Chương 2: Gặp Hoàng Bắc Nguyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Bắc Nguyệt Hoàng Triều*

Thiên Sát phóng lên cái cây gần đó, che đậy hết khí tức của mình nhìn vè phía Hậu Viện của Phủ Trưởng Công Chúa, từ đó 1 người con gái chậm rãi bước ra ngoài, Thiên Sát nghe thấy tiếng nói của 1 đôi nam nữ:

- Đáng ghét, ko nên ở đây, trong từ đường còn có người.

- Sợ cái gì? Ma ốm bên trong làm đc gì? Không phải ngươi nói cô ta là kẻ ngốc sao? So với nô tài còn ko bằng. Hắc!

Ma ốm? Kẻ ngốc? Cả nô tài còn không bằng? Thiên Sát nghe được thì cảm thấy tội nghiệp cho Hoàng Bắc Nguyệt, nhưng không xuất hiện, lặng lẽ xem diễn biến tiếp theo.

- Nhưng mà người ta thẹn~~~

- Then thùng cái gì chứ? Bảo bối, nhanh lên, ta chịu ko nổi nữa~~

Và sau đó những tiếng thở dồn dập cùng tiếng cơ thể va chạm, Thiên Sát lấy tay che hai mắt lại, dù gì cô cũng mới 7 tuổi a~, cô khe khẽ nhìn Hoàng Bắc Nguyệt qua khe nhỏ các ngón tay và ngạc nhiên. Hoàng Bắc Nguyệt đg bóp cổ vị nam nhân đó, Thiên Sát hứng thú nhìn tiếp....

- A.....-Cô gái đó sợ hãi định kêu lên thì bị Hoàng Bắc Nguyệt liếc qua

- Muốn chết thì cứ việc gọi.-Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng kéo áo của cô gái đó lau tay

Sau đó là 1 màn hù dọa của Hoàng Bắc Nguyệt làm cho cô gái đó sợ hãi chạy đi, sau khi cô gái đó chạy đi, Bắc Nguyệt trực tiếp đi ra khỏi từ đường yên tĩnh thì bỗng nhiên 1 giọng nam vang lên:

- Hóa ra phế vật trong phủ trưởng công chúa lại bá đạo vậy.

Bắc Nguyệt cả kinh nhìn người trên cành cây, cả Thiên Sát cũng ngạc nhiên nhìn sang, là 1 nam tử mặc y phục màu trắng tinh khiết theo gió lay động. Tóc đen dài tản mạn trên bạch y, thoạt nhìn mê ly.

Thiên Sát thì miễn nhiễm trai đẹp rồi, cô nhìn xuống thì thấy Bắc Nguyệt đang nhíu mày rồi lại khoanh tay nhìn hắn nói:

- Bớt lo chuyện người khác mới sống lâu đc.- Bắc Nguyệt nói xong thì quay đầu rời đi ko thèm ngoảnh lại nhìn hắn.

Bắc Nguyệt đi đc 1 lúc thì dừng lại, lạnh lùng nói:

- Xuất hiện đi, đừng trốn nữa!!

Thiên Sát giật mik, xấu hổ bước ra từ phía sau cái cây, Bắc Nguyệt nhíu mày, hôm nay là ngày gì mà lắm người theo dõi cô thế, Bắc Nguyệt nhìn Thiên Sát, đoán chắc cô chỉ mới 7, 8 tuổi thôi, cô lạnh lùng nhìn Thiên Sát nhưng tuyệt nhiên không nói lời nào, Thiên Sát vẫn cúi gằm mặt xuống dưới đất giọng lí nhí:

-Em....em là Dạ Thiên Sát, tỷ.....tỷ tên gì vậy?

Bắc Nguyệt nhìn Thiên Sát mà không cầm đc lòng muốn cưng nựng cô ghê, người đâu mà dễ thương a~~~~, Bắc Nguyệt giảm bớt lạnh lùng nói:

- Tỷ là Hoàng Bắc Nguyệt, em có thể nói tại sao lại theo dõi tỷ ko?

- Em lúc đầu chỉ muốn đến nơi này chơi nhưng khi thấy tỷ từ trong nhà bước ra thì không cầm đc lòng muốn xem chị làm gì nên theo dõi tỷ, sau khi thấy tỷ thể hiện năng lực của tỷ thì em đã đi theo tỷ với mong muốn đc làm bằng hữu của tỷ.-Thiên Sát vừa nói vừa huơ tay múa chân trông cực kì đáng yêu

Bắc Nguyệt lấy tay xoa đầu Thiên Sát, cô đã bị thu phục hoàn toàn:

-Đc!!!Tỷ sẽ làm bằng hữu với em nếu như em thề sẽ không phản bội tỷ!!!

Thiên Sát thấy vậy vui mừng nói:

- Dạ Thiên Sát ta thề sẽ mãi mãi không phản bội Hoàng Bắc Nguyệt!!!

Bắc Nguyệt gật đầu 1 cái rồi quay người bước đi thì bị Thiên Sát kéo áo lại, Thiên Sát dùng ánh mắt long lanh nhìn Bắc Nguyệt:

- Bắc Nguyệt tỷ tỷ!! Muội mới rời khỏi nhà đc hôm nay, hiện không có chỗ ở, tỷ có thể cho muội ở nhờ nhà tỷ đc không?

- Thôi đc rồi!!!- Bắc Nguyệt căn bản ko chống cự lại đc những thứ dễ thương nên gật đầu đồng ý

*Lưu Vân Các*

Nơi này là nơi vắng vẻ nhất phủ trưởng công chúa, cỏ dại mọc đầy, Bắc Nguyệt dẫn Thiên Sát vào trong nhà, Bắc Nguyệt vội đẩy cửa bước vào, thắp nến lên rồi bước lại chỗ ấm thuốc mà Tuyết Di Nương thường đưa thuốc cho cô, đưa lên mũi ngửi thì ngạc nhiên.

- Ấm thuốc này có độc!!- Thiên Sát nhíu mày nói

- Ừm!- Bắc Nguyệt gật đầu 1 cái, nói tiếp - Trong ấm thuốc này có lượng độc rất nhỏ, uống 1, 2 lần sẽ không sao nhưng nếu uống mỗi ngày, độc sẽ thấm vào và làm tê liệt cơ thể, nếu như không chết thì cũng sẽ phải nằm trên giường hết quãng đời còn lại!!

Thiên Sát khẽ nhăn mày, ai mà lại ác độc như vậy, cũng may trc khi đi cha Thiên Sát có dạy cô chế tạo dược, còn đem 1 vài cái dự phòng, Thiên Sát móc trong túi ra vài viên dược đưa cho Bắc Nguyệt nói:

- Đây là dược giải độc, độc trên người tỷ quá nhiều, có thể mấy viên dược này không giải hết nhưng ít nhất có thể làm cho cơ thể tỷ bớt suy yếu!!

Bắc Nguyệt nhận lấy viên dược, không ngần ngại mà uống hết, Thiên Sát ngạc nhiên nhìn Bắc Nguyệt hỏi:

- Tỷ không sợ ta hạ độc tỷ à?

- Không sợ, muội đã thề rồi mà!!

Thiên Sát nhìn Bắc Nguyệt lạnh lùng nói:

- Cho dù là muội, tỷ cũng đừng nên tin tưởng, thứ mà trên thế giới này ta có thể tin tưởng chỉ là bản thân chính mình thôi, tỷ đừng đặt quá nhiều niềm tin vào ta, tỷ sẽ hối hận.....!!!-Bắc Nguyệt để ý trên đôi mắt của Thiên Sát hiện lên vẻ đau thương không tả đc

Bắc Nguyệt gật đầu cho có lệ nhưng vẫn nhìn chằm chằm Thiên Sát "Thiên Sát, rốt cuộc có chuyện gì mà đôi mắt muội lại hiện lên vẻ đau thương như vậy?"

Bỗng nhiên cánh cửa mở rầm ra, bước vào là 1 thân ảnh máu me đầm đìa, Thiên Sát và Bắc Nguyệt ngạc nhiên, Bắc Nguyệt vội bước lại chỗ cô gái đó, đỡ cô gái đó vào phòng, Thiên Sát nhìn cô gái không khỏi nhíu mày.

- Này chính xác là bị roi quất vào người!!!

- Tiểu thư.......- Đông Lăng ngạc nhiên nhìn Bắc Nguyệt, đây có phải là tam tiểu thư ốm yếu hay bị bắt nạt không vậy?

- Đông Lăng! Đã có chuyện gì xảy ra?- Bắc Nguyệt nhìn Đông Lăng lạnh lùng nói

- Tiểu thư! May quá người không sao! Đông lăng sợ người chịu không nổi nên đi cầu Di Nương, ai ngờ.....- Đông Lăng chưa nói xong Bắc Nguyệt đã bk chuyện gì xảy ra

Bắc Nguyệt tức giận nhìn Đông Lăng, dám làm Đông Lăng bị như thế này, cô nhất định không tha....

- Tiểu thư người này là.....?- Đông Lăng nghi hoặc nhìn Thiên Sát

- À! Đây là bằng hữu của ta, Thiên Sát!

Thiên Sát đưa cho Đông Lăng 1 viên dược cầm máu, Đông Lăng rất cảm kích Thiên Sát:

- Cảm ơn.....

- Đông Lăng, ngươi đừng nói nữa, ta đi ra ngoài tìm dược liệu cho ngươi!

Bắc Nguyệt lạnh lùng nói rồi trùm lên người cái khăn choàng màu đen, Thiên Sát trùm khăn choàng màu lam rồi vọt ra ngoài cùng Bắc Nguyệt.

                   ------------Hết------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro