Chương 31: Phiên ngoại 2 (hết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2. Xuyên về quá khứ nguyên tác.

Kim Lăng hừ một tiếng bỗng nhiên huy kiếm chém về một phía.

Tô Thiệp bỗng nhiên không kịp phòng ngừa bị chém nát vạt áo ở phía trước mọi người thấy rõ ràng đây rõ ràng là do thiên bách khổng chú phản vệ mà có.

Kim Tử Huân: "Tô Thiệp sao ngươi dám"

Tô Thiệp cười lạnh, gã biết rõ mình sẽ không sống được bao lâu nữa nên nói: "Dựa vào đâu mà ngươi lại khinh người quá đáng như vậy? Chỉ ỷ vào đầu thay tốt thôi sao? Nhất là ngươi đó Lam Vong Cơ. Ỷ vào xuất thân tốt mà có thể dùng thái độ. . ."

Gã còn chưa nói hết nữa thì đã bị một thanh kiếm đặt trên cổ mình, chủ nhân thanh kiếm này rõ ràng giọng nói như bình thường nhưng lúc này gã nghe ra có sự tức giận trong đó.

"Ngươi mà xúc phạm phụ thân ta nữa, ta sẽ không tự chủ được tay mình đâu"

Lam Vô Ân cầm Thanh Nguyệt nhìn Tô Thiệp chỉ cần Tô Thiệp nà nói lời gì xúc phạm đến phụ thân nàng, nàng thật sự sẽ cho đầu hắn rời khỏi cổ ngay lập tức.

Ngụy Vô Tiện: "???"

A Nguyệt, ta chẳng phải cha con sao? Phụ thân con là ai nữa?

Tô Thiệp: "Ta đã nhắc gì về phụ thân ngươi? Phụ thân ngươi chẳng phải Ngụy Vô Tiện sao?"

Lam Vô Ân: "Hàm Quang Quân là phụ thân ta"

.

.

.

.

.

Cuối cùng Tô Thiệp bị Kim Tử Huân giết chết, Kim Quang Dao tuy rằng Lam Vô Ân không thích hắn nhưng mà dù gì nàng nghĩ chỉ cần đem Kim Quang Thiện rơi đài vị Liễm Phương Tôn này chắc chắn sẽ không như thế giới nàng.

Bây giờ mọi người bao gồm cả những người đến từ tương lai ngồi tụ hợp lại trên bàn đá trò chuyện.

Trò chuyện đang về Tô Thiệp nhưng không biết vì sao lại chuyển sang tự của mỗi người.

Kim Lăng: "Ta chính là không biết vì sao cữu cữu lại ghét tự của ta?"

Ngụy Vô Tiện: "Cái gì?! Giang Trừng ngươi cư nhiên ghét tự mà ta đặt?"

Giang Trừng tuy rằng không thích tự Như Lan này lắm vì nghe Như Lan cứ giống Như Lam nhưng cũng không đến mức ghét bỏ nó như vậy trong tương lai đi.

Lam Vô Ân ánh mắt không rõ từ chối cho ý kiến, ngược lại Lam Cảnh Nghi nhìn Kim Lăng rồi lại nhìn Lam Tư Truy a lên một tiếng.

Lam Vô Ân nhìn Lam Cảnh Nghi trong lòng dám chắc chín phần Lam Cảnh Nghi đã hiểu.

Không biết nói qua nói lại làm sao mà đề tài lại chuyển sang Lam Vô Ân.

Lam Cảnh Nghi nói: "Ngụy tiền bối người đã nói với chúng ta là khi đặt tên cho Vô Ân sư muội lấy từ "Nguyệt" chỉ về một ánh trăng sáng không nhuốm bụi trần giống Hàm Quang Quân mà Hàm Quang Quân cũng lấy từ "Nguyệt" ý chỉ khi hai người gặp mặt lần đầu tiên lúc đó trăng rất sáng. Ngụy tiền bối còn nói là hai người chính là nhất kiến chung tình nhau"

"Người còn tiết hận tại sao không nhận ra tình ý mình sớm hơn để Hàm Quang Quân không chờ đợi người mười ba năm"

(Hay lắm Nghi à)

"Phốc"

"......"

"......"

Lam Vô Ân bất khả tư nghị nhìn cha của mình trực tiếp phun nước trà, phụ thân mình thì bốp nát chén trà, tiên sinh mặt đen lại, Giang di di ngạc nhiên, Giang thúc thúc mặt đen không kém tiên sinh, Liễm Phương Tôn và Kim thúc thúc vui sướng khi người gặp họa, thế bá khuôn mặt sắp nở hoa tới nơi.

Ngụy Vô Tiện vất vả lắm thuận khí nói: "Ngươi nói bậy"

Lam Cảnh Nghi: "Ta không nói bậy. Nếu ta nói bậy vậy thì tại sao Vô Ân sư muội lại họ Lam?"

Ánh mắt mọi người đặt lên trên người Lam Vô Ân.

Ngụy Vô Tiện nói: "A Nguyệt, con nói cho ta biết Cảnh Nghi nói như vậy có đúng hay không?"

Lam Vô Ân nhẹ gật đầu một cái.

Nhận được đáp án mọi người kinh ngạc riêng Ngụy Vô Tiện đã reo lên: "Ta là nam tử, là nam tử làm sao có thể sinh?"

Lam Vô Ân cụp mắt, lông mi dài cong nhẹ nhàng run rẩy giống như câu chuyện sẽ có chút khó nói. Nàng nói: "Cha gặp tên ăn xin, hắn cho cha sinh tử đan, cha cùng phụ thân như vậy đến với nhau và sinh ra ta"

Cuối cùng thật vất vả tìm được phương pháp quay về, Lam Vô Ân sẵn tiện tìm được viên sinh tử đan lén bỏ vào thức ăn của Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện mang thai mới biết được chính mình bị nữ nhi hố như thế nào.

Rất tiếc Lam Vô Ân và bốn tiểu bối đã đi mất tiêu nên không còn cách nào Ngụy Vô Tiện đành đi tìm Lam nhị ca ca nhà hắn làm nũng.

Hoàn.

——————————————————

Thế là hết rồi đó mọi người ơi~

Tạm biệt mọi người đã ủng hộ ta trong bộ này, xin chân thành cảm ơn mọi người.

Vô Ân thế là tạm biệt mọi người. Ta lại chuẩn bị chương cho bộ Cô Nhân Trở Về đây~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro