Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đám hải quân ở bên ngoài đã lên nòng súng sẵn, chỉ cần đợi hải tặc chạy ra là sẽ bóp cò liền. Từ phía cửa chính, một màn cãi nhau oánh liệt giữa 5 hải tặc mạnh mẽ và vô cùng ưu tú của thời đại mới.

"Ta nói rồi, ta không cần sự giúp đỡ của ngươi, phiền phức quá"

"Im đi"

"Các cậu thật trẻ con quá đấy"

"Vậy đám trẻ con này tránh ra chỗ khá cho chuỵ đây thể hiện"

"Nhóc đừng có nói nữa, phụ nữ thì nên đi vào trong đi"

"Tên sắt vụn kia, phải biết nhường nhịn đàn bà con gái đi chứ!"

"Ta đã nói rồi, để ta giải quyết vụ này"

"Không tôi sẽ tự làm"

"Đừng quên là ta vẫn còn đang ở đây"

"Ở đây hay ở đâu thì kệ mợ anh"

Hải quân ngơ ngác nhìn họ, họ chả hiểu cái quái gì đang diễn ra cả. Năm người họ dàn hàng ngang ra, make colour rất đỉnh.

"Mấy người đi vào đi, để tôi sử lý cho" Luffy bẻ cổ tay, giãn cơ các thứ.

"Này các ngươi không nghe ta nói hay sao, mấy tên này cứ để tôi sử lý cho" Kid khoanh tay vô cùng uy nghiêm.

"Nếu ngươi còn ra lệnh nữa thì ta sẽ sử ngươi trước đó, Eustass Kid" Law đứng cầm thanh kikoku của mình, tay trái giơ lên trên không trung.

"Còn ba tên con trai mấy người phải nhường nhịn một phụ nữ như tôi đánh trước chứ" Kotori hằn học, nó vẫn bay trên không chứ không đáp xuống.

"Bà đừng cố gắng nữa, trận này để tôi ra là hợp lí nhất hiểu không?" Inari cũng chậm rãi bay lên cao, lơ lửng giữa không trung.

Đám hải quân vô cùng quan ngại nhìn năm người bọn họ, dù gì thì cũng là hải tặc bị truy nã trên 100 triệu, còn có hai người treo giá trên 700 triệu nữa, phải thật cẩn thận. Trái ngược với bọn họ là cuộc ẩu đả nhỏ từ năm hải tặc uy quyền đằng kia, chủ yếu là muốn chọn ra người dẹp hải quân thôi.

"Tôi lên trước"

"Không, một mình ta sẽ đánh bại bọn tép riu đó"

"Các người đừng có ra lệnh cho tôi"

"Tiền thưởng của tôi cao hơn các anh đó, biết điều mà lùi lại đi"

"Còn khuya nhá!"

"Tôi đã nói rồi các người mau lui lại cho tôi chơi!"

"Đây không phải là trò chơi!!"

Trong lúc mà cái lũ dở người này đang cãi nhau quên hết trời trăng mây đất thì hải quân đã lên đại bác, sắp bắn đến nơi rồi mà bọn nó còn không thèm để tâm.

"Bắn!!!"

Luffy phản ứng đầu tiên, cậu phồng to người làm quả pháo phản ngược trở lại, Kid giơ tay dùng từ trường làm quả pháo bay ngược lại chỗ  hải quân khiến cho một bộ phận nhỏ bay lên trời vì dính phải đạn.

"Room"

Law cũng không kém cạnh, anh mở ra một cái vòng tròn xanh bao vây lấy một vài tên hải quân, anh chém mất đầu một tên và hoán đổi vị trí với một trái đại bác, hiện tại cái đầu đó đang được tung lên trên tay anh.

Kotori nhìn họ đánh mà thấy ngứa tay, nó quyết định sẽ thả một đàn bướm ra chơi đùa một chút. Từ sau lưng nó, một đàn bướm tím đen bay ra bao vây lấy vài tên hải quân khiến chúng ngã gục xuống ngủ quên hết trời trăng.

Inari cũng không phải dạng vừa, cô cười lạnh một tiếng thoắt cái đã hoá mái tóc vàng của bản thân thành một màu trắng như tuyết. Cô giơ thẳng tay lên trên trời cao, trong không khí xuất hiện những khối băng thon dài sắc nhọn. Hạ tay xuống, chúng cũng theo đó mà lao vun vút xuống như mưa, diệt sạch một đám hải quân cùng rất nhiều khẩu đại pháo.

"Cận thận với bọn chúng, chúng đều là những hải tặc nguy hiểm đó!!"

Đánh mãi cũng chán, nó cùng cô nhất chí với nhau rằng cả hai sẽ rút lui khỏi trận chiến này.

"Chuyện là lũ này yếu quá, tôi không có hứng đánh tiếp, nhường cho mấy anh đó"

Nói xong thản nhiên xoay người đi, giơ tay tạm biệt, cô cũng không mở miệng nói nửa chữ, cũng như vậy mà đi theo nó.

"Hẹn gặp lại ơi Tân Thế Giới, à mà" Nó quay đầu lại "Kizaru đang ở đây rồi, cẩn thận chút đi"





Quay trở lại thuyền, khoé mắt nó giật mấy hồi, cái đống quần què gì kia?

"À, tao mua thêm chút quần áo với cả vài loại hạt giống thảo dược thôi" Inari liệt kê cái đống mà nó đang nhìn.

"Cái đống này thì phải để đâu, nhiều thế này cơ mà?" Nó khẽ thì thầm trong lòng, cái từ " chút ", " vài " mà cô nói ra đồng nghĩa với từ rất nhiều hay sao ấy!

"Ở bên dưới khoang thuyền tôi có làm một phòng để đồ, rất rộng đấy, cứ thoải mái, lúc nào hết chỗ tôi sử sang lại cho" Cô cười.

Nó thở dài, lắc đầu cho qua, thôi thì kệ cô vậy. Trong lúc nó đang đứng tự kỉ thì cô nói với nó rằng sẽ cho thuyền chạy đi tìm nơi nào đó an toàn để tráng thuyền, tiếp tục đi đến đảo Người Cá, nhưng quyết định đó lại bị Kotori lắc đầu phủ nhận.

"Mày học nhiều quá lú hả Tori? Không tráng thuyền thì làm sao xuống Đảo Người Cá được?" Cô khó hiểu lên tiếng.

"Không phải tao không muốn" Nó cúi đầu "Tao muốn chúng ta phải nhanh chóng đến Impel Down ngay lúc này"

Inari kinh ngạc nhìn nó, lúc này cô đã nhớ ra rồi, chính là cái chết của Ace cùng Râu Trắng. Kotori yêu thích hai người bọn họ nhất, cô vẫn còn nhớ lần nó xem cảnh hai người họ bỏ mạng tại Marineford, nó đã khóc ròng rã 3 ngày liền, sau đó là bỏ xem suốt mấy tháng trời. Hiện giờ đã có cơ hội cứu vớt, cô chắc chắn nó sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro