Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày sau, Âm Âm đem chén thuốc vào hình ảnh nhìn thấy là Ngụy Vô Tiện hôn mê ba ngày đã tỉnh dậy và đang ôm ôm ấp ấp cùng bị mỹ nam hôn mê mới tỉnh dậy hôm trước Hàm Quang Quân Lam Vong Cơ.

Âm Âm: "..."
Ta cảm thấy có điểm đau răng.

Âm Âm ho hai tiếng đưa chén thuốc cho Lam Vong Cơ ngoan ngoan ngoãn ngoãn đóng cửa ra ngoài.

Âm Âm: "..."
Hù chết bảo bảo rồi.

Âm Âm vội vàng chạy lấy người.

Đường đường là Âm Hổ Phù uy lực bốn phía phật chặn giết phật lại sự một ánh mắt của Cô Tô giấm vương.

Âm Âm tỏ vẻ: Ta không phải sợ ánh mắt đó mà sợ là bụng ta sẽ no căng lên đó hiểu không?

Ngụy Vô Tiện được Lam Vong Cơ dìu đến nơi đang tác hợp chiến với những thứ được Âm Âm đặt tên là những tà ma.

Âm Âm nghe Ngụy Vô Tiện kể lại sự tình nhíu mày nói: "Còn có một tên tu ma đạo còn hơn ngươi?!"

Ngụy Vô Tiện gật đầu.

Bây giờ bách gia tập hợp lại quyết định lên bãi tha ma một lần nữa. Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ không nghe sự khuyên nhủ cũng muốn đi đến đó lần nữa.

Âm Âm lắc đầu kéo ra một luồng oán khí từ Ngụy Vô Tiện: "Lúc đó chủ nhân ta nhờ Hàm Quang Quân rồi"

Ngụy Vô Tiện cười tươi nói: "Yên tâm lúc đó Lam Trạm sẽ bảo vệ ta"

Lam Vong Cơ ánh mắt sủng nịnh nhìn Ngụy Vô Tiện.

Âm Âm: "..."
Mẹ kiếp, đôi cẩu nam nam này.

Hôm đó tiên môn bách gia tập họp đến bãi tha ma chuẩn bị cuộc chiến săn ma này.

Ngụy Vô Tiện cầm Trần Tình thổi lên một khúc hung thi xuất hiện trợ trận.

Đúng lúc này bỗng nhiên có một ánh kiếm lé lên tấn công Ngụy Vô Tiện.

Lam Vong Cơ nhanh chóng đánh lại thanh kiếm đó.

Thanh kiếm đó biến mất lui vào trong oán khí.

Từ trong oán khí có một người bước ra. Người đó toàn thân lục y tuổi khoảng bằng Ngụy Vô Tiện, gương mặt yêu nghiệt không kém Trạch Vu Quân Lam Hi Thần bao nhiêu cả.

"Không ngờ hai ngươi cũng dám đến đây một lần nữa"

Ngụy Vô Tiện âm thầm nghĩ: Bây giờ nơi này như thuộc quyền sở hữu của người trước mặt này, oán khí chia cắt mọi người ra may rằng hắn nhắm đến mình nếu không mọi người chưa chắc đấu lại hắn. Dù gì cũng có Lam Trạm bên cạnh sẽ tạm thời cầm cự tên này lại. Cố gắng thôi, cứ kéo dài thời gian Âm Âm chắc chắn tìm được hắn.

Tác giả có lời muốn nói:

Âm Âm: Mẹ kiếp đôi cẩu nam nam này ta chỉ dặn dò một chút thôi mà cũng cho một nồi cẩu lương.

Ngụy Vô Tiện: Lam Trạm sẽ bảo vệ ta thật tốt.

Lam Vong Cơ: Ừ.

Âm Âm: Cút!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro