Một khởi đầu mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sakura di chuyển nhanh hơn cô từng nghĩ mình có thể,Chidori và Rasengan ngày càng gần hơn. Cô càng di chuyển nhanh hơn. Chỉ còn một bước chân giữa họ và một cơ thể vụt qua đứng chắn ở giữa trước đòn đánh cuối cùng của hai người. Chidori đâm vào tim cô và rasengan vào bụng cô.

Ánh mắt Naruto và Sasuke gặp nhau trong khoảnh khắc bất ngờ. Đôi mắt của họ cụp xuống và có vẻ kinh hoàng giống hệt nhau.

"S-sakura-chan......?" Naruto rên rỉ.

"Anh đào-hime......?" Sasuke thì thầm.

Sakura mỉm cười dịu dàng, đặt tay lên má anh một cách yếu ớt. "Tớ... Tớ rất xin lỗi Sasuke. Naruto. Tớ đoán chúng ta sẽ gặp nhau ở thế giới bên kia phải không?"

Naruto rút tay ra khi cơ thể cô ngã vào khung hình của anh, nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt cùng với đôi mắt đẫm lệ. Sasuke rút tay ra, kéo cô về phía mình.

"Không không không..." Anh bắt đầu nức nở. "Làm ơn đi Sakura..... Tớ cần cậu...... SAKURA! SAKURA TRẢ LỜI ĐI!" Anh bắt đầu hét to. Nước mắt anh tuôn rơi như dòng sông bất tận, trái tim anh càng tan nát hơn khi anh biết được sự thật về anh trai mình mà chừ lại có một người quan trọng nữa của anh lại rời xa.
Anh ôm cô trong những hơi thở cuối cùng, đẩy mọi thứ trừ cô ra khỏi tâm trí anh. Với lời nói cuối cùng của cô, anh cứng đờ, khuôn mặt hoàn toàn tê liệt.

Sakura thở hổn hển. Ngực cô đau. Cơ thể cô hoảng hốt bật dậy, bám chặt vào lớp vải nhợt nhạt.

Ký ức của cô ùa về khi cô bối rối kiểm tra lại bản thân. Một tờ giấy nhỏ nằm cạnh cô cùng với một thanh katana. Cô đang ở trong một khu rừng, một cái ao nhỏ bên cạnh cô.

Cô cúi xuống nhìn chính mình, cơn sốc chạy khắp huyết quản. Mái tóc ngắn màu hồng của cô giờ đã dài tới hông, ánh mắt xanh trong trẻo hồn nhiên chừ đã trở thành ánh mắt buồn. Cô cầm lấy tờ giấy ở bẻn cạnh mình, trong bụng có cảm giác khó tả.

'Chào Sakura.

Tôi rất ấn tượng. Bạn đã đánh bại tôi cùng với sự tái sinh của các cháu tôi. Tuy nhiên, bạn đã nổi bật. Sức mạnh của bạn...... không ai có thể sánh bằng. Bạn bè của bạn đã được trao tặng những món quà quyền lực khi bạn làm việc vì nó.

Vì vậy tôi cho bạn cơ hội thứ hai ở một thế giới mới, một cơ hội để bắt đầu lại và sửa chữa một thế giới khác như bạn đã làm với thế giới của chúng tôi.

Tôi cảm ơn bạn đã niêm phong tôi một lần nữa. Nó khiến tôi thấy được lý do. Vì vậy, tôi đã tặng cho bạn với nguồn chakra vô hạn.

Chúc các bạn may mắn. Giữ an toàn khỏi quỷ. Lưỡi kiếm này sẽ giết chúng miễn là bạn chặt đầu chúng hoàn toàn.

Kaguya Otsutsuki, Nữ Thần Mặt Trăng Thỏ.'

Sakura nhìn chằm chằm vào tờ giấy với vẻ sửng sốt Kaguya.

Sau cuộc chiến kéo dài hơn bảy năm. Cuộc chiến kéo dài bấy lâu nay đã làm cô tê liệt đến mức đau đớn nhất. Chết tiệt, bây giờ cô đã hai mươi bảy tuổi. Khoảng 20 tuổi khi chiến tranh bắt đầu, cô đã trải qua những năm đầu tuổi trưởng thành chỉ để chiến đấu mà không có mục đích vững chắc.

Cô nhìn đôi tay mình đầy vết sẹo của một cuộc chiến vô nghĩa. Nước mắt cô rơi khi cô nghĩ về mọi người ở Konoha.

Cuối cùng cô thở dài và nhặt thanh kiếm lên, đi theo một hướng ngẫu nhiên với hy vọng đến được nền văn minh. Sau một giờ, một ngôi làng nhỏ xuất hiện trong tầm mắt. Sakura cẩn thận gắn thanh kiếm vào bước nhảy khi cô bước vào làng, nhận được nhiều ánh mắt mở to từ những người nhìn thấy tóc và mắt của cô.

Một số người cúi đầu kính trọng vì nghĩ rằng cô ấy có thể là một món quà từ các vị thần. Cô hơi đỏ mặt rồi tăng tốc đi về phía một người bán hàng rong để hỏi một câu.

"Xin lỗi, thưa ngài?" Cô nhẹ nhàng hỏi, khiến anh như chết lặng khi nhìn chằm chằm vào hình dáng tựa như thiên thần của cô. "Bạn có thể nói gì với tôi về quỷ?"

Anh ta lắp bắp. "C-chúng chẳng là gì ngoài h-huyền thoại."

Sakura thở dài và rời khỏi quầy hàng, đôi mắt dõi theo từng bước đi của cô. Thật tuyệt khi nhận được nhiều sự chú ý ngay cả khi họ không thể nhìn thấy những vết sẹo trên cơ thể cô ấy.

Một bà già vỗ vai cô và cô quay lại, bối rối nhìn cô.

"Thứ lỗi cho tôi vì đã ngăn cản bạn nhưng bạn lại hỏi về quỷ ? Bạn nên đi về hướng đông bắc, sắp có Cuộc tuyển chọn cuối cùng để trở thành thợ săn quỷ." Mắt Sakura sáng lên và cô cúi đầu cảm ơn.
Cơ thể cô vụt tắt, để lại một cơn lốc cánh hoa anh đào phía sau. Nhiều người há hốc mồm trước 'ma thuật' và bắt đầu nói về thiên thần mới đã ban phước cho họ.

Sakura nhảy qua hàng cây rậm rạp cho đến khi nhìn thấy một ngọn núi, mùi chết chóc nồng nặc trong không khí. Cô ấy cười khẩy.

Sakura nhảy xuống, đáp xuống khu vực được bao phủ bởi hoa tử đằng. Cô nhìn quanh và thấy thêm một người bước lên bậc thang, mặc chiếc áo khoác màu xanh có dấu mây.

Cô ngân nga vui vẻ khi hai người bắt đầu nói chuyện, cô đã phân tích chúng. Một nam, khoảng tám tuổi và một nữ trẻ hơn một chút.

Cô hít một hơi thật sâu khi Giải thích về Lựa chọn cuối cùng trước khi lao vào rừng, tìm một con quỷ để giải tỏa nỗi thất vọng của mình.

Sakura đã thức suốt bảy ngày đêm một cách thoải mái, giúp đỡ nhiều người trẻ hơn khi cô đi vòng quanh núi mỗi ngày.

Nhìn thấy Amy chết một ngày sau khi cô cứu họ khiến cô cau mày nhưng cô vẫn tiếp tục đi và đi cho đến khi bảy ngày kết thúc.

Chỉ có bốn người khác ở trong khu vực phủ đầy hoa tử đằng trên núi. Cô có thể cảm nhận được một người nữa đã rời đi. Cô mỉm cười nhẹ nhàng khi một con quạ bay đến chỗ cô.

Trên đó có một chiếc khăn quàng nhỏ màu tím và cô có thể biết rằng mình có thể đang chia sẻ một con quạ với ai đó. Cô mỉm cười và nhẹ nhàng đưa cho nó vài quả mâm xôi để nhai trong khi nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó.

Sakura bước tới, vẫn ôm con quạ. Cô nhìn thấy nụ cười của hai đứa trẻ lớn lên khi nhìn thấy con quạ đặc biệt này.

Cô ngân nga và để anh bay đến chỗ họ với một nụ cười dịu dàng. Cô nhặt một viên quặng có mắt và ném nó vào giữa hai tay. Kim loại chắc chắn nhưng không quá cứng. Cô đã từng được giao nhiệm vụ chế tạo vũ khí trong chiến tranh và có tài chọn quặng tốt.

Cô đưa nó cho cậu và con quạ bay trở lại chỗ cô, đậu nhẹ nhàng trên đầu cô.

Sakura nhanh chóng rời khỏi ngọn núi và dừng lại ở chân núi. Cô ngồi xuống một lúc và nhặt hạt đậu tía. Rồi đến đứa bé mà cô nhìn thấy lúc đầu, bầm tím, đầy máu và đi khập khiễng. Cảm giác tội lỗi giằng xé tâm trí cô khi cô chỉ lặng lẽ giúp anh bằng cách quàng tay anh qua vai cô. "Con cần đi hướng nào vậy con?" Cô nhẹ nhàng hỏi. Mặt anh ấy xuất hiện vài vệt hồng. "T-tây. Khoảng mười dặm." Sakura ậm ừ và bế anh lên, phớt lờ âm thanh giật mình. Cô bắt đầu chạy dọc theo những ngọn cây và mái nhà của những ngôi làng nhỏ, nhìn thấy một ngọn núi cao. Cô đi lên và nhẹ nhàng đặt cậu bé xuống. Một ngôi nhà nhỏ nằm ở phía dưới của ngọn đồi. Cậu bé quay lại và cúi chào. "Cảm ơn rất nhiều!"

Sakura cười khúc khích. "Không sao đâu cậu bé. Tên tôi là Sakura. Haruno Sakura." Cậu bé ngước lên ngạc nhiên. 'Một thiên thần...'

"Tên tôi là Tanjiro Kamado!" Cánh cửa ngôi nhà dưới chân đồi mở ra khi anh chạy tới đó, khập khiễng suýt ngã. Sakura mỉm cười rồi rời đi, hy vọng có thể gặp lại chàng trai đó. Anh khiến cô nhớ đến Naruto ngày còn trẻ, nhưng với sự tôn trọng hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro