1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ phát tình của Lục Ngôn đến muộn hơn một chút. Có thể là vì nhiệm vụ đặc công IOA gần đây quá đặc biệt và phức tạp, dẫn đến hormone của cậu bị rối loạn do ảnh hưởng của môi trường. Nói chung thì tâm trạng cậu hiện tại rất tồi tệ.

Nhiệm vụ phối hợp tìm kiếm trong khu vực thành phố vừa được bàn giao, khi truy bắt các nhà nghiên cứu từ cơ sở nuôi dưỡng đang lẩn trốn tình cờ phát hiện ngoài bọn họ còn có cả các thể thí nghiệm chưa trưởng thành. Sau một hồi vật lộn và sự hỗ trợ tăng cường từ sân sau, cậu cuối cùng mới hoàn tất nhiệm vụ này.

Lúc này, tay và cơ thể của cậu đều dính đầy mùi lạ và vết máu đã khô từ lâu.

Cậu lắc lắc đôi tai lông xù, làm bay hết bụi bẩn còn sót lại rồi bắt đầu kiểm tra trên cơ thể có bị thương hay dấu vết chiến đấu không. Ngay khi thoát khỏi trạng thái chiến đấu, cậu cảm thấy mệt mỏi vô cùng, một cảm giác bất lực khó tả bao trùm toàn thân, đồng thời, sự kích thích kỳ lạ từ sâu trong cơ thể khiến cậu nhất thời có chút choáng váng.

Tháng này cậu không mang theo thuốc ức chế nên khi làm nhiệm vụ cũng phải canh thời gian — đây là điều cậu đã thỏa thuận với Tất Lãm Tinh, hôm nay sẽ không tiêm thuốc ức chế.

Chỉ là không ngờ nhiệm vụ lần này lại khó khăn như vậy, suýt chút nữa thì không thể hoàn thành.

Cơ thể cậu đã ra một lớp mồ hôi mỏng, dính vào bộ đồ bó sát ẩm ướt, khứu giác đột nhiên trở nên nhạy cảm, âm thanh ồn ào xung quanh bỗng trở nên không thể chịu đựng được, cùng với sự tăng nhiệt trên bề mặt cơ thể. Tất cả các dấu hiệu không thể nghi ngờ này đều chứng minh rằng kỳ phát tình sắp đến rồi.

Về phần chuyện gì sẽ xảy ra, mặc dù không có thời gian tìm hiểu sâu nhưng cậu vẫn có kiến ​​thức sinh lý từ lớp lý thuyết sau khi phân hóa, hơn nữa cậu còn có Tiêu Thuần làm cố vấn để hỏi về những vấn đề giữa AO, dù đối phương nói lấp lửng nhưng đại ý có lẽ cũng không sai. Đây vốn là việc của hai người, những thứ cần thiết cũng không thể để Alpha làm hết được, đúng không?

Nghĩ đến Tất Lãm Tinh, tâm trạng tồi tệ của cậu dường như đã dễ chịu hơn nhiều, trong ngực như bị cái gì đó mơ hồ và ấm áp lấp đầy. Đây có phải là cảm giác thích mà Tất Lãm Tinh nói không? Lục Ngôn mơ màng suy nghĩ.

Đã một năm kể từ lần cuối họ nói về chuyện như vậy rồi, cậu đã phát triển cao lớn và nhạy bén hơn, cơ bắp cũng trở nên săn chắc và phân bố đều nhờ luyện tập cường độ cao. Những đường nét thuộc về Omega vốn đã mượt mà, giờ đây càng thêm phần sức mạnh. Tuổi tác khiến cậu tăng thêm vẻ trưởng thành, nhưng trong đó vẫn còn ẩn chứa một chút ngây thơ chưa hoàn toàn phai nhạt, khiến cậu trở thành con thỏ vừa nóng bỏng vừa mạnh mẽ trong mắt các Alpha.

Tất nhiên, hội độc thân trong căn cứ đều biết con thỏ quyến rũ này thuộc về chỉ huy trực tiếp của họ — Tất Lãm Tinh.

Khi cậu bắt đầu nghiêm túc xem xét mối quan hệ của hai người, lúc đó Bạch Sở Niên vẫn còn là một con sư tử nhỏ. Gia đình họ tụ tập tại biệt thự riêng trên đảo Nha Trùng, Lục Ngôn lần đầu tiên đề cập đến chuyện với Tất Lãm Tinh, sau đó thật sự đã tìm thời gian để nói về mối quan hệ của họ.

Khi nói chuyện với bố về mối quan hệ này, cậu cảm thấy đầu óc mình như bị vỡ vụn. Quá nghiêm trọng! Quá bất ngờ! Cậu biết Tất Lãm Tinh luôn ở bên cạnh, cũng quen với việc đối phương luôn nằm trong tầm mắt của mình, như thể họ vốn đã là một thể thống nhất, đối phương đã chờ cậu nhiều năm rồi. Cậu cũng biết Tất Lãm Tinh muốn một câu trả lời rõ ràng, nhưng tại sao bố đột nhiên quan tâm đến chuyện này vậy?

Cậu cúi đầu, đôi tai lông xù áp vào má nóng bừng, tay thì vô thức vặn vẹo lại với nhau, cảm thấy không được thoải mái. Cậu muốn cùng Tất Lãm Tinh mãi mãi bên nhau, nhưng hiện tại cậu không chắc chắn bố muốn có kết quả như thế nào.

Khi Omega đến tuổi, có phải là cần phải đính hôn không? Về mặt hợp tác kinh doanh giữa hai gia đình, chắc chắn sẽ tốt hơn nếu họ có thể đoàn kết trong ngoài, rồi sau vài năm nữa họ sẽ kết hôn và có gia đình riêng, giống như Tiểu Bạch và Rimbaud, là một sự tồn tại đáng ghen tị. Nhưng một khi đã hứa hẹn thì sẽ khó mà rút lại lời hứa.

Nếu còn muốn chờ thêm một chút, liệu bố có nghĩ rằng cậu không đủ nghiêm túc với tình cảm này không? Nếu thực sự cần đính hôn, liệu với cậu bây giờ có phải là hơi quá sớm không?

Lục Thượng Cẩm không biết con thỏ nhỏ trước mặt đang nghĩ gì, hắn chỉ cảm thấy hai đứa trẻ này lúc nào cũng lén lút làm gì đó. Đặc biệt là thằng nhóc Tất Lãm Tinh kia, trông thì có vẻ ngoan ngoãn và nghe lời, lần nào cũng như thể bị Thỏ Cầu ép buộc, nhưng thực ra mỗi lần bị phát hiện trong lòng nó đều đang âm thầm vui vẻ.

Sau nhiều năm quan sát, hiểu rõ tính cách của đứa nhóc kia, thêm vào đó là những lời khuyên chân thành từ người bạn thân hiểu rõ mọi chuyện, đặc biệt sau trận chiến lớn bao vây viện nghiên cứu, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ mối quan hệ sâu sắc giữa hai đứa trẻ.

Con trai thứ hai không cần hắn phải lo lắng nữa, con đường phía trước của nó đã được lên kế hoạch để tiếp quản sản nghiệp của hắn.  Chỉ còn lại cục cưng Thỏ Cầu mà hắn đã nuôi nấng từ nhỏ, bây giờ đã lớn, hắn cũng đến lúc phải nghiêm túc lo lắng về chuyện tình cảm của nó rồi.

Khi đối diện với Thỏ Cầu, hắn luôn mang theo chút áy náy và nuông chiều. Trong lòng hắn vẫn có một khúc mắc, dù hiện tại hai người đã có cuộc sống hạnh phúc và con cái cũng đã lớn khôn, nhưng điều mà Ngôn Dật không còn để tâm lại trở thành nỗi tiếc nuối không thể nào xóa bỏ của hắn. Mặc dù Thỏ Cầu không biết gì về quá khứ đó, nhưng khi chăm sóc con thỏ nhỏ, ngoài việc chuộc lỗi cho sự kiêu ngạo của mình trong quá khứ, hắn còn muốn bù đắp cho một 'phiên bản thu nhỏ' của Ngôn Dật. Đối với hắn, con trai bảo bối của mình xứng đáng được những điều tốt đẹp nhất.

Hắn đã trò chuyện nhiều lần với Tất Lãm Tinh rồi. Tất Lãm Tinh luôn kiên định rằng lựa chọn của mình chính là Thỏ Cầu bảo bối của hắn. Giờ đây với tư cách là một người cha, hắn muốn biết ý kiến của Lục Ngôn.

"Nếu con cũng thích Tất Lãm Tinh, có muốn thử xem không?"

Nhìn thấy vẻ bối rối của con trai mình, người cha già lo lắng cuối cùng đã lên tiếng.

"Con... cái gì?" Lục Ngôn giật mình, đôi tai dựng lên và mắt mở to.

"Cái gì mà cái gì, sao vậy, con không thích thằng nhóc Tất Lãm Tinh à?" Lục Thượng Cẩm cũng bối rối. Chẳng lẽ hắn hiểu sai không rồi, thực ra Tất Lãm Tinh đang theo đuổi con trai mình?

"Không không không... không phải vậy đâu bố!" Lục Ngôn vội vàng xua tay, sau đó lại giấu tay ra sau lưng, tựa vào ghế sofa, ngượng ngùng né tránh ánh mắt của bố mình: "Con nghĩ, con tưởng... bố hỏi con có muốn lập gia đình không." Cuối câu, giọng cậu nhỏ dần đi.

Lục Thượng Cẩm ngẩn người, lần này đến lượt hắn dở khóc dở cười. Hắn cứ tưởng Lục Ngôn băn khoăn vì không dám từ chối Tất Lãm Tinh, nhưng hóa ra hai người đang lo lắng về hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Tình cảm giữa hai đứa trẻ thì vẫn vững chắc.

"Con còn nhỏ mà, sao bố nỡ để con rời xa chúng ta nhanh thế được, ít nhất cũng phải để nhà lão Tất đợi vài năm đã. Dù bố có muốn nhanh chóng gả con vào nhà họ Tất thì ba Ngôn của con cũng không đồng ý đâu."

"Bố chỉ nghĩ rằng với tư cách là bậc làm cha mẹ thì cần nên thể hiện quan điểm về chuyện này. Tuổi tác các con cũng hợp nhau, nếu các con có tình cảm với nhau, bọn ta cũng không phản đối."

Lục Thượng Cẩm xoa đầu con thỏ nhỏ, bàn tay to lớn và ấm áp của người cha Alpha vỗ nhẹ lên lưng cậu, như muốn nhắn nhủ rằng mọi chuyện đều có ba lo liệu, con cứ thoải mái làm những gì con muốn.

Hắn không biết rằng khi năng lực phân hoá M2 của Lục Ngôn kích hoạt "Phân tách tứ chiều" thành các phiên bản nhỏ hơn, mỗi con thỏ nhỏ đều thể hiện tình yêu mãnh liệt và thẳng thắn với Tất Lãm Tinh đến mức nào.

"Tình cảm của con đối với Tất Lãm Tinh không phải là sự phụ thuộc vào người thân, cũng không phải là sự thích của anh em, mà là cảm giác muốn cùng người đó sống suốt đời, mãi mãi bên nhau, chấp nhận người đó bước vào tương lai của con."

"Con hoàn toàn chắc chắn." Lục Ngôn kiên định nhìn thẳng, không do dự, cậu khát khao chứng minh với bố mình rằng cậu cũng quyết tâm chọn Tất Lãm Tinh.

Giống như họ nói, thử xem sao.

Lục Ngôn không khỏi bắt đầu mong đợi.

Sau đó, hai đứa trẻ chính thức bắt đầu yêu đương, điều này đã trở thành điều mọi người đều biết. Tất Lãm Tinh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu toàn tâm toàn ý vào việc lập kế hoạch chiến đấu. Họ hẹn hò ba ngày, sau đó tình cờ gặp phải kỳ nhạy cảm của của Tất Lãm Tinh, tình cảm của hai người dần trở nên sâu sắc hơn.

Ai nói rằng trong thời gian này Alpha thường yếu ớt và dễ dàng bị đánh ngã, cậu đã thử rồi, không thể trốn thoát!

Phải thừa nhận rằng, sau lần đó, tình cảm của họ càng trở nên vững chắc hơn. Từ những bỡ ngỡ ban đầu khi tiếp xúc, giờ đây cả hai đã hoàn toàn quen với sự chuyển đổi từ bạn thanh mai trúc mã sang người yêu.

.

Sau khi hoàn thành báo cáo, Lục Ngôn nhanh chóng trở về phòng nghỉ cá nhân của căn cứ, cởi bỏ quần áo bẩn, bước vào phòng tắm. Chỉ khi nước ấm rửa sạch cơ thể, cậu mới hoàn toàn lấy lại tinh thần, tập trung suy nghĩ về mối quan hệ của mình với Tất Lãm Tinh, nhớ lại việc trước đó đã thúc giục Tất Lãm Tinh mua xe máy.

Tất cả đều do video mà Hạ Tiểu Trùng chia sẻ, khiến cậu cùng Tiêu Thuần làm ra những việc ngu ngốc như tháo khăn tắm trước mặt Alpha. Sau khi bị Tất Lãm Tinh trêu chọc, cậu đỏ mặt thề sẽ không làm một con thỏ ngốc nghếch không hiểu gì nữa.

Vì vậy, lần này cậu đã chuẩn bị 'đầy đủ' trước, để đảm bảo không có sai sót và để thể hiện sự chu đáo của mình, cậu còn âm thầm mua thêm chất bôi trơn.

Dù đã trưởng thành và trong mắt nhiều người cậu đã trở thành một người lớn có thể tự lập, đã có công việc và khả năng thực hiện nhiệm vụ độc lập, nhưng trước mặt Tất Lãm Tinh, cậu vẫn luôn cảm thấy mình như một đứa trẻ, không biết có phải là do quá phụ thuộc vào đối phương hay không.

Nghĩ vậy, cậu cúi đầu, nhìn vào cơ thể nhỏ bé của mình. Dù trong số các Omega thì cậu đã rất mạnh mẽ, nhưng so với Alpha thì còn kém xa. Đặc biệt là, Tất Lãm Tinh là chỉ huy của đội tác chiến. Cậu phải mất bao lâu để huấn luyện trong lớp chiến đấu, trong khi anh ấy có thể đạt được điều đó chỉ bằng cách ngồi ở phía sau chỉ huy.

Thật là đáng ghét, Lục Ngôn nghĩ. Cậu không biết rằng Tất Lãm Tinh cũng đã bỏ nhiều công sức trong chiến đấu, không chỉ cần có khả năng chỉ huy đội mà còn phải có khả năng hỗ trợ xuất sắc trên chiến trường để bảo vệ đồng đội.

Hơi nước trong phòng tắm làm đầu óc cậu cảm thấy mơ màng — sao Omega lại có dáng người nhỏ nhắn thế nhỉ...

Khi cậu ra ngoài, mặt đã đỏ bừng vì hơi nước. Cậu chỉ thay một chiếc áo T-shirt trắng rộng thùng thình, vì cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khô, tai dưới những lọn tóc còn đang nhỏ giọt.

Cậu cầm chiếc khăn ướt trong tay, khi nhìn thấy có người đột nhiên xuất hiện trong phòng với tư thế quay lưng lại phía mình, liền giật mình. Nhìn kỹ mới nhận ra đó là Tất Lãm Tinh.

"Sao anh lại ở đây? Báo cáo nhiệm vụ hôm nay đã xong chưa?"

Lục Ngôn tiến lại gần, nhìn thấy Tất Lãm Tinh đang mặc quân phục chỉnh tề, rõ ràng là vừa mới rời khỏi vị trí, vẫn chưa đến giờ tan ca, không biết sao lại vội vã đến vậy.

"Báo cáo đã xong rồi, các công việc còn lại có thể để người khác xử lý. Nghe nói lần này có liên quan đến cả thực thể thí nghiệm, còn nghe rằng em báo cáo xong liền rời đi ngay lập làm anh cứ lo em bị thương, không yên tâm nên mới đến xem."

Tất Lãm Tinh nhìn về phía cửa và giải thích: "Anh vừa gõ cửa nhưng không có phản hồi, nên xin thẻ ra vào từ quản lý để vào."

"Ừm..." Nghe anh quan tâm như vậy, Lục Ngôn cảm thấy rất ấm lòng. Cậu cũng rất muốn gặp Tất Lãm Tinh ngay lập tức, nhưng cơ thể cậu quá bẩn, định tắm rửa sạch sẽ rồi mới đi đón anh về nhà, nhưng anh đã tự đến, vậy thì không cần phải đi thêm một chuyến nữa.

"Em là ai chứ? Em là mãnh nam lợi hại nhất, có kinh nghiệm chiến đấu với thực thể thí nghiệm, một thực thể thí nghiệm nhỏ bé không thể làm tổn thương em đâu. Anh không cần phải lo lắng quá, còn có bác sĩ Hàn ở đây nữa mà."

Lục Ngôn vẫy tay, nhớ đến món đồ mình đã mua, định lấy ra cho Tất Lãm Tinh xem.

Tất Lãm Tinh thấy cậu lục tìm trong bộ quần áo chiến đấu bị bỏ lại trên sàn, trong lòng lại nghĩ, không chỉ là lo lắng cậu bị thương mà còn vì khoảng thời gian này là kỳ phát tình của cậu, sợ cậu bị quấy rối hoặc gặp phải tổn thương ngoài ý muốn. Nguyên nhân dẫn đến mọi chuyện chỉ vì Lục Ngôn muốn tuân thủ lời hứa với mình nên đã sơ suất không dùng chất ức chế trong khi thực hiện nhiệm vụ, vậy thì không biết phải làm sao.

Nhớ lại lúc nhận được tin tức từ tiền tuyến rằng đám người mà Lục Ngôn đang truy bắt có thực thể thí nghiệm, Lục Ngôn lại một mình đuổi theo, Tất Lãm Tinh trong lòng kinh hãi muốn lập tức gọi cậu về ngay. Nhưng anh quá hiểu Lục Ngôn, cậu rất xem trọng nhiệm vụ, không thể vì khả năng không xác định mà từ bỏ việc truy bắt, hơn nữa với khả năng phân hóa của cậu, không ai thích hợp hơn cậu để làm việc đó.

Lục Ngôn khiến anh yên tâm, cậu sẽ giải quyết nhanh chóng.

Lý trí của anh vẫn thắng thế, anh tin tưởng Lục Ngôn, để cậu tiếp tục thực hiện nhiệm vụ. May mắn là Lục Ngôn thật sự rất xuất sắc, hoàn thành tốt công việc và không làm anh hối tiếc khi đưa ra quyết định như vậy. Nhưng sau này không thể sơ suất như vậy nữa, những chuyện như thế này tuyệt đối không được xảy ra lần thứ hai.

"Đâu mất rồi?" Lục Ngôn lật áo lên, dưới túi nhỏ đựng chất bôi trơn xuất hiện một vết rách lớn!

"Á? Rơi mất rồi!" Lục Ngôn kêu lên, mím môi, ấn tay vào túi trống rỗng, thất vọng ném áo trở lại.

Chắc chắn là trong lúc bắt tội phạm, khi đối phương giãy giụa cậu bị rạch một đường, ban đầu nghĩ là đã tránh được, không ngờ lại trúng ngay cái túi chứa đồ.

"Đồ gì vậy, quan trọng không?" Tất Lãm Tinh nhặt lại quần áo của cậu, nhìn vết rách dưới phần ngực bên phải, đường rách đã sổ chỉ và bị xé toạc ra.

"Ờ, chính là..." Lục Ngôn nhìn vết rách cảm thấy rất thất vọng, đã chuẩn bị sẵn sàng rồi mà cuối cùng lại không dùng được, chỉ là vui mừng hão.

"Chất bôi trơn." Trong ánh mắt nghi ngờ của Tất Lãm Tinh, Lục Ngôn cuối cùng từ bỏ đấu tranh, nhìn vẻ mặt của đối phương dần trở nên kỳ lạ.

Trước khi Tất Lãm Tinh chuẩn bị hành động tiếp theo, Lục Ngôn đã nhảy lên trước đấm vào ngực đối phương, mặt mũi bĩu ra nói: "Đừng có cười! Em chuẩn bị cho anh đấy."

"Được rồi được rồi." Tất Lãm Tinh không nhịn được cười. Anh tưởng là cậu làm rơi món đồ gì quý giá, không ngờ lại là cái này. Cũng không phải chuyện lớn nhưng anh lại bị sự dễ thương của cậu chinh phục, nên liền nhẹ nhàng nắm tay kéo cậu vào lòng mình.

Con thỏ nhỏ vừa tắm xong, cơ thể vẫn còn hơi nước. Cậu mặc một chiếc áo T-shirt rộng thùng thình, vòng eo mềm mại đặc trưng của Omega bị ôm chặt trong vòng tay của anh.

Một làn hương mật ong ngọt ngào tràn vào mũi, kích thích các dây thần kinh căng thẳng của Alpha. Cái đầu đầy lông của cậu tựa vào ngực mình, đôi tai thỏ trắng nõn mềm mại ửng đỏ lên.

"A Ngôn, em quyết định trao hoàn toàn bản thân cho anh rồi sao?" Tất Lãm Tinh nhẹ nhàng nâng cằm của Lục Ngôn, môi chạm vào đôi môi ẩm ướt của đối phương, nhìn vào đôi mắt trong sáng của cậu: "Em thực sự hiểu rõ điều này có nghĩa là gì không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro