Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dùng đúng 25 phút để ăn sáng và dọn dẹp nhà cửa xong xuôi, hiện tại tôi đang yên vị trên tàu điện ngầm để đi làm.

Tôi phải lần nữa công nhận rằng đồ họa của game này quả thực quá đỉnh cao bởi nó chân thực như một thế giới hoàn chỉnh. Từ cảnh sắc tới đồ vật cũng như các NPC đều sống động tỉ mỉ tới từng chân tơ kẽ tóc.

Điển hình như bây giờ khi tôi đang ở trên tàu điện ngầm ngoài khung cảnh sạch sẽ hiện đại thì còn rất nhiều các NPC là học sinh, người đi làm, già trẻ lớn bé đều có đủ cả. Bọn họ có hành động, cử chỉ cũng như hình dáng khác biệt mang nét riêng khiến tôi cảm giác tất cả như đang "sống".

Cảm giác... có chút quỷ dị.

Tôi đưa mắt nhìn xuống hệ thống của mình đang nhàn nhã lười biếng nằm trên vai tôi mà trầm tư.

Nhận thấy ánh nhìn của tôi con lam hồ ngẩng đầu lên ngó tôi mở lời.

" Có chuyện gì sao Sora? "

Ừm... Không có gì.

" Tầm 2 phút nữa là tới trạm. Lát nữa cô phải làm việc cho thật tốt nha~"

Lão Nhị thấy tôi không muốn trả lời cũng không cố gặng hỏi mà nói sang chuyện khác cùng khuôn mặt hồ ly có vẻ gì đó khác biệt.

Sao tôi cảm giác có mùi âm mưu ở đây nhờ? Dự cảm không tốt khiến tôi nghi hoặc dò hỏi Lão Nhị nhưng nó tuyệt nhiên không hé răng nửa lời.

Tới tận lúc ngồi vào bàn làm việc thì tôi mới hiểu cái vẻ mặt đó là sao rồi.

Sung sướng khi người gặp họa!

Tôi nhìn bảng số liệu cùng những tập hồ sơ cần xét duyệt chất đống trên bàn mà cảm giác đại não mình đang đau nhức từng cơn. 

Mọa nó! Người ta chơi game là để giải trí thư giãn, mình chơi game thì muốn nổ não cmn luôn!

Nào là số liệu tính toán, nào là thuật ngữ chuyên ngành, nào là hợp đồng có bẫy rập,... Tất tần tật những cái đó đáng ra không nên xuất hiện trước mặt một sinh viên ngây thơ trong sáng như tôi, ít nhất là đến thời điểm hiện tại. 

Ấy vậy mà bây giờ tôi phải xử lý hết đống đó trong vòng một ngày mà cứ một lúc lại có thêm một đống mới.

Lạy trời, ai cứu con khỏi bể khổ này đi, bảo bảo thật sự chịu không nổi đâu a!

- Thôi nào, đừng trưng ra bộ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc như vậy chứ Sora. - Hệ thống hố chủ nào đó lên tiếng sau khi nhìn đủ loại biểu cảm đặc sắc của tôi từ nãy tới giờ.

Nó nhìn tôi bất lực ôm đầu thở dài thì rất không trượng nghĩa mà bật cười lớn. Tới lúc nhận được cái nhìn sắc lẹm của tôi nó mới ngừng cười nói tiếp.

- Thật ra cũng không phải không có cách đâu nha. Cô chỉ cần mua gói kỹ năng là đảm bảo tất cả êm đẹp.

- Mua gói kỹ năng?

- Đúng vậy. Vì là một hệ thống siêu cấp dễ thương và tốt bụng nên tôi đã tìm giúp cô gói kỹ năng này nha.

Lão Nhị nói xong thì trước mắt tôi liền xuất hiện màn hình trong suốt có thông tin gói kỹ năng mà nó nói đến.

[ Kỹ năng: Quản lý ( cao cấp).
Hiệu lực vĩnh viễn. Giá: 20 điểm ]

- Lão Nhị 20 điểm kia... là 20 điểm thuộc tính ý hả? - Tôi nhìn hết một lượt khung màn hình chần chừ hỏi.

- Đúng nha. Rẻ như này thì cứ mua mà dùng thôi Sora à.

- Rẻ? Thế mà bảo là rẻ á? Cái giá cao cắt cổ thế mà bảo rẻ á? Mẹ! Bà đây vứt bỏ liêm sỉ cùng sĩ diện cua trai làm nhiệm vụ sấp mặt mệt như chó mới kiếm được 15 điểm thuộc tính. Thế mà giờ bảo mua cái kỹ năng giá 20 điểm mà bảo rẻ cái mẹ gì? 

Tôi không nhịn được mà nổi cáu sau câu trả lời của con lam hồ nào đó. Nó có vẻ giật mình trước thái độ đột nhiên gay gắt của tôi mà lúng túng nhỏ giọng.

- Ừ thì cô có thể nợ lại mà, tôi không đòi ngay đâu... À không không, t-tôi nhớ ra có phiếu chiết khấu. Để tôi tính lại.

Hệ thống hướng dẫn đang nói thì cảm nhận được cái nhìn sắc bén của tôi liền ấp úng nói lại. Tôi thấy nó dùng bộ móng nhỏ nhanh chóng thao tác thì hài lòng để chậu hoa xuống vị trí cũ.

- Ừm tôi giúp cô giảm xuống còn 12 điểm thôi. Sora, cô mua... nhé? - Ấn ấn một lúc xong nó mới quay sang gương đôi mắt hồ ly cẩn thận cất lời.

Nhìn thái độ gần như là lấy lòng của nó làm trong lòng tôi chợt dấy lên nghi hoặc rằng con hàng hệ thống này cố tình nâng giá để ăn điểm của tôi. 

- Vẫn cao quá. Cao như vậy thì thôi, tôi không chơi được đâu. Thôi đành bỏ game vậy...

- N- Nhưng đây là giá thấp nhất rồi. Thật đó, giảm không được nữa đâu. - Nó rối rắm nói.

- Không thì... Tôi cố giảm thêm 2 điểm nữa được không? Chỉ 10 điểm thuộc tính thôi, cô đừng bỏ game nhé?

Thấy tôi vẫn không đồng ý thậm chí còn làm thao tác muốn thoát game nó liền bám lấy tay tôi mếu máo.

Tôi nhìn bộ dáng của nó bây giờ liền hiểu suy đoán của mình là đúng. Thật đúng là quá xấu xa rồi. Muốn lợi dụng sự thiếu hiểu biết của tôi mà ăn điểm thuộc tính người ta cực khổ mới có được, không nên nết như vậy thật đúng là " lão nhị"!

À, dành cho những người không biết thì tôi gọi hệ thống của mình như vậy là có ẩn ý đấy nhưng tôi chả nói ra đâu. 

Tôi im lặng nhìn nó không nói gì khiến cái bản mặt hồ ly kia càng méo xệch, đôi mắt to tròn cũng ầng ậng nước. 

- Sora à... Chị đại à, chị đừng bỏ game mà. Khó khăn lắm mới có game thủ xuất hiện mà bây giờ chị lại muốn từ bỏ là sao? Gói kỹ năng khi mua sẽ in sâu vào não chị nên chị hoàn toàn có thể áp dụng nó ở thế giới thật nên giá mới hơi cao như thế. 

- Thật?

- Thật hơn vàng luôn. Em lấy danh dự của chủ hệ thống đảm bảo điều em nói là thật.

Nhìn mặt Lão Nhị thật sự không giống đang nói dối làm tôi có chút lung lay. 

Nói thật dù đúng là cái game này nơi nơi đều lộ ra bất thường nhưng hoàn toàn không thể phủ nhận nó rất cuốn hút. Bản thân tôi nói bỏ game cũng không phải là hoàn toàn muốn bỏ thật mà chỉ muốn biết thêm thông tin về cái game otome này thôi.

Và nếu những điều Lão Nhị nói là chính xác thì tôi sẽ được trang bị thêm kỹ năng quản lý cao cấp không phải ai cũng biết. Chỉ là mất chút điểm thuộc tính làm yếu đi một chút thôi, lúc sau cũng có thể làm nhiệm vụ bổ sung được.

Suy nghĩ cân nhắc thêm một lúc tôi quyết định mua gói kỹ năng. Vừa chọn đồng ý liền có thể cảm nhận trong đầu có thêm một lượng thông tin cũng như kinh nghiệm về thứ tôi vừa chọn. 

Tôi nhìn những số liệu làm khó tôi khi trước giờ trở nên đơn giản nhẹ nhàng hơn mà không nén nổi sự vui mừng cùng hài lòng dù cơ thể chỉ còn 10 điểm Thể lực và 9 điểm Sức mạnh.

Nâng cánh tay có chút tê mỏi của mình tôi nhanh chóng hừng hực khí thế bắt tay vào làm việc để có thể sử dụng thuần thục hơn kỹ năng tôi mới có.

Rốt cuộc những người tạo ra game này là người như thế nào nhỉ? Tôi càng ngày càng tò mò hơn rồi.

++++++++++++++++

Tụ Nghiệp: hết nợ nha các mẹ trẻ, t cố lắm mới dành được thời gian viết xong chap này đấy bởi t đang bận học với ôn thi sml.

Các hố khác dù đủ thì cũng cứ từ từ, bao giờ tranh thủ được thì t viết tiếp.

Thế nha, yêu tất cả mọi người~~~

À quên, chúc mừng hố này đạt top 1 tag Otomegame. (◍•ᴗ•◍)✧*。


9/3/22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro