dưới lớp vải khiến tôi càng khó chịu.

- Takemichi...

- Dạ? - Thằng bé nghe tôi gọi liền quay sang nhìn tôi, gương mặt đỏ bừng có dấu hiệu của sự hứng tình.

- Vướng quá Takemichi.

Cậu nhóc nghe vậy thì ngẩn người một chút rồi sau đó bừng tỉnh, ánh mắt hơi chút do dự nhưng rồi nhanh chóng thay bằng kiên định. Chậm chạp kéo váy tôi lên đến hông, cậu trai kinh ngạc nhìn vào cái thứ vốn không nên có ở một cô gái đang căng cứng bên dưới quần lót.

Tôi cũng tò mò nhìn xuống đánh giá cái thứ được tặng kèm của bản thân. Dù vẫn chưa nhìn hết nhưng với độ căng phồng của quần thì tôi dám khẳng định kích cỡ là vô cùng khả quan đủ để khiến người ta thăng hoa sung sướng.

- Takemichi... Khó chịu... - Dùng giọng nói hơi trầm pha chút nức nở, tôi lên tiếng đánh vỡ cục diện im lặng này để cậu nhóc đừng chần chừ mà cứ tiếp tục công cuộc giang dở.

Takemichi hít vào một hơi rồi nhắm mắt nhìn sang hướng khác kéo nốt lớp vải cuối cùng của tôi xuống. Côn thịt thô dài màu hồng nhạt nổi bật giữa đám lông mu gọn gàng đang dựng đứng đầy hứng khởi trong không khí, tôi theo đó cũng thoải mái thở dài vì không còn bị đè ép bởi quần lót.

Vẫn không nhìn thứ đồ chơi bằng thịt kia, cậu thiếu niên khẽ nắm lấy côn thịt mà chà sát lên xuống nhịp nhàng. Tôi cảm nhận rõ bàn tay có vết chai sần của cậu nhóc trượt lên trượt xuống ma sát trên dương vật của tôi làm tôi thoả mãn thở dốc.

Nửa dựa nửa bám vào vai cậu nhóc, tôi nhìn thấy phía đũng quần ai đó cũng đã nổi lên thành cái lều nhỏ liền xấu xa thở vào cần cổ ai kia rồi thở dốc gợi tình, ngực cố ý cọ vào ngực cậu nhóc mà trêu chọc làm cậu trai cũng phải nặng nề thở dốc.

Gạt bàn tay đang vuốt ve thứ " hung khí " kia ra, chống lại ánh mắt nghi hoặc của người ấy, tôi hôn cậu nhóc rồi đẩy nằm xuống giường ghé vào tai mà dịu dàng nói:

- Làm sao bây giờ? Chị vẫn khó chịu lắm nên chỉ còn cách " ăn " em thôi.

- Ơ... Nhưng mà...

Tôi nhìn cậu trai ngạc nhiên mở trừng mắt lúng túng định nói gì đó nhưng khi nhìn mắt tôi lại nổi lên ánh nước thì im lặng khẽ thở dài lấy tay che mắt lại nói lý nhí.

- Chị... Nhẹ nhàng thôi...

Tôi không nhịn được mà cười khẽ, ôi trời ạ, bé ngoan dễ thương như này tôi thật sự chỉ muốn ăn sạch sẽ không chừa chút gì.

Tôi bắt đầu hôn nhẹ từ cần cổ hồng hồng rồi dịch dần xuống phía dưới, khẽ gặm nhẹ phần xương quai xanh quyến rũ. Tay tôi cũng không hề nhàn rỗi mà di chuyển trên cơ thể cậu thiếu niên. Da thịt mềm mại nhẵn nhụi với lớp cơ dẻo dai đàn hồi khiến tôi không nhịn được mà cứ xoa miết mãi.

Hơi nâng người cậu nhóc lên, tôi nhanh tay cởi phăng cái áo của cậu trai ném xuống giường rồi cúi xuống ngậm lấy một bên ngực cậu thiếu niên. Nghe tiếng rên khe khẽ phát ra từ cổ họng Takemichi, tôi càng tận tình liếm cắn hạt đậu hồng nhạt dễ thương. Tôi dùng răng khẽ nhay nhẹ rồi dùng lưỡi đảo qua lật lại, phía ngực bên kia cũng được tay tôi nắn bóp vân vê làm cậu trai thở dốc rên nhẹ.

Sau khi chà đạp đủ tôi ngẩng lên nhìn ngắm thành quả của mình. Trên phần ngực không quá nở nang nhưng vô cùng mềm mại là những dấu răng sâu cạn không đồng nhất nổi bật lên hạt đậu hồng hồng ướt át ngon miệng. Tôi hài lòng tiếp tục xuống tới phần cơ bụng mỏng manh để lại những vệt hồng đầy ái muội.

Tôi cởi nốt áo lót và cái váy bị đẩy lên trên eo của mình rồi cũng cởi luôn những thứ " cản đường " còn sót lại trên người Takemichi. Tôi nắm lấy côn thịt màu hồng phấn của ai kia mà vuốt nhẹ làm cậu nhóc rên lên thở gấp. Cậu trai cuối cùng cũng chịu bỏ cái tay đang che mắt ra mà nhìn tôi bằng đôi mắt mông lung đầy dục vọng.

Tôi đầu tiên nhịp nhàng không nhanh không chậm vuốt ve theo nhịp rồi sau đó nhanh dần đôi khi dùng móng tay khẽ cào nhẹ từ phần đỉnh xuống gốc, tay kia xoa nắn hai tinh hoàn căng phồng. Takemichi nắm lấy ga giường mà thở dốc, cổ họng không nén nổi những tiếng rên rỉ mềm mại khiến bên dưới tôi càng căng cứng như sắt. Được một lúc thì cậu trai gầm nhẹ, dương vật giật giật vài cái rồi bắn ra từng đợt tinh dịch trắng đục cùng nước nhờn dinh dính.

Tôi cười cười giơ bàn tay dính đầy tinh dịch lại gần khuôn mặt cậu thiếu niên đang há miệng thở dốc sau đợt cao trào.

- Xem này bé cưng, em ra nhiều quá đấy.

- Sora... Đừng nói mà...

Tôi buồn cười nhìn cậu nhóc cả người đều chuyển màu hồng như trái cây chín đang vùi mặt vào gối tránh ánh mắt của tôi. Em tôi ngon như này tôi mà không tận tình thưởng thức thì thật có lỗi với em.

- Vậy em đã thoả mãn rồi thì đến lượt tôi nhỉ, Takemichi.

Đêm còn dài lắm đó nha. Tôi mong em sẽ không phải khóc ngất trong lòng tôi đâu, bé ngoan ạ ~

++++++++++++++++++++++++

Tụ Nghiệp: Các cô quá nhanh quá nguy hiểm, t mới đăng có nửa ngày mà đã đủ luôn rồi làm t đu không kịp luôn.

Vậy nên t sẽ tăng lên 30 cmt + 40 sao có chap.

Dự là thịt thà nhà t chỉ có kiểu như thế này thôi, ai ăn thấy nhạt thì t cũng bất lực.

Note: KHÔNG SPAM CMT. Xin cảm ơn

6/10/21

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro