Chương 9:Ta cảm thấy không phiền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mũ màu đen đã kéo lên che khuất khuôn mặt, dưới vành nón một vài sợi tóc đỏ rũ xuống.Gương mặt bị che khuất, một thân khí chất lãnh khốc tao nhã mà thần bí cũng đã đủ khiến người khác khuynh đảo.


Trông thấy Triệu hoán sư cùng Băng Linh thú ký kết khế ước, Trầm Viêm không khỏi nổi lòng tôn kính. Không cần kiểm tra sát hạch, chỉ cần nhìn Băng Linh Huyễn Điểu phía sau lưng nàng thì dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết thực lực của nàng tuyệt đối ở trên mình!

" Triệu hoán sư đại nhân, xin hỏi ngài là lần đầu tiên đến Nam Dực quốc sao? " Trầm Viêm giọng nói chứa đựng sự tôn kính, hỏi.

Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu, lần thứ nhất, cũng coi như là lần đầu tiên đi.

" Xin hỏi Triệu hoán sư đại nhân, tên của ngài là....." Trầm Viêm vừa định hỏi, phía sau liền vang lên một tiếng hô to.'BăngTuyết hoàn toàn bị lu mờ không ai để ý ngoại trừ Chiến Dã'

" Hí Thiên đại nhân! Lãnh Thiên đại nhân! "

Lúc đầu, Hoàng Bắc Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, sau một lúc mới nhớ hiện tại mình dùng tên giả là Hí Thiên, lúc này mới chậm rãi quay đầu lại.

Tiêu Trọng Kỳ cùng một đám dong binh vội vã trong gió tuyết chạy tới, mỗi người đều là vẻ mặt vẻ hưng phấn!

" Hí Thiên đại nhân, phi thường vinh hạnh khi có thể cùng ngài xây dựng dong binh đoàn. " Tiêu Trọng Kỳ run lập cập nói. Bốn phía đều là hàn băng, thực sự quá lạnh, hơn nữa còn có Băng Linh Huyễn Điểu ở đây, nhiệt độ lại càng thấp.

Tuy vậy, gương mặt Tiêu Trọng Kỳ vẫn hưng phấn đến mức đỏ bừng lên, quang mang trong mắt lấp lóe liên tục.

Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt gật gật đầu, nhìn Tiêu Trọng Kỳ trước mặt mà cười lạnh trong lòng, nếu như hắn biết hiện tại Triệu hoán sư mà hắn phi thường tôn kính lại là muội muội phế vật mà hắn thường khi dễ, không biết hắn sẽ có biểu hiện đặc sắc như thế nào.

Một Triệu hoán sư nắm giữ Băng Linh Huyễn Điểu, dù nàng có kiêu ngạo cuồng vọng đến cỡ nào cũng có thể được tha thứ!

Bởi vậy Tiêu Trọng Kỳ một chút đều không có bị sự lạnh nhạt của Hoàng Bắc Nguyệt làm cho xấu hổ trái lại lại càng hưng phấn.

Trầm Viêm sợ tên Tiêu gia Đại thiếu gia này quá lỗ mãng sẽ đắc tội rồi vị Triệu hoán sư thực lực siêu cường tên Hí Thiên này, vì thế vội nói:

" Hí Thiên đại nhân, ngài tới Nam Dực quốc thì liền là khách quý của chúng ta. Nếu ngài không ngại, thỉnh lưu lại Nam Dực quốc một thời gian ngắn có được không? Nhóm người bệ hạ nhất định sẽ đối với đại nhân ngài vô cùng hoan nghênh! "

" Ta gần đây đều ở lại Nam Dực quốc. "

Thực lực chưa có khôi phục lại, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không muốn rời đi nơi khác, dù sao tại Trưởng công chúa phủ cũng không thiếu việc chờ nàng đi làm đâu.

Trầm Viêm ánh mắt sáng lên: " Thật tốt quá! " Nói xong hướng về phía Thái tử điện hạ luôn luôn trầm mặc ít nói làm ra một cái ánh mắt kích động.

Đối với người có thực lực cường đại, quốc gia nào cũng đều cực lực giữ lại, chiến loạn thường xuyên thì thực lực quả thật là tất cả!

Nhiều hơn một vị Triệu hoán sư nắm giữ Băng Linh Huyễn Điểu, sức chiến đấu của Nam Dực quốc sẽ tăng lên một đẳng cấp!

" Tại hạ Hoàng Chiến Dã, đại biểu Nam Dực quốc hoan nghênh ngươi. "

Một cao thủ thực lực cùng mình xê xích không nhiều nếu có thể lưu lại, đối với Chiến Dã mà nói là một cái khiêu chiến và cũng là một phần kinh hỉ lớn.

Nam Dực quốc quá cần cường giả rồi!

Hoàng Bắc Nguyệt đối với vị Thái tử điện hạ này vẫn có mấy phần hảo cảm. Lúc nãy tại hàn băng rừng rậm, hắn sợ  BăngTuyết không chịu nổi hàn khí đã cho ngồi cùng trên Tử Diễm Hỏa Kì Lân.

Nàng luôn luôn ân oán phân minh, tích thủy chi ân dũng tuyền tương báo, một mối thù thì giết cả nhà ngươi!

" Tại hạ Hí Thiên, đa tạ thái tử điện hạ đã thưởng thức. " Hoàng Bắc Nguyệt hơi ôm quyền.

Một người có khả năng là Cửu Tinh Triệu hoán sư cường giả cư nhiên thẳng thắng nhận lời lưu lại mà không đòi hỏi điều gì khiến trong lòng Chiến Dã cũng có chút kinh ngạc.


Đó chỉ là một chuyện nhỏ nhặt mà là của bằng hữu nhưng người này lại ghi nhớ trong lòng. Tính cách có ân tất báo này làm hắn vô cùng thưởng thức.


"Hiện tại các hạ đã có chỗ dừng chân chưa? "

Ở Tạp Nhĩ Tháp đại lục, người ta thường kính xưng nhau một tiếng các hạ nếu thực lực hai bên tương đương nhau.

" Ta vừa đến quý quốc không lâu, tạm thời không tìm được địa phương nghỉ lại. "

Hoàng Bắc Nguyệt vừa mới dứt lời, Tiêu Trọng Kỳ nãy giờ đứng một bên liền mở miệng:

" Nếu như Hí Thiên đại nhân không chê, có thể ở lại nhà ta. Cha mẹ ta nhất định phi thường hoan nghênh ngươi lưu lại! "

Nếu có thể làm cho cao thủ thần bí tên là Hí Thiên này trở thành bạn với chính mình, phụ thân nhất định sẽ cao hứng vô cùng, đến lúc đó, tiểu nha đầu Tiêu Vận kia nhất định sẽ tức chết cho mà xem!

Để xem nàng còn dám hung hăng đối với mình nữa không!

Tâm tư của hắn, Hoàng Bắc Nguyệt lại nhìn không ra sao? Trong lòng thầm nghĩ ngươi này xú tiểu tử có cừu oán với ta, ta làm sao có khả năng giúp ngươi đây? Không thu thập ngươi coi như vận khí của đã tốt lắm rồi !

Băng Tuyết tức giận ném cho hắn một viên đá trúng mồm gãy 2 chiếc răng: " A........kẻ nào dám?"

Bề ngoài không cảm súc nhưng bên trong BăngTuyết âm thầm mắng'Hừ ! ngươi mà nói thêm câu nào nữa thì ta cho một tháng ăn cháo luôn!'

Hoàng Bắc Nguyệt không muốn bại lộ thân phận nên nàng mới dùng tên giả là Hí Thiên, làm sao có khả năng ở lại Trưởng công chúa phủ được ?

"Đa tạ Tiêu đại thiếu gia, bất quá con người ta thích thanh tĩnh, không nhọc ngươi quan tâm. " Khẩu khí nhàn nhạt, cự tuyệt Tiêu Trọng Kỳ.

Tiêu Trọng Kỳ vẻ mặt thất vọng. Cao thủ đều thích thanh tĩnh a. Haizz, nếu như hắn cũng là Triệu hoán sư thì thật tốt!

Nhìn Băng Linh Huyễn Điểu, Tiêu đại thiếu gia trong lòng không khỏi ghen tị!

Chiến Dã vốn là muốn mời nàng ở lại biệt viện của mình, bất quá nghe được lạnh nhạt trong lời nói của nàng đối với mọi người nên cũng không đề cập đến nữa thì...

" Tuy nhiên ta có một đồ đệ 12 tuổi là Tiểu Tuyết, tiểu nha đầu cần phải học hỏi thêm."BăngTuyết cuối cùng cũng tìm lại sự tồn tại của mình.

Chiến Dã nhanh hơn Tiêu Trọng Kỳ :" Nếu thế có thể để nàng ở lại biệt viện của ta."

BăngTuyết:" Thôi  ! tiểu nha đầu đó phiền lắm !"

"ta cảm thấy không phiền" Nhưng Chiến Dã đã hối hận vì câu nói và đó là chuyện của sau này mới đến

"Mong Thái tử chiếu cố nó"


" Nếu như vậy, chúng ta làm sao để liên lạc với 2 vị đại nhân? " Trầm viêm hỏi, cũng không thể cùng vị đại nhân này mất đi liên hệ nha.

Đợi khi hồi cung mình sẽ bẩm báo bệ hạ, nhất định phải tự mình thiết yến chiêu đãi vị đại nhân này, dùng quan to lộc hậu mời chào, chỉ cần vị đại nhân này muốn cái gì, bệ hạ đều phải nghĩ cách thỏa mãn nàng.

Hoàng Bắc Nguyệt nghĩ nghĩ, nói: " Ta sẽ thường xuyên đến dong binh công hội làm nhiệm vụ, các ngươi có chuyện liền phái người lưu lại tin tức bên trong, nếu ta thấy tự nhiên sẽ đi tìm các ngươi. "

Cao thủ thời đại này đều có một chút tính cách kiêu ngạo như vậy, vị Hí Thiên đại nhân này đã chịu lưu lại phương thức liên hệ, vậy là tốt lắm rồi!

Trầm Viêm ngay lập tức gật đầu: " Đa tạ đại nhân. "Hoàng Bắc Nguyệt nhìn sắc trời không còn sớm.

Chút nữa ly khai đám người này thì để cho Băng mang theo nàng và Tuyết Tuyết đi tìm dược liệu đi.

Nghĩ vậy, Hoàng Bắc Nguyệt và Hoa Băng Tuyết từ biệt đám người Chiến Dã rồi xoay người hướng về phía Băng Linh Huyễn Điểu mà đi.


" Lãnh Thiên các hạ. " Chiến Dã lãnh khốc mở miệng, lập tức từ trong nạp giới lấy một lọ thủy tinh màu xanh biếc ném tới, nói: " Tay của  ngươi bị thương, băng bó một chút đi. "

Tay của nàng bị thương lúc không may bị gai đâm nhưng giờ  nàng mới để ý.

Nói xong liền cưỡi Tử Diễm Hỏa Kì Lân, trong chớp mắt đã biến mất trong tầm mắt mọi người, chỉ lưu lại một trận Kỳ Lân chi hỏa nóng bức.

" Là Phỉ Thúy Ngọc Dịch! " Tiêu Trọng Kỳ kinh ngạc thốt lên. Thân là Tiêu gia Đại thiếu gia, hắn cũng đã gặp không ít thánh dược chữa thương nhưng Phỉ Thúy Ngọc Dịch này là một loại dược phẩm phi thường trân quý,có tiền cũng không mua được.

Hắn cũng chỉ mời gặp một lần mà thôi. Không hổ là Thái tử điện hạ a, vừa ra tay đã là Lục phẩm linh dược!

" Lục phẩm linh dược, ở trên đại lục có thể là coi là phi thường hiếm thấy a. "

Trầm Viêm cũng lộ ra thần sắc hâm mộ, hắn là Lục Tinh Triệu hoán sư mà bệ hạ cũng chỉ ban thưởng cho hắn một bình nhỏ Phỉ Thúy Ngọc Dịch.

Thái tử điện hạ vậy mà đối với vị Lãnh Thiên đại nhân này, vừa ra tay chính là một lọ lớn. Lục phẩm đan dược cũng không phải rau cải trắng ngoài chợ tiện. Quả nhiên là điện hạ cũng muốn lôi kéo Lãnh Thiên  và Hí Thiên đại nhân !

Trầm Viêm có chút vui mừng nghĩ. Lúc trước hắn vẫn sợ vị Thái tử điện hạ này kiêu căng tự mãn sẽ làm cho 2 vị đại nhân này phật lòng, may mắn, hiện tại cũng không cần phải lo lắng nữa.

Thái tử điện hạ ngày sau nhất định sẽ làm nên nghiệp lớn a!
************************************************** 

Băng Linh Huyễn Điểu mang nàng ly khai, tại một chỗ bí ẩn nàng liền đáp xuống. Sau khi phân phó để hắn tự tìm chỗ ở, Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi hướng về phía Trưởng công chúa phủ mà đi.

 Nàng không  mang Băng Linh Huyễn Điểu vào Vũ Không Linh vì chắc chắn sẽ bị ức hiếp


Nàng hiện tại không thể ngưng tụ nguyên khí, bởi vậy không có không gian linh thú cho Băng Linh Huyễn Điểu nghỉ lại, chỉ có thể tạm thời ủy khuất hắn tự tìm địa phương nghỉ ngơi.

Nhớ tới mai nạp giới chứa đựng Phỉ Thúy Ngọc Dịch của Chiến Dã, Hoàng Bắc Nguyệt vạn phần ước ao. Nàng cũng muốn sỡ hữu một mai nạp giới vì trong nạp giới tương đương với một không gian khác, có thể tùy ý gửi vật phẩm vào, hơn nữa trong nạp giới thời gian là bất động, cho dù để thực vật.
Chỉ tiếc là giá cả của nạp giới ở Tạp Nhĩ Tháp đại lục thực sự quá đắt, tài sản hiện tại của nàng chẳng mua nổi một phần nghìn của nó nữa.

BăngTuyết cũng có thể cho nàng nhưng nàng  không muốn ỷ lại


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro