Chap 1: Sự vô tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

             𝑻𝒂̣𝒊 𝒕𝒐̂̉ 𝒄𝒉𝒖̛́𝒄 𝑷𝒉𝒂̣𝒎 𝑻𝒉𝒊𝒆̂𝒏

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙼𝚊𝚗𝚓𝚒𝚛𝚘 (𝙼𝚒𝚔𝚎𝚢):  Cuộc họp kết thúc! Giải tán!

              𝑺𝒂𝒖 𝒌𝒉𝒊 𝒕𝒊𝒆̂́𝒏𝒈 𝒏𝒐́𝒊 𝒄𝒖̉𝒂 𝑴𝒊𝒌𝒆𝒚 𝒗𝒂𝒏𝒈 𝒗𝒐̣𝒏𝒈 𝒄𝒂̉ 𝒑𝒉𝒐̀𝒏𝒈 𝒉𝒐̣𝒑, 𝒕𝒂̂́𝒕 𝒄𝒂̉ 𝒎𝒐̣𝒊 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 đ𝒆̂̀𝒖 đ𝒊 𝒓𝒂 𝒏𝒈𝒐𝒂̀𝒊

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Ran!! Anh lại ăn hết pudding của em đúng không hả!?

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Nãy giờ họp thì lấy đâu ra anh ăn của em?

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Chứ không lẽ nó mọc chân nó chạy chắc?

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Ờ đúng rồi đấy

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Anh!!

𝙷𝚊𝚗𝚓𝚒𝚖𝚎 𝙺𝚘𝚔𝚘𝚗𝚘𝚒: Chúng mày thôi đi nào! Như chó với mèo, không biết mệt à?

Cả 2: Không!!

𝙺𝚞𝚛𝚘𝚔𝚊𝚠𝚊 𝙸𝚣𝚊𝚗𝚊: //Đã quá quen với việc này//

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Cứ ngồi đó mà thắc mắc, anh lên phòng đây

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Anh đứng lại đó!

              𝑹𝒊𝒏𝒅𝒐𝒖 𝒄𝒉𝒂̣𝒚 𝒕𝒉𝒆𝒐, 𝑹𝒂𝒏 𝒏𝒈𝒉𝒆 𝒕𝒉𝒊̀ 𝒒𝒖𝒂𝒚 𝒍𝒂̣𝒊, 𝒃𝒂̂́𝒕 𝒏𝒈𝒐̛̀ 𝑹𝒊𝒏𝒅𝒐𝒖 𝒗𝒂 𝒗𝒂̀𝒐 𝑹𝒂𝒏 𝒗𝒂̀...𝒎𝒂̣̆𝒕 𝒄𝒉𝒂̣𝒎 𝒎𝒂̣̆𝒕, 𝒎𝒐̂𝒊 𝒄𝒉𝒂̣𝒎 𝒎𝒐̂𝒊.

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: //Né ra// Cái..?

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: //ngạc nhiên// Em làm gì thế!?

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: //chạy lên phòng// Đừng để ý!!

              𝑹𝒊𝒏𝒅𝒐𝒖 đ𝒐̉ 𝒎𝒂̣̆𝒕 𝒄𝒉𝒂̣𝒚 𝒏𝒉𝒂𝒏𝒉 𝒍𝒆̂𝒏 𝒑𝒉𝒐̀𝒏𝒈, 𝒄𝒐̀𝒏 𝑹𝒂𝒏 đ𝒖̛́𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒂̂̃𝒏 𝒕𝒉𝒐̛̀ 𝒐̛̉ 𝒄𝒂̂̀𝒖 𝒕𝒉𝒂𝒏𝒈 𝒏𝒉𝒖̛ 𝒉𝒐̂̀𝒏 𝒍𝒊̀a 𝒌𝒉𝒐̉𝒊 𝒙𝒂́𝒄 𝒗𝒂̣̂𝒚.

𝙺𝚞𝚛𝚘𝚔𝚊𝚠𝚊 𝙸𝚣𝚊𝚗𝚊: //Đập vai Ran// Mày làm gì mà đứng thần thờ đấy thế?

 𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗:  //Chớp mắt// Không có gì đâu

            𝑹𝒂𝒏 𝒏𝒉𝒂̂́𝒄 𝒕𝒂𝒚 𝑰𝒛𝒂𝒏𝒂 𝒓𝒂 𝒌𝒉𝒐̉𝒊 𝒗𝒂𝒊 𝒉𝒂̆́𝒏 𝒗𝒂̀ 𝒃𝒖̛𝒐̛́𝒄 𝒕𝒖̛̀𝒏𝒈 𝒃𝒖̛𝒐̛́𝒄 𝒍𝒆̂𝒏 𝒑𝒉𝒐̀𝒏𝒈 𝒎𝒂̀ 𝒒𝒖𝒆̂𝒏 𝒓𝒂̆̀𝒏𝒈 𝑹𝒊𝒏𝒅𝒐𝒖 𝒄𝒖̃𝒏𝒈 đ𝒂𝒏𝒈 𝒐̛̉ 𝒕𝒓𝒆̂𝒏 𝒑𝒉𝒐̀𝒏𝒈

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: //nhìn Rindou// Rindou..

             𝑯𝒂̆́𝒏 𝒏𝒉𝒊̀𝒏 𝒕𝒉𝒂̂́𝒚 𝑹𝒊𝒏𝒅𝒐𝒖 đ𝒂𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒐̂̀𝒊 𝒄𝒐 𝒄𝒉𝒂̂𝒏 𝒐̂𝒎 𝒄𝒂́𝒊 𝒈𝒐̂́𝒊 𝒕𝒓𝒐𝒏𝒈 𝒈𝒐́𝒄 𝒑𝒉𝒐̀𝒏𝒈

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: //Ngước nhìn// Anh..nên ra ngoài đi...

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: tại sao anh phải đi ra trong khi đây cũng là phòng anh chứ? //lấy lại bình tĩnh//

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Được rồi... anh thích ở đâu thì ở

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Anh ở đây được đúng chứ?

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Ờ tuỳ anh!

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Bỏ qua chuyện vừa nãy đi, anh tắm trước đây //bước đi//

              𝑪𝒂̆𝒏 𝒑𝒉𝒐̀𝒏𝒈 𝒃𝒐̂̃𝒏𝒈 𝒅𝒖̛𝒏𝒈 𝒊𝒎 𝒍𝒂̣̆𝒏𝒈 đ𝒆̂́𝒏 𝒍𝒂̣ 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛̀𝒏𝒈, 𝑹𝒊𝒏𝒅𝒐𝒖 𝒗𝒂̂̃𝒏 𝒏𝒈𝒐̂̀𝒊 đ𝒐́, 𝒅𝒖̛𝒏𝒈 𝒅𝒖̛̉𝒏𝒈 𝒔𝒖𝒚 𝒏𝒈𝒉𝒊̃

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: //Bước ra// Huh? Ngủ rồi?

              𝑹𝒂𝒏 𝒕𝒖̛̀ 𝒕𝒖̛̀ 𝒕𝒊𝒆̂́𝒏 𝒍𝒂̣𝒊 𝒈𝒂̂̀𝒏 𝑹𝒊𝒏𝒅𝒐𝒖 𝒕𝒉𝒊̀ 𝒃𝒂̂́𝒕 𝒄𝒉𝒐̛̣𝒕 𝒄𝒂́𝒏𝒉 𝒄𝒖̛̉𝒂 𝒑𝒉𝒐̀𝒏𝒈 𝒎𝒐̛̉ 𝒓𝒂, đ𝒂̆̀𝒏𝒈 𝒔𝒂𝒖 𝒄𝒂́𝒏𝒉 𝒄𝒖̛̉𝒂 𝒌𝒊𝒂 𝒍𝒂̀ đ𝒐̂̀𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒉𝒊𝒆̣̂𝒑 𝒒𝒖𝒆𝒏 𝒕𝒉𝒖𝒐̣̂𝒄 𝒐̛̉ 𝑷𝒉𝒂̣𝒎 𝑻𝒉𝒊𝒆̂𝒏

𝚂𝚊𝚗𝚣𝚞 𝙷𝚊𝚛𝚞𝚌𝚑𝚒𝚢𝚘: //Mở cửa// Bọn mà-

 𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Gì mày?

             𝑯𝒂̆́𝒏 𝒏𝒉𝒊̀𝒏 𝒕𝒆̂𝒏 đ𝒐̂̀𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒉𝒊𝒆̣̂𝒑 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒄𝒂́𝒄𝒉 𝒌𝒉𝒐́ 𝒉𝒊𝒆̂̉𝒖, 𝒓𝒐̂̀𝒊 𝒃𝒂̆́𝒕 đ𝒂̂̀𝒖 𝒉𝒐̉𝒊 

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Đừng nhìn tao như thế chứ? mày vào đây làm gì?

𝚂𝚊𝚗𝚣𝚞 𝙷𝚊𝚛𝚞𝚌𝚑𝚒𝚢𝚘: Bộ tao không vào được hay sao? Mà mày đang làm gì thằng Rindou vậy?

 𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: Tao làm gì mặc xác tao, đi ra ngoài đi

𝚂𝚊𝚗𝚣𝚞 𝙷𝚊𝚛𝚞𝚌𝚑𝚒𝚢𝚘: Không!!

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: //Mở mắt// "Cái gì ở trước mặt mình thế!?"

𝚂𝚊𝚗𝚣𝚞 𝙷𝚊𝚛𝚞𝚌𝚑𝚒𝚢𝚘: Ê nó tỉnh rồi kìa Ran

 𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚊𝚗: //Quay sang// Tỉnh rồi à?

--------------------------------------End--------------------------------------------

OTP=)))

Lịch đăng chuyện: Khi nào rảnh thì đăng, 1 tuần có thể là 2 chap hoặc 3. Nếu như bệnh lười không tái phát^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro