Chương 1 : Xuyên!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


      Mùa xuân đã đến ,  tiết trời ngày tháng ba ấm áp , hàng hoa đào bên đường đã chớm nở ra những cánh hoa đào xinh đẹp , lất phất bay nhẹ trong gió tạo nên một cảnh tượng thật kỳ ảo .

     Thiếu nữ trẻ trung vận trên mình đồng phục học sinh lặng lẽ đi trên con đường rải đầy hoa anh đào ấy .

       Mái tóc màu xanh xõa dài bay phấp phới , đôi mắt màu lam tựa hồ thu trong vắt xinh đẹp khẽ chớp hàng mi cong dài , sóng mũi cao , môi hồng khẽ ngâm lên những giai điệu không tên , làn da trắng sứ như búp bê tổng thể nhìn qua là rất xinh xắn .

     Bên tai đeo một chiếc tai nghe màu đen , đôi mắt khép hờ tỏ vẻ xa cách mờ nhạt , thiếu nữ đứng trong những cánh hoa ấy cứ như có thể biến mất bất cứ lúc nào .

       Saigaki Yune sau kỳ nghỉ xuân vốn đang trên đường đến trường , muốn ngắm nhìn những nụ anh đào mới nở này nên mới rì rề vừa nghe ngạc vừa đi .

         Bỗng một tiếng còi chói tai vang lên , chiếc xe tải mất lái đọt ngột lao thẳng đến chỗ của cô cho đến khi Yune kịp nhận ra thì cái chết sớm đã cận kề .

       Tưởng chừng như sẽ cảm nhận được cái cảm giác đau đớn mang lại nhưng cô chỉ thấy một trận ánh sáng chói mắt , ý thức mất dần...

      "A!"

     Yune bừng tỉnh , đôi mắt màu lam mở to mang theo chút sợ hãi , đợi đến khi hoàn hồn lại cô phát hiện chính mình đang ở một nơi thật xa lạ.

      Là một khu khuôn viên nhỏ , khắp nơi dày đặc là tuyết mà Yune trên người cơ hồ chỉ có một chút lớp áo mỏng manh so với thời tiết như này .

       Yune lạnh cóng ôm mình , run rẩy cố gắng tìm trong chiếc túi bên cạnh mình ra một cái áo khoác có chút dày , thật may Yune có một thói quen đem theo áo khoác dự phòng phòng trường hợp cần đến .

       Đỡ bớt cái lạnh Yune cảm thấy tốt hơn rất nhiều , cô cảm thấy khó hiểu nơi đây là đâu không giống như khuôn viên trường cao trung Tokyo ,hơn nữa tháng ba đầu xuân tuy vẫn còn se se chút lạnh nhưng cơ hồ không thể có tuyết , còn có không phải cô gáp tai nạn sao .

    Mơ?? Không lẽ thần kinh của cô có vấn đề không thể nào , một loạt suy nghĩ diễn ra trong đầu Yune đủ kiểu , cô nàng nào đó không chú ý đến có người ở gần mình.

      "Em có vấn đề gì ở đây sao " Giọng nói của người đàn ông trung niên mang theo nét khàn trầm đặc biệt khiến Yune giật mình , quay đầu lại .

     Người đàn ông trông qua có lẽ đã bốn mươi , mặt một bộ đồ vét cá tính , mái tóc đỏ đeo kính râm làn da có chút ngâm , mang theo chút phong vị rock and roll .

       " Xin chào cô bé , ta chính là Shining Saotome người sáng lập ra học viện Saotome và em là ai , em làm gì ở đây nào ?"

         Ánh mắt màu vàng kim sau lớp kính râm dò xét nhìn cô khiến Yune nổi cả da gà , cô chỉ có thể trả lời thật lòng bởi vì cô biết trước ánh mắt của ông ta cô không thể nói dối .

      " Vâng chào ngài Saotome tôi là Saigaki Yune, có thể hơi vô lý nhưng tôi cũng không biết tại sao mình lại ở đây ngài nếu như không tin cũng được bởi vì khi tôi vừa mở mắt thì đã sớm ở đây rồi thưa ngài , xin lỗi vì đã làm phiền "

      Shining vẫn có chút nghi hoặc nhìn cô sau đó lại nhếch mép cười to .

       " Vậy Miss Yune cô không ngại khi trở thành học sinh học ở học viện Saotome chứ "

       Yune có chút lưỡng lự nhưng có lẽ đây là lựa chọn bây giờ có khả thi nhất của cô , ở một nơi xa lạ không nhà không cửa hơn hết còn không có công việc quả thật nếu có người thu nhận thì vẫn tốt hơn . Cuối cùng cô nàng vẫn lễ phép hướng Shining đồng ý .

       "Vâng , tôi rất hân hạnh ngài Saotome "

        "Hahaha..rất tốt Miss Yune tôi rất chào mừng cho cô đến với Saotome gakuen."

      Cáo già Shining đạt được mục đích vô cùng cao hứng , dù rằng cô gái này rất kỳ lạ và đáng nghi ngờ nhưng có gì đó mách bảo lão rằng tiềm năng âm nhạc của cô gái này là vô cùng rộng lớn , nếu như là thật thì lão đã thu được một món hời rồi .

      Mãi cho đến sau này Yune vẫn cảm thấy tại sao ngày đó mình lại ngu ngốc để cho lão Shining dắt mũi như vậy quá mất mặt.
   —————————————————

     Vài ngày sớm đã trôi qua , Yune cũng đã được lão Shining cho đến ký túc xá ờ may mắn là cô không có bạn cùng phòng khiến Yune càng thoải mái mà chiếm cho mình một phòng .

       Nàng cũng đã biết được Saotome Gakuen là trường đào tạo thần tượng danh tiếng , lúc đầu khi biết chuyện này Yune cho dù sống chết cũng muốn ra khỏi trường này , với lý do

       " Tôi ghét âm nhạc , tôi không ưa thần tượng như các ông và tôi cũng không muốn học trong trường này "

      Nhưng lão cáo già ấy một mực bày đủ trò giữ cô lại khiến Yune tức đến muốn hộc máu ,  tại sao cô lại đồng ý với ông ta từ lúc đầu chứ .

        Sắp đến sẽ có một kỳ thi đầu vào tuyển sinh tại Saotome Gakuen , Shining yêu cầu Yune phải vào được lớp A hoặc S , khiến Yune bực đến nghẹn họng và hiện tại Tâm trạng của cô vô cùng tệ .

       Rảo bước trên con đường tuyết dày , Yune nhanh chóng tiến đến cổng trường nhưng có vẻ ở nơi đó đang có xung đột gì đó xảy ra .

       "Làm ơn , xin hãy cho tôi vào thi..."
       

        

      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro