Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tĩnh vương phi, Triệu Cảnh Ấu, Thánh Thượng phái tới nhãn tuyến, Thái Tử nhập mạc chi tân, Tam vương gia minh hữu, Thất hoàng tử bạn tri kỉ. Hai mặt, âm thầm hạ độc, nơi chốn hãm hại, tàn nhẫn độc ác!]

Ta thiên, sao nữ nhân này lại có quan hệ với lắm người thế.
Triệu Cảnh Ấu cắn răng, cái thứ chết tiệt này!

[Đinh! Truyền phát đoạn ngắn "Bạo quân"]

[Chử Thiệu Lăng trên mặt không động, cấm lấy trường đao trong tay Vệ Kích lảo đảo đứng lên, Chử Thiệu Lăng huy đao một chút, cấm vệ đều liên tiếp lui về phía sau, Chử Thiệu Lăng khinh miệt mỉm cười, xoay người ôm lấy xác Vệ Kích bước về phía vách núi, thả người nhảy xuống!

Đoạn trường nhai cao hơn ba ngàn thước, xác hai người đều ở cùng một chỗ….]

Chử Thiệu Lăng nắm chặt bàn tay Vệ Kích, đây vẫn mãi là vết đau trong lòng hắn.
Khương phu nhân suýt chút nữa ngất lịm đi. Kích ca nhi, Kích ca nhi của nàng a!
Vệ Chiến thần tình hoảng hốt, chẳng lẽ để Vệ Kích đi theo Tứ điện hạ là sai sao? Khi đệ đệ gặp nạn, hắn lại đang ở đâu?
Thái Hậu cũng suýt không đứng được, đó chính  là đứa cháu mà nàng yêu nhất.

[Đinh! Truyền phát đoạn ngắn "Hoạn phi thiên hạ"]





Bách Lý Thanh cười nhẹ: "Ha, chết do bị phản bội sao, chúng ta quả thật hợp nhau đấy, nha đầu".
T

ây Lương Vô Ngôn không thể tin được mà nhìn về phía " con gái" mình:"Mạt, Mạt nhi, ta...."
Tây Lương Mạt lạnh nhạt ngắt lời ông ta:"Tĩnh Quốc Công, ta thực chất không phải con gái ngài. Tây Lương Mạt thực sự đã chết vào đêm đó rồi, ta chỉ là thay thế cô ấy sống tiếp đòi nợ mà thôi."

[Đinh! Truyền phát đoạn ngắn "Manh sư tại thượng"]


Ách, cái này, có điểm thảm a. Cái gì cũng hơn cũng trước lại vẫn cứ thua. Nàng ta bị đánh chết chứ không phải bị tức chết cũng đã rất đáng khâm phục. Tâm lý thật cường đại.
Vạn Kỳ Thính Phong ôm chặt lấy Nguyên Sơ như thể sợ cô ngay lập tức biến mất vậy.
Lực chú ý của Ngụy Vô Tiện vẫn cứ kỳ lạ:"Nguyên cô nương, ngươi giơ ngón giữa lên làm gì a? Chẳng lẽ là cách mắng chửi người mới?"
Nguyên Sơ cứng họng không biết nói gì. May mắn lúc này Giang tông chủ Giang Vãn Ngâm làm thiên thần từ trên trời giáng xuống đánh cho tên dở người nào đó một nhát:"Ngươi không thể bình thường chút được à! Ai lại hỏi cô nương người ta như thế hả!!".

___________________________
Xin chào các tình yêu. Sau một thời gian dài vắng bóng cuối cùng mình cũng ngoi len đăng truyện được rồi đây.
Một tuần mình chỉ có thể đăng tối đa 1 chap vì bận học, với lại đăng ảnh lên thế này cũng rất tốn thời gian sửa ảnh, truyện mình đăng lại là "khai hố nhất thời sảng, lấp hố hoả táng tràng" nên là tốn chất xám dữ lắm 😅
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro