Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay trở lại với Kotori, sau khi rời khỏi Baltigo, nó lại không thể quyết định được rằng nên đi đâu và làm gì.

"Nè!!! Chúng ta nên đi đâu giờ???"

Nó quay sang nhìn lũ bướm, chúng nhìn lại với sự bất lực tột độ, muốn đi phiêu lưu làm hải tặc mà không biết bản thân nên đi đâu nữa thì chịu!

"Chúng ta đang ở Đại Hải Trình, còn là ở Tân Thế Giới nữa, cứ loanh quanh ở mỗi nơi này cũng chán lắm"

Nó ngồi nghĩ mãi cuối cùng cũng ra quyết định vô cùng táo bạo và không kém phần bại não.

"Được rồi, chúng ta sẽ đi chu du bốn biển, sau đó sẽ tiến vào Đại Hải Trình bằng Núi Đảo Nghịch như bao hải tặc khác, rồi tiến vào Tân Thế Giới gặp cha và các anh"

Lũ bướm gào thét: " Tiểu thư bị chó gặm hết chất xám sao mà đòi đi bốn biển hả??!? "



2 năm thấm thoát trôi qua, Kotori từ một cô nhóc 13 tuổi đã thành một thiếu nữ 15 tuổi. Trên đường đi đến biển Đông nó vô tình gặp lại được người bạn thân ở thế giới trước cũng không may mắn xuyên không đến đây. Hai đứa nó liền cùng nhau đi quậy tung từng hòn đảo một khắp bốn biển, bay lắc như thế nào mà có thể khiến cả một đất nước người ta nhớ mặt nữa cơ.

Hiện tại cả hai vẫn chưa tiến ngay đến Đại Hải Trình vì Kotori thích ngao du đây đó nên mới chầy bửa mãi chưa có đến được nơi cần đến. Lúc này, nó đang nằm phơi nắng ở đầu thuyền, nhìn trời xanh mây trắng say sưa thì từ đằng sau có một tiếng gọi:

"Tori, mày bị rảnh lắm hả? Vào đây lái thuyền đi nhanh lên, tao còn phải làm đồ ăn nữa!"

Nó quay đầu lại nhìn, người vừa mới gọi nó chính là cô bạn thân từ hồi đi học đến giờ. Dù rằng Kotori sinh sau đẻ muộn, cách cô bạn thân có một tuần nhưng không hiểu sao nó thấp hơn cô hẳn một cái đầu. Cô một thân yukata trắng xoá, sau eo còn giắt thêm một thanh katana đen tuyền, tóc vàng màu lúa mì được buộc lên cao vô cùng gọn gàng.

"Thôi nào Nari, mày thừa sức biết tao bị mù đường biển mà không phải sao?"

Inari nghe vậy liền máu nóng dồn một đường lên đại não, hùng hùng hổ hổ lao ra nhéo má Kotori, vừa nhéo vừa quát:

"Mày có ngon thì nằm đây và hưởng nắm mặt trời đi! Trưa nay tao cho nhịn cơm!!"

"Ấy ấy, bạn hiền, thả tao ra, tao đi lái thuyền ngay đây mà!! Địu mớ bỏ tay ra khỏi mặt tao nhanh lên!!"

Cô hừ lạnh một tiếng, nâng vạt yukata lên mà bước thẳng vào trong phòng bếp, theo sau chính là Kotori đang thầm rủa con bạn nhéo má đau đến mức muốn khóc. Inari cùng Kotori đều không có khả năng nấu nướng, cơ mà ít ra thì Inari còn biết nấu vài món cơ bản, chứ không như kẻ sát nhân phòng bếp nào đó đang cầm bánh lái đằng kia. Cơm trưa của cả hai cũng đơn giản thôi, một bát cơm, một đĩa trứng chiên cùng một bát súp miso, sau đó còn có một ít mochi đậu đỏ để tráng miệng nữa.

Ăn uống no nê, cả hai lại đổi vị trí cho nhau, Kotori lại phụ trách việc rửa bát đũa còn Inari thì đứng lái tàu. Cô nâng ống nhòm lên nhìn xung quanh, sau đó nở nụ cười truyền tin cho nó:

"Tori, đằng trước có một hòn đảo đấy, chuẩn bị đi"

Nó hào hứng rửa đống bát đĩa ấy thật nhanh, sau đó chạy ra ngoài boong thuyền ngắm nhìn hòn đảo cả hai sắp đặt chân đến sau gần một tuần lênh đênh.

Theo lời của Inari, đó là thị trấn Logue Town, nơi sinh ra và chết đi của Vua Hải Tặc Gol D.Roger. Trước khi cả hai tách ra mỗi người một nẻo thì cô đã đưa tiền tiêu vặt cho Kotori, để nó đi mua vật phẩm mà nó muốn mua.

Kotori vui vẻ cầm túi tiền đi mua kiếm, còn Inari sẽ đi mua thêm một ít thuốc thang cùng lương thực cho thời gian sắp tới.

Sau khi đi khắp các cửa hàng kiếm, nó mua thêm một chiếc Tessen màu xanh lục bảo cho cô thôi, sau đó là dùng số tiền còn lại để đi mua đồ ăn là chính.

Nó không nhanh không chậm rảo bước đến quảng trường, nơi mà đặt đài hành hình của Roger. Nó nhìn một hồi lâu liền khẽ cúi người 45 độ tỏ vẻ kính trọng, dù sao thì Roger cũng là một người mà cha rất tôn trọng, vậy nên ông ấy cũng đáng để bản thân nó dành một sự kính trọng nhất định. Sau đó nó ngẩng đầu lên, nghĩ thầm

"Cũng nên về thôi, chắc Nari đang chờ"

Lúc nó mới quay đầu bước đi thì bị một nhóm hải quân bắt gặp và thế là chuyện gì đến cũng phải đến, nó bị truy đuổi.

"Mau bắt con bé đó lại, đó là Hồ Điệp Kotori bị truy nã hơn 700 triệu beli!!!!"

"Ôi mẹ ơi, run!!!"

Nó chạy thục mạng khắp cái Logue Town, khi nó chạy đến tiệm bán thuốc thì bắt gặp Inari đang đi ra, và cô nhanh chóng bị cuốn theo sự truy đuổi của hải quân.

"Nè, mày làm ba cái chuyện quần què gì để giờ bị hải quân đuổi thế hả?"

"Tao có làm cái gì đâu, đang yên đang lành tự nhiên bị rượt chứ có biết gì đâu!!"

Chúng nó lại chạy vòng quanh cả cái thị trấn, tiếng la hét um sùm vang lên khắp nơi. Sau một hồi chạy trốn nhiệt tình, cả hai cuối cùng đi cũng cắt đuôi được cái đám hải quân kia mà trở về thuyền an toàn

"Trời mé, bọn chúng dai như đỉa vậy á": Kotori thở hồng hộc, lặng lẽ giơ ngón giữa lên trời rủa.

"Còn không phải do mày để bọn chúng phát hiện sao? Giờ đi đổ tội cho ai chứ hả?!"

Thuyền vừa nhổ neo chưa được bao lâu thì cả hai lại gặp phải tàu hải quân và lại bị rượt. Họ đuổi nhau đến tận chỗ ngọn hải đăng dẫn đường thì Kotori mới tung chiêu hạ sát làm cả tàu hải quân nát luôn.

"Nari, tao biết kéo mày đi vào cuộc hành trình này là sẽ không tốt cho mày, nhưng đã đến đây rồi, mày có nguyện ý đi tiếp với tao không?"

Nó giơ tay ra như lúc cụng tay, vui vẻ nói.

"Đi đến được tận đâu rồi chẳng lẽ lại bỏ mày đi một mình? Tao không phải loại người thích bỏ mặc bạn bè, nhất là khi mày là bạn thân tao, chính vì thế dù có phải đi đâu, tao đều đi cùng mày, nâng đỡ cho mày trở thành một hải tặc mạnh mẽ"

Họ cụng tay nhau, lòng tràn trề hạnh phúc. Một con thuyền nhỏ, 2 thiếu nữ mới lớn mang trong mình giấc mộng to lớn tiến vào Đại Hải Trình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro