1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu được làm lại từ đầu...

Ta không bao giờ muốn yêu ngươi.

Bạch Tử Họa.

"Tiểu hài tử, mở mắt a!"

"Sao ở đây lại có hài tử?!"

"Không nghĩ nhiều, nó yếu quá rồi, phải đem đứa trẻ này trở về Đan Đỉnh Phủ."

"Còn Linh Tê Hoa?"

"Ai da ta nói này, hiện tại mạng chúng ta còn khó giữ, Linh Tê Hoa có thể để lần sau tới lấy, nhưng mạng là chỉ có một nha."

"Giang Phi! Lúc nào còn đùa giỡn?!!"

"Đùa cái xxx con mẹ nhà ngươi! Lão nương nói có gì không đúng. Không lo cắm đầu chạy, lát làm thức ăn thú dữ, xem ngươi còn nói chuyện gì không!"

"Được rồi, Tạ Hà, Giang Phi, bớt nói hộ ta!"

Hoa Thiên Cốt mở mắt, kinh ngạc nhìn bản thân được ôm trong lòng của một nữ nhân. Bảo vệ rất cẩn thận...

Ngạc nhiên thật, hóa ra còn chuyển sinh được qua nơi khác. Thôi thì coi như cơ duyên, tới đâu thì tới, nàng cũng chẳng muốn trở về.

Bởi nơi đó, có còn ai đâu.

Dùng nguyên khí dẫn vào đan điền, ân, tiên thể chính là không hoàn chỉnh, tu vi bị tụt xuống chỉ còn ở Đăng Đường.

Đối với việc này, Hoa Thiên Cốt không bị đả kích quá nhiều. Căn bản sau khi đạt tới Tiên Thể, liền nhờ Thập Phương Thần Khí, một bước trở lại thành yêu thần.

So với người khác khổ công tu luyện, Hoa Thiên Cốt còn hời chán.

Căn bản cơ thể nàng đã có một linh hồn thần cấp vững vàng. Việc khôi phục thực lực, chỉ là sớm muộn.

Lại nói tới nhóm người này, đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, còn có lòng tốt đi cứu nàng. Rất đáng quý, rất hiếm có, dù sao nếu không có họ, không chờ nàng tỉnh lại, chắc bây giờ Thiên Cốt đã vào bụng dã thú.

Nếu đã đối tốt, Hoa Thiên Cốt nàng cũng đương nhiên sẽ không vô ơn.

Bất quá, đám thú này thuộc cấp Tri Vi, đối với nàng xử lý bọn chúng rất đơn giản... Nếu như nàng không bị hóa hài tử.

Coi như xui xẻo!

Hoa Thiên Cốt nhắm mắt, sử dụng tâm trí đi vào tinh thần hải. Nhìn mấy món thần khí, không có cái nào xài được rồi... Quá nguy hiểm. là dùng một thanh kiếm đơn giản tốt hơn.

Vì không muốn để đám người kia thấy Hoa Thiên Cốt động thủ nên bị nàng đánh ngất. Hoa Thiên Cốt được một tấm lụa đỏ bao bọc trong người, dùng truyền âm thuật nói chuyện với con thú kia. Một đàn sói bị giết hết toàn bộ, nàng chừa lại con có linh trí cao nhất mà hỏi chuyện.

Độc Lang coi như thức thời, ngoan ngoãn đầu hàng. Nó thật sự sợ vị tiểu tổ tông này rồi, đây rốt cục là ai!?? Lại mạnh mẽ như vậy?!!

"Ta tên Hoa Thiên Cốt, nói, nơi đây là đâu?"

"Thưa Hoa đại nhân, đây là Lam Uyên đại lục, nơi đây là..."

Hoa Thiên Cốt lắng nghe con sói nói về nơi này. Nó giống thế giới cũ của nàng, cũng khác thế giới đó. Có chỗ khác, có chỗ giống... Thôi được rồi, tới đâu hay tới đó.

"Được rồi, ngươi? Đi đi."

"Đa tạ đại nhân."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro