Chap 2- dong binh đoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiếm tiền, kiếm tiền, nhất định phải kiếm tiền !

Bảng nhiệm vụ phía trước Dong Binh Công Hội, chính là một khối cự đại bạch sắc thạch bích, bên trên dán đầy đủ các loại nhiệm vụ đẳng cấp bất đồng, bởi vậy số lượng người báo danh cho mỗi đẳng cấp cũng bất đồng.

Hoàng Bắc Nguyệt đang đọc thông tin bị cô lôi 1 phát bay đến ở chỗ khu vực cấp cao luôn

Khu vực cao cấp nhiệm vụ không có nhiều người, bất quá mỗi người tại đây đều phải có chút thực lực mới dám tới nơi này nhận nhiệm vụ. Bởi vậy, khi nhìn thấy 2 thiếu nữ thân hình nhỏ bé, lại có 1 chút gầy gò đi báo danh họ nhíu mày ngạc nhiên. Khi đăng kí trở thành lính đánh thuê, nàng dùng danh tự hí thiên, cô dùng tên thiên y

 Tiểu tử, đi chỗ khác chơi đi, các ca ca đang làm chính sự nha ! " Một cái dong binh cười sang sảng đanh chua lên tiếng.

Cô nhíu mày liếc mắt sang Bắc Nguyệt, nàng hiểu ý mỉm cười, dù sao cũng hơi khó chịu, ánh mắt dưới áo choàng khẽ lóe lên, thân hình lay động, người lính đánh thuê kia chỉ cảm thấy thấy hoa mắt một cái, đoản kiếm ngang hông đã bị rút ra, chỉ vào ngực hắn.

Nếu như không phải đoản kiếm quá ngắn, mũi kiếm này đã trực tiếp chỉ vào cổ hắn! 

- Hơi chậm đó nha, muội ko thích tí nào, chậc chậc- cô quét mắt từ dưới lên trên dong binh đó rồi liếc mắt sang những ng khác rồi dừng lại chỗ cô nói

- Lâu rồi ko hoạt động tay chân, hơi cứng ngắt- Nàng nhếc mép đánh mất sang bọn họ trả kiếm, giọng nói lại cất lên- Đắc tội rồi

-Oh~~Oh~~

Cô che miệng cười khúc khích trước bản mặt "Thế mà chậm, 2 ng này là quỷ à, thế này là đc chức cao cấp chiến sĩ rồi đó". Ngố ơi là ngố, hahaha

- Không, là ta không đúng, tôn kính tiên sinh, xin tha thứ cho sự vô lễ của ta lúc trước.

 Người đính đánh thuê ko chút tức giận khi mất mặt trước đám đông , đính chính lại cung kính chào nàng. Nàng gật đầu phất tay cho qua

- Thật lợi hại, à , tiên sinh, xin hỏi ngài có đồng ý gia nhập nhiệm vụ của chúng tôi lần này không ? 

Nam nhân vừa tuyên bố nhiệm vụ lập tức hướng nàng mời chào, là lời mời , mà không phải là yêu cầu, như thế cũng đủ thấy tại thời đại này, mọi người đối với cường giả đều phi thường tôn trọng.

Nàng gật đầu, đương nhiên là gia nhập rồi, chỉ cần thù lao cao, làm cái gì cũng không đáng kể. Tiếc là tiểu cô nương nào đó đã chán ngấy tiền, ko thèm mở lời nhưng bị bơ nên cũng đành tham gia.

-Aiya~~ Tỉ tỉ, ta bị bơ a~~

Nàng vừa cầm 1 con dao ném lên ném xuống nói, con dao rơi xuống từ trên đầu vị dong binh làm đứt 1 nhóm tóc và dính nguyên dưới đất cách chân 1mm. Mọi ng ko khỏi ớn lạnh nhìn cô , phải nói là nổi gia gà, sởn gai ốc.

- Lỡ rớt a, Sorry~~(au: lỡ của cô này chết con nhà ng ta)

-Xin lỗi sự thất lễ này, xin hỏi 2 vị tiên sinh là...-Dong binh sợ hãi quên mất còn 1 vị cô nương ở đây

- Ta là hí thiên, còn đây là muội muội ta thiên y.

-Ta là triệu hoán sư kiêm luyện dược sư, còn tỉ tỉ các ng tự đi mà hỏi

Tất cả bọn họ(trừ nàng) đều há hốc mồm, cô gái này chắc là mạnh y như tỉ tỉ cô ấy, lạ còn là luyện dược sư nữa, quá khủng rồi. Cô cũng đoán đc họ nghĩ gì trên khuôn mặt họ nhưng họ sai rồi, cô là mạnh hơn tỉ tỉ cô, ko chỉ có bá vậy đâu.

Bây giờ rắc rối lại đến, 1 tên tiểu hỗn đản đến nạp mạng. Tiêu Trọng Kì, đại ca cùng cha khác mẹ của Nàng, chuyên đánh và sỉ nhục, khinh bỉ nàng. Nhất định phải dạy dỗ hắn thay trời a~~

-Tiêu Phàm, đây chính là Cao Cấp Chiến Sĩ mà ngươi tìm được sao ? 


Tiêu Trọng Kỳ cưỡi ở một thớt hắc mã cường tráng, một thân bạch ngân chiến giáp tinh xảo, cúi đầu nhìn về phía Hoàng Bắc Nguyệt hỏi.

Nam nhân tên là Tiêu Phàm là người đến Dong Binh Công Hội để mời chào lính đánh thuê, nghe giọng điệu của Tiêu Trọng Kỳ có chút khinh thường cùng hoài nghi, liền vội vàng tiến lên, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói vài câu.Tiêu Trọng Kỳ gật đầu, hướng Hoàng Bắc Nguyệt ôm quyền chắp tay nói:

 Tại hạ Tiêu Trọng Kỳ, thất lễ. 

-Oh~~Tiêu gia, nghe danh ko bằng thấy mặt...Hừm

Nghe thấy vậy, tiêu công tử lại kiêu ngạo hất tóc

-Yếu kém- cô cười nói tiếp câu- haha, nhìn người mà phát  ghét chết à, ko bằng 1 con muỗi

Cô càng nói càng nheo mắt lại cười. Bắc Nguyệt nhìn muội muội mà ko cản, hắn cũng đã từng hành hạ nàng, mà kịch đang hay phải coi. 

Mặt ai cũng đằng đằng hắc tuyến, vị cô nương này quả thật quá bá đạo rồi

- Xin lỗi , muội muội ta "hơi" độc miệng xíu, để các hạ chê cười rồi

-à...à, ko có gì


Cao thủ cuồng ngạo thì cũng phải thôi, bất quá tên nhóc này chưa thấy thực lực của cô a, chút nữa phải hảo hảo thể hiện một phen để tên nhóc này kinh ngạc há mồm !

Đội ngũ gồm hai mươi mấy người dong binh hướng về phía rừng rậm phía ngoài thành mà xuất phát.

Đi được nửa đường, bỗng nhiên một chi đội ngũ phi thường khí phách từ phía trước chạy nhanh về phía đám người Tiêu Trọng Kỳ. Trong đội ngũ kia ít nhất cũng có hai tên Triệu hoán sư!

Địa phương bọn họ đi qua đều lưu lại một mảnh liệt diễm nóng bức cùng một trận băng phong lạnh buốt hỗn hợp lại với nhau.

Trừ những người đó ra, trên bầu trời vẫn còn hai vị Triệu hoán sư nắm giữ phi hành linh thú, một trước một sau đi theo.

Linh thú đi trước nhất, trên người tử diễm xoay tròn bay lượn, trên thân thể khổng lồ ẩn hiện hồng quang. Hồng quang cùng tử diễm quấn quýt, khí thế như hồng, toàn bộ thiên địa đều vì ngọn lửa kia mà ảm đạm thất sắc.

 Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân ! 

Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân của Thái tử điện hạ, là một trong Ngũ Linh, quá cường hãn! 

Đoàn lính đánh thuê lập tức dừng lại quan sát, người nào người nấy trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái.

-Triệu hoán sư, chức nghiệp khiến vạn người hâm mộ a. Trở thành một tên Triệu hoán sư là giấc mơ tha thiết của bao người nha !Triệu hoán sư có thể gọi ra linh thú đã vô cùng mạnh mẽ, ở trên đại lục tuyệt đối được tính là cao thủ trong cao thủ!-cô cười nói một cách rất hâm mộ, hắn là triệu hoán sư giỏi nhất năm nay cũng có tí nhan sắc nhưng ko bằng thiên, thú vị a~~ Cô ko muốn làm mất mặt thái tử nên ko nói ra haizzzzz

Nhìn thấy biểu tượng hâm mộ của cô ai nấy đều ko mấy kinh ngạc đương nhiên Thái tử Chiến Dã của bọn họ chỉ mới có mười sáu tuổi đã là Cửu Tinh trung cấp Triệu hoán sư. Không chỉ như vậy, triệu hoán thú của hắn là một trong Ngũ Linh – Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân ! Nhưng nếu bọn họ biết cô đang chê hắn thì sao hahah

Tử Diễm hỏa kì lân - một trong Ngũ Linh, gần như chính là thần thú trong truyền thuyết rồi !

Bên trong tử diễm, hắc bào thiếu niên lãnh khốc cũng liếc mắt nhìn qua Hoàng Bắc Nguyệt và Thiên Y, đôi mắt nâu thoáng có chút kinh ngạc. Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân uy lực phi thường mạnh mẽ, cho dù nó không phát uy thì cũng không có ai dám tới gần vậy mà bọn họ có thể. 2 cô nương mà biết ý nghĩ của thái tử nhất định sẽ cười khinh bỉ a~~

- Thái tử điện hạ ! 

Tiêu Trọng Kỳ bỗng nhiên bước về phía trước, hưng phấn phi thường nói: "Phương Bắc từ biệt, rốt cục cũng gặp lại được ngài! "

-Tiêu công tử, có khoẻ hay không, các ngươi muốn đi vào rừng rậm sao ? 

-Ân, thụ gia phụ chi mệnh, đi rừng rậm tìm Bích Linh Quả ! 


Có thể cùng thái tử điện hạ nói chuyện, Tiêu Trọng Kỳ kích động đến nỗi mặt đỏ rần lên. 

Hống hống hống hống hống hống...!!

Tiếng rít gào vang vọng thiên không.

Trời vốn màu xanh lam trong nháy mắt lại bị mây đen phủ kín.

Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cũng phát ra một chuỗi rít gào trầm thấp, thoạt nhìn cực kì giận dữ !

-Hình như đã xảy ra chuyện, Thái tử điện hạ, ngài đã đến đây hay đi 1 vòng với bọn ta đi~~Tiện thể xem xét tình hình~~

Chiến dã chú ý tới cô nương này, thân khoác 1 một bộ y phục sang trọng mà đơn giản, những họa tiết toàn những thứ cao quý như rồng,...  Và nàng là người đầu tiên dám nói năng ngông cuồng thế trước mặt hắn

[cô đó,ko có cung, ko có tên,tay cầm cái quạt(vũ khí thượng thần). Đẹp ko]


-Được-Nghĩ 1 hồi đành gật đầu

-Chu Tước (à, mk cho chu tước là tên, còn giống là phượng hoàng nha)

Một con phượng hoàng hiện ra , uy áp lớn đến nỗi ai cũng phải sợ.

- chủ nhân gọi ta?

 Tất cả mọi ng sửng sốt,đây là siêu thần thú huyền thoại đó,nó còn hơn cả ngũ linh hay linh thú của thái tử điện hạ rồi chứ ,nghĩ cô bá, ai dè còn hơn cả bá là của siêu thần thú này đương nhiên phải cực mạnh, phải lễ phép 1 tí sau phải an phận mà sống. Nhìn thấy thế cô liền nhíu mày, ngáp 1 tiếng rõ to sau đó nói

- Ta đã bảo người phải giảm uy áp lại mà, hừ!!!!!

- tôi giảm rồi tại bọn chúng yếu quá, mà bọn họ lúc nãy dám khinh bỉ ng, ta phải giết.

Bọn họ đổ mồ hôi, trốn hết để lại con gì gì nào đó nhếc mồm cười

- nhân loại, yếu kém.

-Đi- cô đạp nó 1 cái- ko ta đánh chết ngươi

Con vật nào đó dở khóc dở cười, ta ko muốn bị chủ nhân hành hạ đâu

Cô trèo lên lưng của phượng hoàng, bay đi. Dong binh đoàn cùng thái tử cũng theo sau.Chiến Dã lúc này trong lòng đối với người bí ẩn mới lần đầu gặp gỡ sinh ra hứng thú thật lớn. 

-Người này thật bí ẩn

Tội Bắc Nguyệt bị muội muội để quên đành phi ngựa chạy đến, mọi chuyện diễn đúng nguyên tác.

______nhác nên tua_____

-Nếu như Hí Thiên đại nhân không chê, có thể ở lại nhà ta. Cha mẹ ta nhất định phi thường hoan nghênh ngươi lưu lại !

Cô nhảy vô ôm nàng, 1 cục đá bay thẳng vào đầu tiêu công tử, lại bị nàng dẫm lên nên thành bẹp dí chí mạng. Đây là 1 thiếu nữ ngây thơ ko biết gì nga, cô quay sang lè lưỡi.

-Tỷ tỷ ta ở chỗ ta khổ nói, blè blè

Chiến dã giờ chuyển chú ý từ bắc nguyệt sang hết lên ng cô. 

- Ra là tiên sinh, vậy chúng tôi thất lễ rồi- tiêu công tử ngóc cổ đứng dậy phủi quần áo nói vừa nghĩ "vì địa nghiệp chớ đụng ng này"

- Tỷ tỷ, đi thôi , ta đưa tỷ đi mua thuốc và 1 số thứ_Cô lôi nàng đi

- Cô nương này thật kì lạ, khí chất ko hề bình thường tí nào_ thái tử lẩm bẩm

Còn bên tiêu công tử thì đang trị thương vì 1 số viêgs thương "nhẹ" ngoài da do cô nương nào đó gây ra

_______________hết____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro