Chương 13: Hàm Quang Quân đây là thích tiểu phụ thân ta?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khách điếm.

Lam Vô Ân cùng với một đám công tử thế gia ngồi ở dưới tầng một với lí do trưởng bối ở cùng trưởng bối, tiểu bối ở cùng tiểu bối.

Lam Vô Ân tuy rằng không giỏi giải mã cảm xúc của Lam Vong Cơ bằng Lam Hi Thần được nhưng nàng ít nhất cũng hiểu được Lam Vong Cơ khi thích vật gì sẽ có biểu hiện như thế nào không thích sẽ như thế nào.

Cụ thể là Hàm Quang Quân theo nàng thấy thì rất thích thỏ và không thích Giang tông chủ.

Nhắc đến Giang Trừng ánh mắt Lam Vô Ân tối lại.

Lúc đầu nàng đối với Giang tông chủ không có thích hay kính nể cũng không có không thích nhưng mà bây giờ nhớ lại thân phận tiểu phụ thân nàng thì cảm giác khác hẳn.

Nếu ngươi đối diện người giết cha mẹ mình ngươi nếu còn cảm thấy hắn vừa mắt chính là ngươi không yêu thương cha mẹ mình.

Hình như nàng bỏ qua vấn đề quan trọng gì đó thì phải.

Đúng rồi Hàm Quang Quân lúc đầu đưa tiểu phụ thân nàng đến Vân Thâm ánh mắt nếu nàng đoán không nhầm thì chính là thích đi nhưng không phải loại thích giống thích thỏ mà là giống như ánh mắt mà trong thư diễn tả là ánh mắt đối với đạo lữ của mình phát ra ánh sao.

Hàm Quang Quân đây là thích tiểu phụ thân ta?!

Lam Vô Ân bỗng nhiên cảm thấy nàng phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa nào đó.

Không lẽ ta lại có thêm một phụ thân??? Vậy ta sẽ gọi tiểu phụ thân là cha, Hàm Quang Quân là phụ thân?

(Vô Ân ngươi thế nào biết ngươi gọi Tiện Tiện là cha chứ không phải Trạm là cha (? . ?))

Khoan đã tiểu phụ thân à không cha có chấp nhận không?

(Chưa biết chấp nhận hay không thì ngươi đã đổi xưng hô luôn rồi)

Lam Vô Ân chậm rãi nhớ lại ánh mắt của Ngụy Vô Tiện nhìn Lam Vong Cơ rồi thêm vấn đề ai khen Lam Vong Cơ sẽ không tự chủ được bật cười cứ như khen mình.

Lam Vô Ân: "......"
Kì thật hai người chính là đang thích nhau đi.

(EQ của Lam Vô Ân đã ngừng đi chơi và quay về ^ . ^)

Lam Vô Ân đang chìm đấm trong thế giới của mình thì không biết bên cạnh Kim Lăng và Lam Tư Truy đang thảo luận về Di Lăng lão tổ (thực chất là cãi nhau) và Lam Cảnh Nghi len lén muốn uống rượu.

Đợi nàng phản ứng lại thì cuộc thảo luận (cãi nhau) đã kết thúc.

Đúng lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng của Ngụy Vô Tiện: "Ngươi ngươi ngươi đợi tí. Ý ta là không thể cho người khác nhìn, chứ chẳng phải nói ngươi đưa cài này ra cho người ta coi! Này! Có phải ngươi đang giả bộ nghe không hiểu không hả? Ngươi cố ý chứ gì?! Ngươi chỉ nghe hiểu điều mà ngươi muốn hiểu thôi đúng không?! Lam Vong Cơ!"

Lam Tư Truy đứng lên nói: "Hàm, Hàm Quang Quân, sao các ngươi lại đi vào từ phía này..."

Ngụy Vô Tiện cười nói: "Ha ha, Hàm Quang Quân của các ngươi ngồi đến nóng người nên ra ngoài hóng gió chốc lát, rồi tự dưng nổi hứng xông vào đột kích, này cũng thiệt là, quả nhiên bắt gặp các ngươi đang lén uống rượu."

Lam Tư Truy nói: "Hàm Quang Quân, mạc ngạch của ngươi..."

Còn chưa nói hết, cậu đã nhìn thấy tay Ngụy Vô Tiện.

Lam Vô Ân cũng theo tầm mắt cậu nhìn đến tay Ngụy Vô Tiện.

Mạc ngạch của Hàm Quang Quân, đang quấn quanh cổ tay Ngụy Vô Tiện

Cứ như chê ít người chú ý cái này, Lam Vong Cơ nhấc đai của mạc ngạch lên, kéo theo tay của Ngụy Vô Tiện, trưng ra cho cả đám nhìn một lượt.

Không biết vô tình hay cố ý Lam Vô Ân lại là người ngồi gần nhất và thấy rõ nhất cứ như Lam Vong Cơ trưng thẳng ra cho nàng xem.

Lam Vô Ân: "......"

Lam Thời, Lam Tịnh đồng thời che miệng lại đồng thời có cùng một suy nghĩ: "Hàm Quang Quân là tình địch của Vô Ân. Vô Ân à, tình địch bày của ngươi hơi khó đối phó a"

Lam Cảnh Nghi đang ăn cánh gà thì rơi ra.

Kim Lăng hỏi: "... Y đang làm gì?"

Ngụy Vô Tiện: "Biểu diễn cho các ngươi xem một cách dùng đặc biệt của mạc ngạch nhà họ Lam."

Lam Tư Truy: "Cách dùng đặc biệt gì..."

Ngụy Vô Tiện: "Khi gặp phải tẩu thi trông lạ quá, các ngươi cảm thấy cần mang về kiểm tra kỹ lưỡng, thì có thể cởi mạc ngạch xuống, trói như này mang về."

Lam Cảnh Nghi reo lên: "Như vậy sao được? Mạc ngạch nhà bọn ta là..."

Lam Tư Truy nhét cánh gà vô miệng cậu lại, nói: "Thì ra là vậy. Không ngờ lại có tác dụng kỳ diệu như thế!"

Lam Vô Ân: "......"
Tuy rằng nói dối nhưng mà trong trường hợp này chắc không nên nói thật là tốt nhất.

Lam Vong Cơ kéo Ngụy Vô Tiện lên lầu.

Kim Lăng được giải thích ý nghĩa của mạt ngạch cậu đơ người ra một hồi lâu không nói gì.

Lam Thời, Lam Tịnh lo lắng nhìn về Lam Vô Ân nhưng mà vẫn thấy nàng mặt không đổi sắc đứng dậy đi về phòng.

——————————————————

Tiểu bối Lam gia kinh ngạc- ing.

Lam Thời, Lam Tịnh lo sợ- ing.

Kim Lăng hoang mang- ing.

Lam Vô Ân: Ta xứng đáng làm nhà tiên tri.

Lam Vô Ân: Vừa đoán xong quan hệ thì bọn họ liền công khai ta xứng đáng nhận giải tiên tri vũ trụ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro