do^' con vit...tui iu pa'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

truyen nay t.g moi viet

thay hay nen minh post cho moi nguoi cung doc ne.

Sang' bình minh .....nó còn nằm gọn trong chiếc mền....mệt lừ vì tâm sự suốt đêm khi nghe tâm sự của Thủy Tiên...uj mệt hum mún thức dậy....mẹ nó réo gọi:
_"Coan àh,....thức dzị nà tới giờ ùi nà...thức dzị y mẹ coàn đi nữa nà...dậy y coan (ôi,sao iu mama thế hum bik' )...Nó lò mò mà mắt thì con nhắm con mở,nhừa nhựa lời nói:
_"Mami...coan pùn ngủ...mún ngủ...mami choa con ngủ tí nhoa... "
_MAU LÊN...!" mẹ nó la lớn.Tỉnh giấc mộng nó mở to mắt...uj sợ quá... ...Chuẩn bị xong nó bước xuống phòng bếp nhìn mẹ nó mà hết sức bất ngờ 
_"Uj...ai thế này...phải mami coan hum dzạ?Ai mà nhìn mami lúc này là "chít tươi coan tim" choa coi...uj iu mami wa' ..."(nịnh thấy ớn...hehe )
_"Thui đi cô tui biết "ý đồ" cửa cô rùi ...cô mún gì đây?Nói y...khỏi nịnh... " (sao maimi bík "ý đồ của nó nhỉ?hehe)
_"Ưhm.....mami lúc nào cũng nghĩ xấu choa coan...con khen thịk mừ...mami...iu mami wa'..." Nó hun mami một cái.....C........h.................ụ........... ...t............(eo uj,ớn với coan này wa')...nó nhìn kĩ mẹ nó rồi nhăn mặt si nghĩ (uj dào nó mà cũng bík si nghĩ cơ đấy ^^) 
_"Mami...hum nay đi đâu mừ "chưng diện"ớn lun dzạ?mami lại mún xa coan...coan pùn...hixhix...coan mún ở bên mami coan mún ở gần mami "...(coan này giả bộ gúm...)
_"Mẹ đi qua nước Úc để hoàn thánh dự án...có lẽ mẹ sẽ về lâu đấy...mẹ đã nhờ cho con ngủ ở nhà Mạnh Quân và nhờ trông chừng con ùi...đừng có mà quậy phá mẹ sẽ điện về tra hỏi đó...rồi tiền thì con rút ở thẻ ATM đi...mẹ đi đây...đi học cẩn thận đấy...lát Mạnh Quân sẽ rước con... "Câu nói chắc nịch của mẹ làm cho nó...choáng váng và giận dữ:
_"Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?:chiemoi_binhsua_24 :mami....mami vừa nói cái gì cơ?sao lại là tên "cáo già" đóa chứ...mami uj...mami hum thương coan sao mà giao một coan "thiên nga xinh đẹp" như coan giao cho con "cáo già" đóa chứ...hixhix...mami hum thương coan seo?" (coan này tự tin ớn). 
_"Mẹ đã quyết rồi tụi con chơi với nhau từ nhỏ sau này thế nào con cũng là vợ nó thôi với lại trong trường không phải nó là thần tượng của nhiều cô gái hay sao?Vừa đẹp trai,học giỏi,vừa ga-lăng lại lễ phép...mẹ thấy nó có cái gì mà không tốt mà con cứ suốt ngày cãi nhau như hai đứa có hận thù ngàn đời vậy...thui mẹ đi đây..pp coan gái iu "
_"Mami.............mami................ma......... mi.................m.......................a...... ........m......................i" 
_"Huhu.........sao mami lại đố xử như thế với con chứ.....uj gần tên "cáo già" đó thì còn gì là "lá ngọc cành vàng" nữa chứ...hixhix...." Nó thất thỉu ngước lên thấy một bàn chân và nhìn thấy gương mặt của "kẻ thù cáo già" của nó đang đứng trong cơn tức giận giật mình nó bật dậy và lui lại phía sau 
_"Ông "cáo già" chết tiệc sao lại ở đây hả...sao ông vô nhà mà không gõ cửa hả...nhà hoang hả....bãi tha ma hả...bộ định ám sát "giết người cướp răng" hả?Ông không còn nhân tính hả?....rốt cuộc là ông muốn gì đây hả?Ông không được hại một người con gái "cành vàng lá ngọc như tuj...."-có vẻ nó rất tức giận...Mạnh Quân cười trước thái độ của nó:
_"Nè con vịt kia...bà đang mơ đó hả?Bà có môn là "cành thiếc lá chì" thì cóa....haha...ai mà làm gì bà đồ tony LG màn hình phẳng như bà phía trước cũng như phìa sau như bà...cái gì chứ...haha....làm ơn nhìn kỉ giùm coan y pà...người thì lùn tịt,nhỏ xíu con gió thổi hiu hiu cũng bay lên đọt dừa ngồi rồi đã thế khuôn mặt như dị dạng mắt như mắt con bò mũi thì tẹt,miệng thì rộng tới mép tai khuôn mặt thì như bánh bao mà suốt ngày mơ tưởng này nọ...đúng là đồ con vịt...haha......được đi kế bên người như tui vừa hoàn hảo vừa tuyệt mỹ như tui là phước ba đời của pà rồi con vịt...mau mau chuẩm bị đi học nè pà ngoại...hehe... "-Mạnh Quân bước đi ra trước với vẻ khiêu khích nó vừa gọi tên Mạnh Quân thì...................b..............ố................. ...p.....................b........................ ị...................c..................h........ .....
MẠnh Quân ngã ra nằm sãi lai còn nó thì cười mún bể bụng .....Mạnh Quân tức khí đứng dậy rượt nó.....nó vừa chạy mà còn "lêu lêu" Quân ... càng làm cho Quân thêm tức giận...Thì đột nhiên......

_"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!....... ...............................chít coan ùj má uj...........mắt bị gì dzạ?Đi đường mà hum nhìn gì dzạ?Đụng tui ùj nè..........đền y.............đau chít y được nà.... hixhix" (coan này lắm trò thế nhỉ?Hum bík ai hum nhìn đường nữa...hehe )
_"D.............................z................. .............ạ!ĐỨNG YÊN ĐÓ CHOA TUI PÀ KIA..............BÀ CHẾT CHẮC ÒY..... "-Nó vô tư hum thèm để ý sau lưng là mối hiểm họa....hehe..........
"Á.......................sao ông chạy nhanh dzạ?Ngu sao đứng lại...haha.....Ông kia,tui cho ông thiếu tui đó món nợ đó tui sẽ đòi giờ tui bắt chạy òy....CHẠY........... " (haha,nóa chạy mừ nhởn nhơ pà cố ) Nó vừa chạy hút bóng thì có một cơn lóc chạy qua hai người chạy bỏ lại một người như kẻ ngốc trong đầu có nhiều dấu hỏi lớn....rồi người bị nó "cảnh cáo thiếu món nợ" lại típ tục đi như một cái máy...(ko'ko' )
_"Hm.......................m...................... ..m....... ..........Th.............ầ................y..... .........uj................thầy................. cú.............ú..................e............. ..
...................m.....................cú...... ...............em................hixhix........... "-Nó chạy lên ngay phòng giám thị và tỏ vẻ nai tơ (coan này đúng là lắm chiu )
_"Có chuyện gì thế hả Mẫu Đơn?Lại chuyện gì nữa đây?Hai đứa lại như thế nữa rồi ...........bực các em thiệt...mau vào lớp đi vào trễ là thầy phạt nặng đó có biết chưa?Theo thầy vào lớp nhanh lên -chất giọng khàn khàn trầm ngâm của thầy chủ nhiệm làm nó và Quân có vẻ sợ,cả hai cùng thầy bước về lớp.Có thầy đi sau lưng có lẽ Mẫu Đơn đã được an toàn,còn Mạnh Quân thì mang vẻ mặt tức tối nói nhỏ nhưng đủ nói lên sự tức giận:
_"Đồ con vịt.......chờ đó,tui phải trả thù pà...chống mắt mà coi tui trả thù pà ra sao nha ...haha...đồ con vịt ...kờ kờ kờ..."
Không thua Mẫu Đơn đớp lại:
_"Haha...hù ai dzạ "cáo già" thuj cái nụ cười "bán thân" của ông đi "cáo già" răng sắp rụng rùi bík thân là sài "răng giả chuột" thì ráng giữ kỉ tí y làm 1 hồi nó rụng luôn bây giờ rùi gió độc đang "rong chơi" nghe ông "cừ" nó iu wa' chui dzô "bản họng" ông thì coi như..........tiu nha....."cáo già"....hehe....... "-Nó nói xong là bước vào lớp ngồi bàn thứ hai gần cửa sổ nơi mà nó cho là "tuyệt vời" nhất.Nhưng vừa ngồi vào chỗ cùng lúc Mạnh Quân bước vào 
"WOW!MẠNH QUÂN KÌA TỤI BÂY....CHAJ AJ...........ĐẸP HƠN CẢ TUYỆT DZỜI.............ƯỚC GÌ ANH ẤY NGỒI KẾ MÌNH NHỈ...........CHẮC TỤI MÌNH CHÍT MẤT..............UJ ĐẸP DZAI.......WỚ.... "-Tụi con gái trong lớp và cả những đứa ở ngoài hành lang cũng hùa nhau mà nói lên lời khen ngợi...nghe những đứa con gái khen "cáo già" mà nó muốn ói...tụi nó có mắt cũng như mù nghĩ sao mà "cáo già" đẹp dzai cóa môn "đẹp lão" thì cóa....nó cười lớn cho suy nghĩ của mình .
_"Nè!Mẫu Đơn............MẪU ĐƠN...........sao vậy làm gì mà cười dzữ dzị chàj?Có bị gì hum?"-Người bạn thân thiết của Mẫu Đơn đó là Thủy Tiên.Khi bị gọi một cách "thân thiện" như thế nó chợt tỉnh giấc mộng...nhưng hết sức ngơ ngác:
_"Hả?Chiện gì dzạ?Cóa chiện gì xảy dza?sao dzạ? ...hjhj...(coan này giả ngây thơ hay thật...hớ hớ... )

"Chàj...Tiên hỏi Mẫu Đơn nè...Sao sáng sớm Mẫu Đơn và Mạnh Quân chạy bộ vậy?Bộ hai người lại gây lộn nữa hả?Đừng nói với Tiên là hai người chạy từ nhà tới trường luôn nha..."- hộp chờ đợi...(ui,sao Tiên dễ thương thế nhỉ? )...Nó ngẩn ngơ một hồi không biết nói sao cho Tiên hiểu vì dù gì thì nó cũng không biết nói dối nên nó...gật đầu ...Tiên hoảng hốt trước sự thật:
_"HẢ?CHẠY BỘ TỚI TRƯỜNG... ...Chàj aj,Tiên thật hum ngờ...chết với hai người mất thôi..."
Nó cũng đâu muốn Thủy Tiên lo cho nó đâu chỉ vì...mà vì sao nhỉ nó cũng không bík...chẳng biết thế nào chỉ biết rằng nó và Mạnh Quân là hai thế giới như trăng và sao,chó và mèo,nưới và lửa chẳng thể hòa hợp được vậy mà người "nhớn" lại hứa với hẹn nó và Quân sẽ cưới nhau...vậy đấy nó mới đau......Quay lại nhìn Tiên thấy Tiên ngồi một mình trông có vẻ buồn bã...có lẽ vì nó (coan này đúng là phiền phức ).Thấy vậy nó cũng ngồi ngay cửa sổ nơi "trên cả tuyệt vời" của nó nó nhìn ra ngoài cửa sổ buồn bã ...Nó không biết tên "cáo già" của nó rất muốn lại chọc nó vì thấy nó buồn không biết sao nụ cười của một hotboy cũng mất tiêu...nhưng.....
R............................E.................... ...........N.....................G................ ....(uj vào học ùj ).
Bóng dáng quen thuộc thầy chủ nhiệm của nó bước vào nhưng có thêm một bóng bước sao thầy khi thấy thầy vô cả lớp như ồn ào hẳng lên vì người theo sau thầy:

"WOW!ĐẸP DZAI WÁ TỤI BÂY UJ...CHÀJ AJ...SAO TOÀN NGƯỜI ĐẸP TRAI...THẦY ƠI CHO BẠN ẤY NGỒI GẦN EM NÈ THẦY..."-"KHÔNG LÀ TAO...."-"SAO LÀ TỤI CON GÁI XẤU XÍ NHƯ TỤI BÂY LÀ TAO..."-"TAO..."-"TAO..."-Tụi con gái nháo nhào...ai cũng "chiêm ngưỡng nhung nhang" của người mới còn nó thì cứ ngồi thế ở ngoài cửa sổ không thèm để ý đến khi nó phải bất ngờ nghe thầy nói:

_"Các em yên lặng xem nào...sao lại ồn ào như thế..nghe thầy nói xem nào...Đây là bạn Quốc Thiên người mới chuyển về trường ta hôm nay đối với bạn ấy là ngày đầu tiên đi học...các em phải giúp đỡ bạn ấy có biết chưa?"-Thầy nghiêm giọng...(ớn wớ).Cả lớp đồng thanh:

"DẠ"-(ngoan thế nhỉ ).Thầy rảo mắt nhìn một lược rồi...
_"Em đi đến chỗ cửa sổ ngay cạnh chỗ của bạn Mẫu Đơn ấy..." -câu quyết định của thầy làm cả lớp hoảng hốt nhưng bất ngờ nhất là Mẫu Đơn-nó đang ngồi thẩn thờ mà nghe câu thầy nói nó lại chợt giật mình:

_"Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?Thầy vừa nói gì ạh? Ngồi kế em ák?Sao lại như thế..."-Nó đứng lên và nhìn thấy "người quen xa lạ" của nó nó lại la lên: (wái sao nó lại thík la thế nhỉ? )

_"Là ông...sao ông lại ở đây? (câu hỏi hết sức ngớ ngẩn )...-nó lại típ tục với nụ cười tươi tới nổi chẳng thấy con mắt chỉ thấy răng là răng thuj :
_"Hahahahaha ...số ông xui ùj...ông đúng là có nợ tuj ùj...hahaha...mau trả y hum thuj tuj ám ông đóa "-Nó nói một cách vô tư mà không biết xung quanh mình có bao nhiêu cặp mắt đang muốn ăn tươi nuốt sống nó (nó mà biết gì... )Rồi nó nhìn thầy nó biết mình cần trở lại vấn đề...nó không muốn ai ngồi kế mình ngoài Thủy Tiên cả nhưng Tiên đang buồn nó mà...hixhix...nó lại nhìn xung quanh nó thấy những ánh mắt như muốn "luột sống" nó...nó lại cười thật tươi với những ánh mắt của những đứa con gái nó quay lại nhìn nhìn thầy và "người thiếu nợ" nó và cười (thík cười thế nhỉ ^^)và nói trong sự chờ đợi của đám con gái và một ánh mắt quen thuộc nhìn nó... hồi hộp chờ đợi câu trả lời của nó (tất nhiên là muốn nó từ chối rồi).
_"Dạ.thưa thầy...thầy cứ để bạn ấy ngồi kế em đi ạh...dù gì thì em cũng còn chỗ trồng mừ põ thì phí thêm một người ngồi thì đỡ "hoang mang" hơn..."-nó ghét những đứa hám trai nên nhận lời choa bõ ghét (coan này gan cùng mình ) nó không biết có nhiều mối đe dọa đáng sợ đang rình rập nó và còn có một người quen thuộc "cáo già" của nó đang có cơn sóng nhỏ ghen tị trong lòng mà không biết vì sao...( kờ kờ ).

Và tiết học cứ thế trôi qua và nó đang trông mong một điều,đó là:

Reng..........................................reng ................................reng.............. .............

_"Ra chơi rùj....đi ăn thuj...đi ăn nào....uj sao mà đói thế hum bík...măm măm nào....mún ăn chít đi được...căn tin iu dấu chờ chị....nhoa em.......Tiên uj,tụi mình đi ăn nào...uj bụng cứ đang đầu tranh đây nè...nhanh lên y Tiên " (uj dzào,sao mừ nó chỉ bík ăn với ngủ thế nhỉ ).

_"Từ từ...để tui bỏ tập vào cái...làm gì mà gấp vậy?Ăn nhiều quá ú lên bây giờ đó nha "-Tiên chạy theo nó...
Tới căntin vừa lấy đồ ăn xong nó và Tiên tìm bàn thì có một cánh tay như réo gọi:

_"Lại đây ngồi nè... ".Nó quay lại nhìn theo hướng tiến nói và hướng chỉ của Tiên nó mới phát hiện ra là "người hàng xóm" của mình nó cùng Tiên bước tới cùng ngồi xuống vừa cầm muỗng lên thì..............

_"Con vịt đúng là con vịt ăn thì nhiều như con heo sữa mà lúc nào cũng có chút téo như con muỗi...haha...ý là hồi sáng bác gái đã cho "........B......................Ố................ ...........p..................cái chai mũ ở đâu bây vào mặt của Mạnh Quân làm choáng váng cả mặt mài còn bao bất ngờ của những đứa con gái:
"Hờ...hờ...hờ...hờ.... ....Chít chưa con ruồi bây vào miệng coan "cáo già"- Xoay 180 độ ngây thơ nó hỏi:
_"Ủa,"cáo già" ông bị gì dzạ?Ai mà chơi ác dzạ?Đánh cả vào mặt người "đẹp 1 chaj 2" như ông dzạ?Tội nghiệp wớ...còn gì là khuôn mặt ngọc "sắt" châu "nhôm" của ông nữa...tội nghiệp wớ..."-(coan này đúng là vừa đánh trống vừa la làng mừ ).

_"Bà.............bà.................đúng là chỉ giỏi chơi lén mà còn giả nai nữa...ở đây mà tui không sợ mất hình tương hotboy của tui...là tui.......tui chém pà cho dzô nồi "vịt nầu chao" rồi....chờ đó....về nhà tui tình với bà.....đồ con vịt xầu xí...."-Dù rất giận nhưng biết làm gì nó bởi vì sắp tới cuộc thi "thần tượng học đường" rồi còn gì nếu một tí hành động xấu thì coi như mất hết công toi (chài...hotboy nhà ta chỉ để ý bề ngoài thuj àk ).Nói rồi Mạnh Quân ngồi xuống ăn một cách như muốn bể cả dĩa...còn nó thì...... cười chỉ biết cười.....
Reng.............................reng............. ........................reng...................... ..
Quái sao mà lại nhanh thế nhỉ?Mới ra chơi thui mà.....nó nghĩ đơn giản chỉ vì nó còn muốn ăn thêm vài món nó tiếc rẻ bước vào lớp một cách tiu nghỉu ...uj tiếc wá...nó bước đi mà không biết Thủy Tiên và cả Quốc Thiên cười vui trước vẻ ngây ngô vì tiếc đồ ăn của nó... còn một người quen thuộc "cáo già" của nó thì lại nở nụ cười thật tươi với những người con gái trong căn tin trước khi bước vào lớp 
"CHÀJ AJ...CHẾT MẤT THÔI....ÔI SAO MÀ ĐÁNG IU NHƯ THẾ....ĐƯỢC ĐI BÊN CẠNH ANH ẤY DÙ CHỈ MỘT PHÚT CÓ CHẾT CŨNG CAM LÒNG "

Mạnh Quân chạy theo sau nó khoanh tay cố tình đi trước nó khi bước vào chỗ ngồi:

_"Nghe gì không vịt ai cũng hâm mộ tui như điếu đổ ước mơ được bên tui...thấy tui là thần tượng của bao người chưa ai như pà....suốt ngày không ai thèm dòm ngó đã xấu xí thế còn hung bạo nữa...đúng là...tại sao trên đời này có người như pà thế không biết......haha......."-Cười sảng khoái và bước vào chổ ngồi ngay sau chổ của nó.Còn nó thì đầu như bóc khói ......Muốn đánh tơi tả "cáo già" nhưng hên cho Mạnh Quân vì giáo viên đã vào lớp:
_"Đồ "cáo già" chờ đó....ra về ông sẽ biết tay tui....hứ...đồ "cáo già" xấu xa,đê tiện,bẩn thỉu...tồi tệ....đồ....đồ....ọe cứ nghĩ lời ông nói là tuj mún ói...ọe " (haha pó tay nhỏ này lun ).
_"Mẫu Đơn..........em đọc đoạn tiếp theo của tác phẩm đi.... "-Cô ra lệnh cho nó...

Chỉ có thế cả lớp im phăng phắt khi nghe một giọng nói nhẹ nhàng như gió thổi nư làm cho người khác phải say mê mà muốn nghe mãi...chứ không giống như trong biệt danh mà "cáo già" đã đặt cho nó một giọng nói như ngây ngất lòng người ngay cả "cáo già" của nó cũng phải say mê nghe theo nó và "người hàng xóm" của nó càng bất ngờ hơn theo giọng đọc trầm bỏng nhẹ nhàng của nó... (cóa hay thế thiệt hum ta ).Sau khi đọc xong nó ngồi xuống thì cảm giác có ai đó luôn nhìn nó nó nhìn qua "người hàng xóm" và bất ngờ trước ánh mắt của "người hàng xóm":

_"Làm gì nhìn tuj dzữ dzạ?Mún gì đây ông kia? "

_"Tui.....tui........................chỉ là...............là.................:h4__heo4_03 : "-Quốc Thiên ấp úng...(chiện gì dzạ ta )

_"Hahaha thuj tuj hiểu ùj....ông thích giọng nói của tui chứ gì....có gì mà bất ngờ chứ....haha...chỉ bất ngờ trước chất giọng "tuyệt dzời" của tuj thì ông sẽ còn là người "hâm mộ" giọng hát của tuj choa coi...haha... "-Nó cười một cách sản khoái mà không biết cả lớp đang nhìn nó nó ngước lên và "hối lỗi" nhìn xuống uj tội nghiệp phút giây thăng hoa đầy tội lội của nó...(haha )...và nó không biết dưới nó có một ánh mắt luôn theo dõi từng cử chỉ và hành động của nó...(chi dzạ ta )
Reng...............................reng........... ................reng.............................. ...

_"Ra dzìa ùj kà.......yer......................."giải thoát" ùj.............Tiên uj dzìa thuj nà...... uj sao mà iu cái giây phút này thế nhỉ ...thật là sung sướng mừ....."-Nó chạy xuống bàn của Thủy Tiên cả hai tung tăng bước ra khỏi trường mà vô tư không biết hai cô đang là mục tiêu như liệt vào "sổ đen" của những người con gái khi phía sau hai người đang có một hình bóng chạy theo và gọi:
_"MẪu Đơn............Thủy Tiên.............chờ Thiên với.........Mẫu Đơn...................Thủy Tiên........... "-Quốc Thiên chạy theo như hụt hơi....vừa chạy tới nó đã hỏi mà không kịp cho người ta thở:

_"Gì dzạ?Theo hai tuj chi?Sợ đi lạc hả ông....haha.... hay là muốn xin chữ kì của tuj?haha..."(nhỏ này tự tin pà cố lun ).

_"Mẫu Đơn.......Đừng nói nữa coi Quốc Thiên có chiện gì muốn nói...tínnh pà xấu wá àh.... "-Thủy Tiên phê bình nó...nó nghe mà như thật vọng...hixhix...........đau lòng wớ....nó tiu nghỉu...thất thỉu nín lặng....
Quốc Thiên nở nụ cười rồi nói như chờ đợi:

_"Thiên mạo muội đến gần Mẫu Đơn và Thủy Tiên ại.................muốn......................� �i về chung cho vui thôi....không biết có được không?...."
_"Được thôi tụi mình về thôi.... "-Tiên trả lời và dắt theo nó một linh hồn cần cứu rỗi đi theo như một cái máy nhưng biến sắc khi tới trước cổng trường bất ngờ có 1 cánh tay cứng cáp lôi nó ra và nói với giọng chắc nịch:

_"Bà vịt................đi theo tuj về nhà....bác đã gởi pà choa tuj rồi...tuj phải dẫn pà về nhà không thôi bác mà biết tuj bỏ rơi pà đi lạc thì tuj không yên với bác càng không yên với papa và mama của tuj đâu...sáng nay bác điện cho ba mẹ tuj rồi và họ buộc tuj phải dẫn họ về không thì tuj sẽ chết với họ...đi theo tuj " 
Không ngoài dự định tất nhiên là nó không chịu ngoan ngoãn theo Mạnh Quân nhưng sức mạnh của Mạnh Quân không chút dễ dàng khi buộc nó lên xe:

_" Buông tuj ra đồ "cáo già" xấ xa...đê tiện...bẩn thỉu...tuj về nhà tuj mắc gì tuj phải về nhà ông chứ?Ông có ý đồ gì mà bắt tuj về nhà ông đồ dzô dziên....dồ "cáo già" "ba mư lăm" ông muốn làm gì tuj....đồ xấu xa....đê tiện....buông tuj dza........... .....buông dza............" (her...her...pó tay )
"phẽ" lắm đó" (chài sao mà nó ăn kinh thế ).
_"Mẫu Đơn muốn ăn kem hả?Vậy thì vào ăn kem đi nha cho mát rồi đi tiếp....Tiên thấy thế nào?"-Quốc Thiên lên tiếng đồng lòng ủng hộ nó...
_"Ùhm...cũng được...chúng ta ăn kem rồi về...ok "-Cu nói của Tiên như là liều thuốc cho nó nó chạy một mạch vào tiệm như sợ Tiên thay đổi ý kiến 

Chị phục vụ đem menu ra cho cả ba người không cần nhìn menu nó gọi đầu tiên:
_"Chị uj,choa em kem sôcôla y chị ....hjhj...." (món iu thík của nó đây ạh ).
_"Chị cho em một ly kem dâu"-Tiên trả lời .

_"Chị cho em một ly kem bạc hà "-Quốc Thiên đưa cuốn menu và nói.

_"Có vẻ Mẫu Đơn rất thích ăn kem thì phải?Mình đóng có đúng không Tiên... "-Quốc Thiên hỏi nhưng mắt nhìn Mẫu Đơn...

_"Ùhm....Mẫu Đơn thích kem từ nhỏ...hễ thấy kem như mèo gặp mỡ...nếu có gì làm Mẫu Đơn không vừa ý thì chỉ cần có kem là y như rằng mọi chuyện đã được giải quyết "-Thủy Tiên cười nhẹ trong lời nói...Vừa nói xong chưa kịp cho nó nói thì kem đã được đưa ra....

_"Ôi...kem sôcôla....sao mà ngon thế không biết....nhìn mới hấp dẫn làm sao đâu ák "-Vừa nói xong nó ăn vưa ăn vưa cười Ôi sao mà ngon thế không biết....iu thế.... " (coan này hít thuốc chữa )

Còn Thủy Tiên thì cặm cụi ăn từ từ vì với Tiên cách ăn của Mẫu Đơn không còn gì là bất ngờ cả còn với "người hàng xóm" của nó thì không ngừng nhìn nó và cười mỉm một cách thích thú nhưng dấu diếm cảm giác của mình có thể vì sợ nó (coan đóa hung dữ thí mồ mừ ).Sau khi ăn xong không khỏi bất ngờ với 8 ly kem sôcôla trên bàn nhìn lại thật kinh hãi với mọi người (ăn gì kinh thế hum bík ).Nó lại giả ngây thơ với ánh mắt lung linh:


_"Ông 4 mắt ông thiếu nợ tuj mừ hồi sáng đóa...bây giờ ông "chã" đi ...coi như huề nhoa " (coan này khôn pà cố ).Ậm ừ nhớ lại vì không biết mình đã thiếu nợ gì với nó nhưng mang thân "nam nhi đầy chí" không lẽ choa con gái "chã' nên Quốc Thiên cầm tiền trã.Nó cười và nói:
_"Uj...ông đúng là bạn tốt của tuj đóa 4 mắt ....iu ông thế....sau này tuj rũ ông đi nữa nhoa " (coan này đúng là bík lợi dụng ).
Cả ba ngừng trước một ngôi nhà...như một tòa lâu đài cổ kình nhưng không thiếu nét hiện đại...

_"Wow! chàj aj.........nhà ông đúng là vĩ đại mà....thật không thể tưởng tượng mà....choa tuj dzô tham quan y ông 4 mắt uj...."-nó bất ngờ và không kịp mời vào nó đã chạy vào nhà Quốc Thiên nhưng thật tiếc choa nó vì bị Thủy Tiên bắt lạy và lối ra mặc kệ nó khóc lóc năn nỉ ỷ oi 
Quốc Thiên lên tiếng:
_"Không sao đâu Tiên cứ để cho Mẫu Đơn vào đi dẫn các bạn lại đây để vào nhà uống miếng nước rồi về....không có gì phải ngại cả ...."
_"Không đâu Thiên...cũng không còn sớm nữa hôm nay Thiên cũng mệt với chúng tôi rồi mà bây giờ Thiên vào nhà còn ăn uống nghỉ ngơi nữa đừng để ý tới Mẫu Đơn làm gì lát là hết hà....Chúng tôi về đây Thiên vào nhà đi kẻo người nhà đợi đó...trưa rồi còn gì nữa "-Tiên phân bua rồi dắt theo một ở cái xác không hồn vì đang tuyệt vọng (tội nghiệp coan nhỏ )....Tới nhà nó Tiên không yên tâm để nó nhà một mình nên nấu cơm rồi hai đứa ăn chung ...nhưng nó....
_"Ôi ngôi nhà "iu dấu" uj chị về rồi đây ...uj có đánh một giấc mới thõa ước mong làm người chứ...haha...."-nó không thèm để ý để giúp Tiên một tay làm cơm nó vừa vào là nó phóng lên chiếc giường nơi nó có bao nhiêu mộng đẹp...nhưng một lần nữa nó bị Thủy Tiên lôi dậy ăn cơm khi thiu thỉu ngủ:
_"Dậy ăn cơm nè cô nương ăn rồi Tiên tha hồ cho Đơn ngủ...dậy đi...không thôi tối nay Tiên hum tới ngủ với Mẫu Đơn đâu " Quả thật câu nói của Tiên có tác dụng với nó...nó bật dậy như một cái lò xo trong nỗi kinh hoàng khi nghe Tiên phán rằng không tới:
_"Thuj mừ....Tiên đừng põ Đơn nhoa....Đơn tỉnh ùj nè làm ơn đừng põ Đơn nhoa " (tôi nghiệp coan nhỏ ).Nó ngoan ngoãn làm việc cần làm khi về nha như một cái máy...vừa vệ sinh xong nó phóng xuống lầu vào nhà ăn như một mũi tên ngôi lẹ vào bàn ăn và hai đứa ngồi ăn sau đó...Tiên đến bên nó khi nó vô tư ngồi "bắn máy bay" 

_"Mẫu Đơn nè...Tiên về đây chiều rồi...Tiên về xin phép rồi tối Tiên tới với Đơn nha....".Nghe câu nói nó như giật mình bõ cả "chiếc máy bay"
_"Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?Tiên nói cái gì? Sau lại về....?Tiên ở đây đi mừ...năn nỉ mừ...."-Nó cố này cố năn nỉ như sắp khóc...
_"Không được,Tiên phải về xin phép rồi Tiên lại qua không põ Đơn đâu...Tiên về nha...chiều tối Tiên lại qua dzậy Tiên dzìa àh...pipi Mẫu Đơn..."-Tiên đi khuất bóng nó chưa hết thẫn thờ:
_"Tiên.........................uj................ ......T..............i.....................ê..... ...........n..................u............j "
(haha tội nghiệp đứa con nít lên 3 ).
Nó tắt mọi thứ phóng lẹ lên phòng bắt nhạc thật lớn không quên đem theo mấy món đồ nó iu thík (coan này ăn như heo ).Vài tiếng sau nó thiu thỉu lại ngủ mà trên tay còn bọc osin ăn dở (hư thân ghê ).
Ọt.........................ọ.................. ................t......................ọt....... ................. Nó từ từ mở mắt và nhìn đồng hồ khi từ từ bước xuống lầu để đến nhà vệ sinh....làm việc cần phải làm....
_"Mấy giờ ùj nhỉ?Sao Tiên chưa tới nhỉ ?áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa 8h30 ùj hả chàj...........Tiên uj sao Thủy Tiên chưa tới....uj mẹ uj tối thế rồi mà..... làm sao bây giờ....?"-nó chạy lên lầu gọi điện cho Tiên..........."áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa 12 cuộc gọi nhỡ.....Thủy Tiên ák....chiện gì dzị nè chàj....."
"Từ lâu anh chỉ xem chúng ta như đôi bạn thân nhưng trong thật tâm ................" dòng nhạc chuông vang lên-Tiên uj làm ơn bắt máy y mà.....
"Alô.....Mẫu Đơn hả?Sau Tiên điện hoài mà không nghe máy vậy?Làm Tiên lo muốn chết...Mẫu Đơn ơi....cho Tiên xin lỗi nha bữa nay ở nhà Tiên đi ăn đám dỗ hết rồi có ên Tiên ở nhà với thằng em hà....Tiên không thể qua nhà của Đơn được...xin lỗi Đơn nha...... hay là Mẫu Đơn đi tới nhà Tiên ngủ đỡ nha....Tiên đợi đó....Có người gọi cửa thôi Tiên cúp máy đây nhớ tới nha...Tiên đợi Tiên đó...tới mau nha... "......tút...................tút................ ....tút............... 
_"Dzị là sao ta? dzị là Tiên hum tới hả ta?....dzị mình phải làm sao đây ta?àh,dzị thì mình tới nhà của Tiên thuj...ngu thiệt......haha...........m� �nh thiệt là thông minh ^^..........đi nào.........
Ào..........................ào.................. .................ào.............................. ........
_"Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?Hum phải chứ?Mưa.......................sao lại mưa lúc này......huhu....sao ông hum thương coan.........mưa như dzị sao coan đi..............hixhix............. sao giờ...........hixhix......."
Ầm....................szẹt.................... .sẹt.............................szẹt......... ầm......................
_"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa...................sấm sét .............chàj aj...............chít coan má uj.............."-nó cố gắng chạy lên đầu trùm mềm kín mít (hix...tội nghiệp coan nhỏ).Đồng thời khi đó ở nhà "cáo già" của nó hết sức suy nghĩ:
_"Con vịt giờ này sao òy ta?Huk bík Tiên có lại ngủ với nó huk ta?Hay là mình lại xem sao?Không chừng nó đang sợ thì sao?Con vịt sợ mưa to và sấm sét lắm mà...không chừng hiện giờ đang chùm mềm khóc huhu thì sao?(haha đoáng hay dễ sợ )-"Mà nếu không phải thì.............nó đang ngủ mà mình gọi nó không chừng nó lấy dao phai chém mình cũng không chừng....sao giờ ta?hm.........thiệt là khó nghĩ "-đang suy nghĩ cậu ta chạy xuống nhà dưới nhìn trời mưa ngơ ngẩn
_"Mình phải làm gì đây ta?".Thì đột nhiên ba mẹ gọi to:
_"Mạnh Quân.............Quân àh............con còn thức đó hả?Vào đây ba mẹ nhờ tí việc nè con"
Chạy lon ton theo sau lời nói đã có mắt cậu nhà ta có mặt
_"Dạ,ba mẹ gọi con,có chiện gì ạh?" (lễ phép gớm ).
_"Con àh,nghĩ tới nghĩ lui mẹ cũng không yên tâm cho "con dâu" mẹ ngủ trong một ngôi nhà rộng lớn như thế một mình con gái con nứa như thế ở một mình trong đêm như thế này thật là nguy hiểm...huống hồ chi "con dâu" của mẹ rất sợ sấm sét mà...hay là........con chạy xe tới nhà của "con dâu" mẹ như thế nào?Rồi con rướt tới nhà mình đi con" (wao,cóa mẹ "chồng" tốt ghe...haha ).
Đang ậm ừ thì ba Quân lên tiếng....
_"Mẹ con nói đúng đó con là con trai thì không thể để cho "vợ tương lai" của mình trong căn nhà rộng lớn đầy nguy hiểm như thế được an ninh hiện giờ cũng không được an toàn đâu con hay là con tới nhà của Mẫu Đơn xem thế nào đi con....
_"Thôi con hôk đi đâu...con vịt ấy có khi nào cần con đâu....với lạ papa với mama yên tâm y con vịt đó có Thủy Tiên ngủ chung rồi nên không cần phải sợ gì cả....con vịt ấy mà biết sợ cái gì...papa với mama đi ngủ y con bùn ngủ rồi...con đi ngủ đây" (hum tuyệt tình thế chứ ).
Gần 9h rồi....không biết con vịt hiện giờ thế nào nữa?...Mưa còn to quá không biết bây giờ con vịt có sợ lắm không?Hay là mình điện thoại cho con vịt xem sao....mặc kệ con vịt chửi thì mình nghe....(wow,quan tâm thế cơ đấy ).

"Một con vịt xòe ra hai cái cánh nó kêu rằng cáp cáp cáp...cạp cạp cạp..." (haha...đúng là con vịt có khác mà ).
_"Sao con vịt hum bắt máy chứ?Cái gì mà cạp cạp cạp hoài vậy chứ? Cái con vịt này...mau bắt máy y chứ...con vịt xấu xí kia...."-Mạnh Quân hết sức hồi hộp từng hồi khi bên kia không nghe tiền quen thuộc của "con vịt xấu xí" của Quân....
_"A....................a...................n...... ..........ô....................a.............l... ...ô...alô"
Giọng ngắt quãng trong hoảng sợ của nó làm cho Mạnh Quân càng hoảng sợ theo nhưng giọng của nó nhưng không muốc nó phát hiện ra nên Mạnh Quân làm lơ:
_"A....nô...a....lô...gì....pà làm sao dzạ con vịt?Pà sợ tới nỗi muốn "té tè" ùj hả? haha....tội nghiệp con vịt nhà ta...haha.... cóa cần tuj tới "cú dzớt" cuộc đời pà hum "coan vịt xấu xí" kia...năn nỉ tuj y con vịt...tuj sẽ suy nghĩ mà hạ lòng từ 
tâm nghĩ pà là bạn thân từ nhỏ của tuj mừ "cú" pà khỏi "mê cung ma quái "đóa choa ...nào năn nỉ tuj y nè...lẹ y hum thuj tuj cúp máy àh... "(sao lại ác với nhỏ thế nhỉ ).
_"Chết đi dồ "cáo già"....hizhiz...cóa chít tuj cũng hum cầu "cú" ông đâu...đồ xấu xa...hixhix... ...huhu....ông là đồ xấu xa mừ...đồ ác độc mừ ..." 
Ầm...............sẹt.................dzẹt... ...............ầm....................
_"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ".............tút..................tút.......... ....tút.......
_"Nè..........wê.........con vịt kia nói gì đi chứ.............sao vậy?Pà có nghe tuj nói gì hum dzạ?Pà vịt tồi tệ kia....trả lời tuj đi pộ pà điếc òy hả pà vịt....wê......... ...pà đừng làm tuj sợ chứ pà vịt.....chờ tuj chạy tới đó nha pà vịt....chờ tuj nha pà vịt...pà mà chạy đi đâu là chết với tuj đó... ..."-Mạnh Quân chạy như ma đuổi xuống lầu như cơn lóc chỉ kịp lấy chiếc xe rồ ga chạy bán sống bán chết tới nhà của nó mà không thèm trả lời khi ba mẹ hỏi,Quân chỉ biết lao về phía trước và....chạy.
Tới nhà nó thấy cửa không khóa Quân chạy thẳng vào trong lao vào phòng nó và lao đến nó và không nghe gì chỉ nghe:
_"Đồ "cáo già" chết tiệc...ông bỏ tuj...tuj giết ông...ông...."cá.....o......g....i.....à....." "-nó xỉu trong vòng tay của Mạnh Quân...
_"Cái gì....ngay cả khi pà sắp chết pà cũng rủa tuj là sao hả pà vịt?" 
Sau đó Quân cõng nó lên giường...rồi điện về nhà....sao chứ không ai bắt máy cả chiện gì đang xảy ra thế này...bây giờ không có ai có thể giúp nó và Quân...làm sao bây giờ...đúng rồi nước sôi...nghĩ là làm Quân chạy xuống nhà bếp bắt nước sau đó lên đắp trán cho nó....sao lâu tỉnh thế nhỉ?Vậy mình phải làm gì đây..."hô hấp nhân tạo" àh...ôi không làm sao mình có thể làm thế với pà vịt này...mất danh dự và tôn nghiêm của mình hết... nhưng mà...pà ấy....không được pỏ cái tôn ti ấy đi và ...Mạnh Quân từ từ...càng lúc khuôn mặt càng gần nó hơn...đột nhiên trong cơn "mê sảng" nó nói trong thấp thỏm:
_"Nước.......nứ.........ước............... .....nư..................ớc................khá .............át...........
w........................á....................... ..á.................. " 
Và chỉ trong vài giây ngắn ngủi thì nước đã có ngay gần bên nó...đỡ đầu nó lên.... đưa nước vào miệng nó.....rồi Mạnh Quân ngồi đấy cạnh giường của nó...ngắm nó....từ nhỏ tới lớn Quân luôn ở cạnh nó mọi lúc mọi nơi...nhưng chưa bao giờ Quân có khoảng cách ngắm nó gần như thế nhất là khi nó ngủ....sao mà.....dễ "xương" thế .....lúc nó ngủ Quân có cảm giác một thiên thần hiện ra trước mắt làn da trắng tinh như mọng nước...khuôn mặt thì tròn dzo...mũi thì cũng cho là hơi cao một tí ti...ôi sao mà dễ thương đến thế sao từ trước tới nay Quân lại không thèm để ý tới nó nhỉ?Chàj....mình đang làm gì thế này....phãi ngừng lại ngay thôi....sao mình lại để ý nhìn tới con vịt "xấu xí toàn tập" này chứ...pà vịt này mãi mãi sẽ chẳng bao giờ là người mà nó để ý cả...mình điên rồi ...tỉnh lại ngay thôi...
Suy nghĩ một hồi Quân như mơ màng trong mệt mỏi và thiếp đi ngay trên chiếc giường của nó lúc nào không hay biết (gớm chết hai đứa này )...
_"Ùhm................hm...............m.......... ...Sáng rồi àh....mấy giờ rồi nhỉ....."- nó thức dậy mơ màng trong suy nghĩ và quay sang thấy một bóng dáng quen thuộc với nó...
_"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa cái gì thế này...."cáo già" sao ông lại ở nhà của tuj?Nè....ông tỉnh dậy giải thích cho tuj coai...."cáo già"....cáo.......cáo......cáo....già....."c� �o già" ông sao vậy nè?Sao người ông nóng hỏi vậy....sao quần áo ông ướt vậy.....?Ông sao vậy tỉnh lại coi "cáo già" "-nó hoảng hốt không biết làm gì...chỉ biết đưa Quân lên cái giường quý giá của nó...Nó hiện giờ như con sóc chạy điện cho pa mẹ của Quân điện cho Thủy Tiên nhưng sao không ai liên lạc được hết thế này....nó nhìn đồng hồ......
_"Hãaaaaaaaaaaaaaaaaaaa? 9h ák.............uj chít rồi.....sao bây giờ......làm sao kịp học bây giờ......ai cũng đi hết rồi làm sao kiên lạc được với ai bây giờ....còn một người....đột nhiên nó nghĩ đến...
_"Alô....bác sĩ ạh!Vâng con cảm phiền bác sĩ đến nhà số.....đường.....quận........có một người đang sốt rất nặng....cứu con với bác sĩ ơi....dạ.....dạ......dạ....." (ôi ko bík nói gì mà dạ lắm thế ) - Ông "cáo già" ông không được có chiện gì đó ông còn chưa giải thích tại sao ông ở đây kia mà....huhu.... ..."(nó lo thế kia àh )
Rinh.......................rinh................... .....rinh..................
_"Đấy bác sĩ tới rồi đấy ông chờ tí nha......tuj ra mở cửa rồi vào với ông ngay đây........Bác sĩ đấy ạh...."- "Dạ,mời bác sĩ vào ạh....."-nó dẫn bác sĩ vào trong nhiều thắc mắc của ông bác sĩ...

_"Bác sĩ đấy ạh chờ coan 1 tí...."nó hối hả chạy mở cổng... 
_"Dạ cháu chào bác sĩ....mời bác lên xem dùm bệnh ạh...coan đang lo lắm... "
_"Thôi...được rồi để bác khám xem sao đã...".Nó hối hả đưa bác sĩ lên phòng có tên"cáo già" của nó ở đó,bác sĩ chẳng nói năng gì lại gần bênh Mạnh Quân và chuẩn bị đồ nghề của một vị bác sĩ khám cho Mạnh Quân....rồi lại nghiêm nghị suy nghĩ vài giây trong sự hồi hộp của nó rồi nói:
_"Sao cháu lại để cho anh mình bị như thế hên là bác đếm kịp không thôi thì nguy lắm bây giờ cháu mau thay bộ đồ ướt này của anh cháu ra rồi nấu cháo cho cậu ấy uống thuốc cậu ấy bị viêm phổi nhẹ nếu từ đây tới chiều mà vẫn không thấy tỉnh dậy thì cháu phải đưa ngay đến bệnh viện đấy có biết chưa?Thôi bác phải đi đây nhớ thay bộ đồ đó ra không thôi thì bệnh càng nặng hơn đấy... "Bác sĩ nói rồi ra ngoài lấy thuốc để nó bơ vơ trơ trọi chẳng biết làm gì
_"Bác sĩ vừa nói gì ấy nhỉ? Thay đồ ák?....hjhj....không đâu chắc mình nghe lầm thôi.....mình không thể mà....thôi mình đi ra ngoài nấu cháo cho "cáo già" ăn..... ....."chợt nó đứng lại tay cầm nắm cửa....nó quay lại nhìn Mạnh Quân...nhớ lại lời bác sĩ cảnh cáo nó.....không thay thì "cáo già" của nó phải nắm viện....nghiêm trọng thế cơ mà......nhưng mà.....mình đường đường là một "thiên kim tiểu thư " mà điều quan trọng là mình là"cành vàng lá ngọc"thì sao lại có thể.....không thể được mất sĩ diện lắm...... .....nhưng mà.....CHÀJ AJ.....phải làm gì cho đúng đây?....thiệt là bực mình chết đi được chỉ tại ông thôi "cáo già chết tiệt" nếu ông không đến đây thì tôi đâu có phải sống trong hoàn cảnh chết người như thế....nhưng thôi....xem như tuj xem ông nể ông là bạn từ thưở ấu thơ của tuj tuj sẽ làm việc "nghĩa hiệp cao cả"Một công việc "vĩ đại" này...ôi sao mà tôi tự hào về mình wá đi mất sao mà tôi có thể tốt như thế được chứ? "nói là làm nó chạy lấy bộ đồ của ba nó chạy lên chiếc giường nó sựng lại khi tay sắp đụng vào nút áo của Mạnh Quân....dù gì thì nó cũng là con gái sao lại có thể ko mắc cỡ được chứ...nó quay mặt đi tay mò mẫm thay áo từng chút từng chút một cho Mạnh Quân vô tình ánh mắt nó nhìn thấy Mạnh Quân... ôi sao mà men đến thế nhìn mà cứ như muốn ôm lấy một lần chắc là ấm lắm......ÔI TRỜI nó đang nghĩ cái gì thế này sao lại có thể có ý nghĩ quái **** đó với cái tên đáng ghét đó chứ.... ôi chết mất" nó thay 1 cách cấp tốc rồi như tên bắn chạy nhanh xuống cầu thang nó thở hổn hển.........bịch..........bịch.............. ...bịch..........tiếng gì thế nhỉ?nó từ từ đưa tay lên ngực mình......tim ......tim nó đang đập mạnh.....vì sao lại như thế chứ?Không không suy nghĩ nữa nó phải đi nấu cháo cho Mạnh Quân thôi......nó chạy xuống bếp để chuẩn bị việc nấu cháo....vừa nấu cháo nó vừa hát...... (sao nó yêu đời thế nhỉ ) sao nấu cháo cho tên "cáo già"đó mà mình vui thế nhỉ?mình phải trả thù cho tiêu thật nhiều cho ông chết lun dám bỏ tuj.......nhưng mà............liệu làm thế thì ông ấy có bệnh thêm không nhỉ?Ông ấy ăn tiêu kém lắm mà.....thôi làm như thế mình mà làm ông bệnh thêm thì khổ cho mình....hên cho ông đó "cáo già"...."(coan này tốt thế nhỉ? )
_"Nè....thức dậy đi "cáo già"tuj nấu cháo cho ông ăn rồi nè thơm lắm đó....thức dậy ăn để uống thuốc....ông có nghe tuj nói không "cáo già" "
_"Làm gì mà gọi ghê vậy....từ từ tuj dậy bộ bà không thấy tuj đang mệt lắm sao hả đồ con vịt..... bà thiệt là ác mà....hixhix.... "
_"Mệt ông wá....ngồi dậy đi tuj đúc cho ông ăn nè....thiệt tình...." nó chăm chú thổi từng muỗng cho Mạnh Quân ăn...Quân cứ nhìn nó mãi....sao trông hiện giờ nó vừa hiền lại vừa đáng yêu như thế chứ?Từ nhỏ tới giờ chưa khi nào Quân thấy nó dễ thương như lúc này....cứ như là có cái gì đó làm cho Quân thấy mình rất vui cái gì đó nhè nhẹ nhè nhẹ len lỏi vào tim...(gì dzạ ta? )
_"Nè....nhìn cái gì mà nhìn hoài dzạ?Tụ tình tiền đó người tuj không ai cho coi chùa đâu....ăn nhanh lên còn uống thuốc nữa đó....lề mề lề mề như ông cụ dzị đóa...thiệt tình hết thuốc chữa.... "
_"Bà nói cái gì hả bà vịt....bà đừng nghĩ nấu cho tuj bát cháo ăn muốn ói nuốt muốn mửa này là làm muốn nói gì nói muốn làm gì làm nha bà vịt cổ lùn xấu xí....tại ai....tại ai mà tuj phải ra nông nổi thế này?là tại ai?...càng nói là càng tức mà.... đã vậy bà không một tiếng cám ơn còn ở đó mà than vãn đúng là....biết vậy tuj cho bà ngủ với ma không mắc công lo cho bà đến thế....thiệt uổng công mà..."
_"Ông nói cái gì?Phải rồi đồ tuj nấu ăn không được thì không cần ông ăn đâu có ăn mà còn bày đặt.....mà ai cần ông quan tâm tuj có kêu ông qua đây đâu tự bản thân chạy đến đây gây khổ sở cho tuj lại còn làm cao....thiệt là đồ"Cáo già" đáng ghét mà.... "
_"Nếu bà nói vậy thì thôi....coi như tuj mù mà còn lo chiện bao đồng tuj nói bà biết từ đây về sao tuj lo cho con kiến con rùa chứ không bao giờ lo cho con vịt xấu xí xấu xa như bà đâu...." Mạnh Quân tức giận quay lưng đi với nó....đi ngang cái kiếng vô tình thấy không phải là áo của mình mở to mắt quay lại chổ của nó đang ngồi tức giận mà mặt cứ bùn bùn....
_"Nè...chiện này là sao?Cái áo này ở đâu bay vô người tuj vậy?Có phải thừa cơ hội lúc tuj bất tĩnh bà làm chiện gì xấu xa với tuj hả?Bà....bà.....nói đi....bà thật là xấu xa mà dám cướp cái "đáng giá ngàn vàng" của tuj....bà phải chịu trách nhiệm với cuộc đời của tuj trời ơi....tuj thật không ngờ bà lại xấu xa đến như thế" "
_"THÔI ĐI....ông đã nói đủ chưa?Ai làm gì ông trời ơi cái gì mà "đáng giá ngàn vàng"một xu cũng không đáng tuj biết ông là kẻ vong ân phụ nghĩa như thế tuj cho ông chết rồi....nếu không thay cái áo hôi hám của ông thì ông chết mất còn không làm gì đó cho ông ăn để uống thuốc thì bây giờ tới cái mạng "cáo già" không đáng 1 xu của ông cũng không còn mà đứng đây la lối như người điên đâu.... "
_"Bà............"
_"Sao?.........."
Cả hai đứng đối mặt như mắt kề mắt trong sự tức giận bất ngờ cách cửa mở ra....

_"Hai người.....hai người định làm gì vậy?Đừng nói là hai người định......hôn nhau đó chứ?".Cánh cửa mở ra kèm theo lời nói của Thủy Tiên làm cho cả nó và Mạnh Quân quay lại trong bất ngờ cả hai nhanh chóng lui về phía sau như tên bắn và đồng thanh:
_"KHÔNG BAO GIỜ..." (eo uj sao lại đồng nhịp như thế nhỉ?)
_"Mẫu Đơn ra đây Tiên có việc hỏi một chút..."nó đi theo lời gọi của Thủy Tiên như 1 cái máy...
_"Tiên hỏi Đơn sao hôm qua Mẫu Đơn không qua nhà của Tiên có biết Tiên lo như thế nào khi hôm nay không thấy Mẫu Đơn đi hoc không?Mà sao cả Mạnh Quân cũng ở đây vậy?Đừng nói ói qu hai người cùng ở đây nha...Nói rõ cho Tiên nghe coi... "
Nó suy nghĩ cần phải kể những gì vì trong nó cũng không hiểu vì sao Mạnh Quân lại ở nhà của nó nữa....
_"Đơn cũng không biết vì sao "cáo già"lại có mặt ở đây đâu....sáng mở mắt ra là thấy ổng nắm 1 đóng bị bệnh rồi...không thể không chăm sóc tên "cáo già chết tiệt" đó vạy mà khi tỉnh lại lại còn trách Mẫu Đơn nữa Tiên coi có tức không chứ....vậy đó....chứ đâu có "gì... ...gì đó" như Thủy Tiên nói đâu....chuyện đó có nắm khò khò ngáy ngủ cũng không thể xảy ra được đâu....Àh,mà phải rồi hôm nay đi hoc có gì vui không Tiên?Kể cho Đơn nghe với...mà sao Tiên lại đi chung với Quốc Thiên về đây vậy?Kể nghe coi..."(coan này nhìu chiện pà cố lun )
_"Thì....hồi sáng thấy Mẫu Đơn không đi học không biết sao mà tháy Quốc Thiên có vẻ lo lắm nên khi về Tiên chưa kịp rủ đi xem Mẫu Đơn như thế nào thì Quốc Thiên đã nhờ Tiên dẫn tới thăm Mẫu Đơn rồi....Mà hôm nay ngày đầu tiên chính thức đi học mà vắng hai người nên lớp với cô chủ nhiệm quyết định cho Mạnh Quân làm lớp trưởng còn Mẫu Đơn làm bí thư và Quốc Thiên làm lớp phó còn Tiên thì làm lớp phó văn thể mỹ...hết rồi!...có nhiêu đó àh...."
_"CÁI GÌ.....................................LỚP TRƯỞNG...................BÍ THƯ..................... TRỜI ƠI........CHẾT RỒI......TOI MẠNG THẬT RỒI..........."
_"Nè......Mẫu Đơn sao vậy.....sao lại la lớn như thế chứ?Làm Tiên hết hồn hà..."
_"Chàj aj.....thiệt là.....tiu rồi....hixhix...."nó tiu nghỉu ngồi buòn rầu....(nó sao thế nhỉ?) 
_"Nè....ông quen sao với con vịt mà dám tới đây hom trước tuj cũng thấy ông đi ké bên con vịt đó nữa....ông với con vịt đó có quan hệ gì?Nói ra coi...." (oai ghê ta )
_"Sao Quân nói chuyện chẳng có chút tôn trọng Mẫu Đơn gì hết vậy?Sao Quân lại gọi Mãu Đơn bằng con vịt này con vịt nọ chứ?Thật không đáng mạt nam nhi chút nào...tôi thấy Quân chỉ luôn ăn hiếp Mẫu Đơn mà thôi....tôi biết mình không là gì của Mẫu Đơn cả nhưng ít ra Mẫu Đơn còn xem trong tôi hơn Quân...Quân không thấy vậy sao?Con gái sinh ra là để cho chúng ta quý chúng ta thương chứ không phải để làm cho họ buồn họ giận đâu...tôi mong rằng Quân nên suy nghĩ lại những hành động của mình....Mà nếu có thể tôi sẽ cố gắng chinh phục một trái tim đầy vui vẻ nhiệt huyết một trái tim đẹp nhất trên thế giới chỉ có Mẫu Đơn có cũng nên....tôi nói vậy Quân hiểu rồi chứ...Chào Quân "(nói thế là sao nhỉ?).Quốc Thiên vừa bước ra khỏi cửa đồng thời nó cũng bước ra khi nói chuyện với Thủy Tiên....
_"Ắt..............xì...........hm.....ai nhác mình thế nhỉ?Ơ kìa.....Quốc Thiên....ông đi đâu vậy sao không ở lại chơi với tuj....mẹ tuj đi nước ngoài rồi......ở lai chơi đi nói thiệt tuj đói bụng lắm rồi để tuj chuẩn bị rồi tụi mình đi ăn nha....tuj đang rất đói bụng đây.... hehe....phải đi ăn thôi....Đi nha Tiên.....để Đơn đi chuẩn bị hai người xuống dưới trước nha....." nói xong nó chạy nhanh về phòng định thay đồ thì....
_"Ông kia.....đứng lại ông dám nói thế với tuj hả.....tại sao ông lại bênh vực con vịt kia chứ......."
ẦM............bịch..........oạch..........
_"Uj dza.....chàj aj bể bàn tọa iu quý của tuj òy ông kia....cái tên "cáo già chết tiệt" bị. mù 3 kiếp cộng 18 năm đuôi hả mà ủi tuj cái quá mạng vậy......hông biết đâu đền đi.....đồ xáu xa đê tiện......hixhix"
_"Nói gì bà vịt xấu xa kia.....ai mới là người có lỗi hả?Chạy gì mà dữ dzị?Ma rượt bắt bà về làm vợ hả?Làm gì mà chạy như sắp tới kiếp đầu thai thế kia.....còn trách tuj nữa bà đụng phải một ngôi sao như tuj rồi còn trách tuj......tuj chưa xử tội bà mà bà dám bắt đền tuj sao?Bà muốn chết đúng không? "
_"Ông chết chắc với tuj rồi....ông nói cái gì hả....đồ chết tiệc xấu xa "cáo già" bẩn thỉu kia...."
_"Bà nói cái gì bẩn thỉu hả đồ con vịt xấu xí thấp hèn kia........."(thiệt tình hai cái đứa này hết thuốc chữa rồi)

_"Hai người cãi nhau đủ chưa?Chúng tôi đứng đây mà hai người cãi như thế chẳng chút tôn trọng chúng tui gì cả....chúng tôi đi về đây....Đi Quốc Thiên chúng ta về thôi "Thủy Tiên dắt theo Quốc Thiên bước đi trong cơn tức giận...
_"Ơ....nhưng mà Mẫu Đơn đang đói mà....Thiên còn chưa nói gì với Mẫu Đơn mà...Làm như thế có kì không Tiên?...."
_"Thôi mà Tiên cho Đơn xin lỗi đi mà Đơn hứa sẽ không cãi nhau với tên "cáo già" đó nữa đâu....Tiên ở lại đi nha...."cáo già"năn nỉ tiếp tuj coi....coi như một người đầy lòng nghĩa hiệp nhân ái như tuj bỏ qua cho ông không thèm chấp nhứt kẻ tiểu nhân như ông đâu...Ông nói tiếp tuj cho Tiên ở lại đi..."
_"Bà ra lệnh cho tuj đó hả....đồ con vịt xấu xí kèm xấu xa thấp hèn kia....tuj không năn nỉ gì hết đó...đường đường là nam nhi như tuj mà đi năn nỉ con gái hả...không bao giờ...huống hồ chi đó là tại bà gây với tuj trước chứ không phải lỗi tại tuj mắc gì mà tuj phải năn nỉ....mặc kệ những người đầu óc đơn giản kém thông minh như các người...người cao quý như tuj đi đây...."
_"Nè....nè...."cáo già"..........."cáo già" chết tiệt...........thiệt tình ông đi chết sớm đi cho thế giới bớt kẻ phá hoại như ông....tức chết mà....."
_"Thôi đừng giận nữa Mẫu Đơn....thấy Mẫu Đơn không có gì vẫn bình thường thì Tiên và Thiên cũng bớt lo rồi....thật ra tụi mình tới đây thăm Mẫu Đơn và đem tập tới chép bài dùm Mẫu Đơn....cũng trưa rồi....tới giờ tụi mình phải về rồi...hay để dịp khác chúng ta cùng đi ăn một bữa nha....Mà Đơn nè,Tiên nghĩ Đơn tới nhà của Mạnh Quân ở là tốt nhất vì bác gái gởi Đơn cho ba mẹ Quân mà....Tiên về đây....tạm biệt...mai gặp lại"
_"Tiên cứ để đó cho Đơn không sao đâu....nhưng Tiên không giận Đơn chứ?" thấy Tiên cười gật đầu nó nở nụ cười thật tươi một cách vô tư mà không hề biết nó đang dần dần đi vào trái tim một người....
_"Đơn àh.....Thật ra......àh mà thôi.......Thiên về đây....tạm biệt...Nếu như có chuyện gì xảy ra thì Mẫu Đơn nhớ báo cho chúng mình biết ngay nha...."
_"Tuj biết rồi mà....hai người đi đi nha...về cẩn thận mai gặp lại........tạm biệt"
Đợi bóng dáng hai người bạn đi khuất nó ngồi xuống trong tức giận....."Cái đồ "cáo già" chết tiệc ông dám sỉ nhục tuj cùng bạn bè tuj hả?Được rồi tuj sẽ cho ông biết tuj không dễ ăn hiếp như thế đâu....tuj sẽ cho ông biết thế nào là lễ độ...."Đang trôi theo dòng suy nghĩ thì..............
"Nhớ anh từng đêm trắng...Nhớ anh từng ngày nắng... Cầm lên tấm hình đặt vào tim em nhớ anh... Và nhớ sao vòng tay ấm, nhớ sao hoài đôi mắt...Và từ lúc nào trái tim em dường như yêu anh...."
_"Alô!..."nó thất thỉu trả lời như cái máy...
_"Mẫu Đơn hả con là mẹ đây....con đi học về nhà Mạnh Quân chưa con?"
_"Ma..................mi...............mami....... ....Con nhớ mami quá sao hôm qua tới giờ mami không điện cho con?Con sắp chết rồi đây........mami bỏ hết đi để về với con đi không thôi đến khi mami về cũng là lúc mami chôn con gái yêu nhỏ bé dễ thương của mẹ đó....Mẹ không biết rằng con của mẹ bị tên "cáo già" đáng chết trăm lần đó ăn hiếp con như thế nào đâu....hixhix..."
_"Mẹ chưa hỏi tội con mà con dám than vãn với mẹ nữa hả?Mẹ điện cho nhà của Mạnh Quân rồi mẹ nói con tới nhà của Quân ngủ sao con lại cãi mẹ làm hại giữa đêm khuya vắng mưa to bão lớn lại sấm sét rầm trời như thế mà Mạnh Quân phải chạy như thế trong mưa giông bão lớn như thế đến nhà để lo cho con....đã như thế không muốn con lo lắng biết mình bị bệnh nặng nên đi về nhà mà không cho con biết rằng nó chịu không nổi....bây giờ nằm ở nhà 1 đống như 1 cái xác chết...Vậy mà con không hiểu còn trách cứ Quân không tốt...con xem con dốt đuốc chạy tìm ở đâu ra người lo lắng cho con như thế....bây giờ mẹ ra lệnh cho con mau đi tới nhà Quân nhanh lên...Nếu không con sẽ biết tay mẹ khi mẹ về Việt Nam đó....Mẹ cúp máy đây..."
_"Mami.........mami...........alô.........alô... ......"Sao lại có thể như thế chứ hồi nãy còn thấy khỏe lắm mà...Chẳng lẽ mẹ nói thật?Như vậy thì mình có lỗi nhiều lắm với tên "cáo già" đó rồi....mình trách lầm "cáo già" rồi còn gì?Thì ra "cáo già" ở nhà mình là vì lo cho mình hèn chi mà bị bệnh đúng là.............ngốc thiệt mình phải đi đến đó mới được...(nó nói ai thế nhỉ?)
Bên nhà kia của Mạnh Quân...
_"Mạnh Quân..........Quân àh..........xuống đây cho mẹ hỏi chuyện coi....."Nghe tiếng mẹ gọi cậu cả nhà ta từ trên lầu thất thỉu bước xuống một cách nặng nề....
_"Có chuyện gì vậy mẹ?Con đang bực mình lắm... lại mệt mỏi nữa..."
_"Sao con lại bỏ mặt Mẫu Đơn ở nhà không thèm để ý tới "con dâu tương lai" của mẹ chứ?Con có biết vì con bỏ nó lại mà con có biết hiện giờ nó như thế nào không?Tội nghiệp cho con bé bây giờ chỉ một mình ở nhà không ăn uống gì được không ai chăm sóc nên hiện giờ nó đang nằm yên bất tỉnh ở nhà có lẽ để lâu thì không cứu được mất....thiệt tội nghiệp cho con bé...Nếu nó mà có mệnh hệ gì thì con chính là người giết chết một con bé dễ thương đáng yêu như thế đó....Bây giờ con mau lấy xe chạy tới con bé xem sao không thôi không kịp nữa đó....nếu như con về đây mà không dẫn con bé về thì con đừng hòng mẹ cho vào nhà....đi ngay đi..."
_"Mẹ....mẹ nói thiệt hả mẹ con vịt đó....ngất xỉu bất tỉnh hả mẹ?....sao kì vậy lúc nãy còn la mắng con ngon lành lắm mà........thôi chết rồi con vịt ngốc này........con đi đây nha mẹ....con hứa với mẹ con sẽ dẫn con vịt về "cống nạp" cho mẹ....con vịt tồi tệ kia...bà phải chờ tuj đó...."
Mạnh Quân khuất dạng mà không biết có một nụ cười đầy bí hiểm nhìn về phía Quân....vì vừa hợp tác làm xong một chuyện cũng đầy bí ẩn

Mạnh Quân chạy hết sức bình sinh của bản thân mình vượt qua tất cả những ngọn đèn đỏ lách qua tất cả những con đường có thể qua Quân không sợ nguy hiểm cho mình chỉ sợ chậm trế giây thì sinh mạng của nó sẽ nhanh tới với "nụ hôn tử thần" hơn (vậy mà nói là ko quan tâm).Nhưng khi tới cua quẹo đến nhà của nó thì.....
_"Á............Bộ bị đuôi hả?Sao đụng tuj cái quá mạng vậy....bộ chạy để cướp nhà băng hả chàj?......Số tuj xui thiệt mà sao toàn ra đường thì y như rằng bị xe "hun" là seo? mau đền mạng cho tuj đi ông kia và cả chiếc xe yêu quý của tuj nữa nè!"nó la toáng lên (coan này điên roài )
_"Xin lỗi....tuj không cố ý đâu tại tuj có chuyện gấp lắm.....tuj xin lỗi bạn tuj sẽ làm theo mọi yêu cầu của bạn chỉ cần bạn cho tuj đi đến nhà bạn gái của tuj 1 chút thôi cô ấy đang có chuyện xong rồi thì tuj sẽ đền bù tổn thất cho......... "Quân ngước lên nhìn thấy 1 ánh mắt to tròn bất ngờ trước lời nói của Quân còn Mạnh Quân thì thấy mình bị hố "toàn tập" mắt cỡ nên anh chàng la lên
_" Nè.....bà vịt xấu xa kia...đứng đây nãy giờ sao không nói làm tui.......bà thật là quá đáng mà....bộ bà định bán đứng tuj hả?Đồ con vịt xấu xí xấu xa....."
_"Wê....ông bị điên có đúng hum?Ông đụng vào tuj kia mà....bây giờ đứng đây la tuj như người điên dzạ?Mà ông có bị gì không?Sao mẹ tuj nói ông nằm ở nhà như 1 cái xác chết mà ra lệnh cho tuj đi thăm ông không thôi khi mẹ tuj về tuj không lo cho ông chu toàn thì coi như.....tiu!Mà sao tuj thấy ông có gì đâu....còn chạy cùi cụi tìm bạn gái mà....Vậy coi như tuj thăm ông rồi....chiện ông đụng tuj coi như tuj bỏ qua coi như chúng ta huề cho hôm qua ông tới thăm tuj....thôi....tuj đi về đây cho ông đi thăm bạn gái ông đi...àh mà nè ông nói ông làm theo mọi yêu cầu của tuj đúng không?Ông đừng nói là ông không giữ lời hứa nha.Xấu mặt "nam nhi đầy chí" lắm đó...thôi được tuj nói cho ông biết bây giờ tuj ra lệnh cho ông...tuj đang bị khủng hoảng tinh thần vì ông nên ông phải chịu trách nhiệm với tuj.....ông đi thăm bạn gái ông đi tuj chờ ông ở đằng kia quán nước rồi ông tới để đi theo lệnh của tuj....ok!Bây giờ tuj đi đây....mà ông nên nhớ đừng có lâu quá đó không thôi tuj chém ông cho cá ăn sống luôn đó....haha " nó đi te te bỏ rơi Mạnh Quân ở lại mặt đầy giận dữ....
_"Đồ con vịt ngốc nghếch....."Mạnh Quân đi cho biết rằng đã đi nhưng đi đâu bây giờ....biết đi về đâu hay là...........
Quay đầu nhìn thấy "cáo già" chạy đi có vẻ vui vẻ lắm mà không hiểu sao nó ức lắm ức lắm.....Đồ "cáo già" xấu xa đê tiện bẩn thỉu.....Tuj lo cho ông như thế mà ông vẫn còn nhởn nhơ chạy đi thăm bạn gái không hiểu cho tuj có bạn gái cũng giấu tuj đồ "cáo già" chết tiệt....Được rồi để tuj cho ông biết lợi hại của tuj.....Nó lủi thủi bước vào quán nước mía lề đường trong ngóng hình bóng "cáo già" của nó và suy nghĩ càng nghĩ nó càng tức càng thêm giận mà càng giận nó càng cảm thấy trong người nó có cái gì đó rất đau rất trống trải....Vì "cáo già" chết bầm đó sao?Không thể đâu.....không thể nào....
_"Nè!Con vịt kia bà muốn đi đâu....tuj nói cho bà biết đừng có hòng mà giở trò với tuj nếu không vì tuj nghĩ về lời hứa thì bà đừng hòng được đứng kế tuj nha....Mà tuj nói cho bà biết tuy là bà quyết định nhưng tuj sẽ ra lệnh....bà đừng hòng mà giở trò....Đi thôi!"
_"CÁI GÌ?Đi theo ông...ông có lộn không "cáo già" bộ thăm bạn gái xong ông khùng luôn hả?Người ra lệnh là tuj người chịu thiệt hại là tuj kia mà....tuj không cho ông ra lệnh đâu....tuj....."
_"Đi nhanh lên....Ôm chắc đó tuj bỏ bà ở lại thì coi như huề đó......"
_"Ông điên thật rồi......Ông......Khoang........ngừng lại........NGỪNG!!!!!!!"
Két.....................
_"Bà.........thiệt tình........bà điên hả?Tâm thần hạng nặng hả?Ghé vào đây làm gì?Bà biết chỗ hẻo lánh này là dành cho đối tượng nào không?Tuj không vô đâu....đi ên bà đi....tuj đi về đây....byebye......."
_"Uhm......ông muốn về thì về đi tuj không cần ông nữa.....dù gì ông cũng bị ép buộc mà có thích đi với tuj đâu.....đi đi.....tuj không cần.....

_"Bà đừng có dụ khị tuj...tuj nói cho bà biết từ đây tới tối tuj không đem bà dzìa trao tận tay bà cho mama của tuj thì tuj không được vào nhà đâu...tuj thật là khổ sở tuj phải nhịn nhục lắm mới chịu đựng được để đi bên một người xấu xí như bà đó...không biết rằng ở trong cảnh tiên mà còn bày đặt....haha....đúng là con vịt xấu xí ngu ngốc......haha 
_"Ông.....hôm nay tuj thanh toán toàn bộ nợ nần với ông....xem ông chạy đâu cho thoát đừng có mà chạy nha "cáo già" chết tiệt..........ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TUJ........."CÁO GIÀ" CHẾT BẦM CHẾT DẪM CHẾT TRÔI....CHẾT TIỆT........"
_"Nè.............nè.............bà định ám sát "ngôi sao sáng như tuj sao?Ở tù đó tuj không muốn bà ở tù đâu.........bà mà giết tuj có chết tuj cũng bắt theo cho coi.......haha...........nè tuj ở đây nà...........giỏi thì bắt tuj đi nà..........haha.......con vịt ngu xi bốn mắt.........tuj ở đây kia mà.............:dangos_onigiri_h4_0hehe.......... .giỡn với bà vui thiệt đó...............mau chạy lẹ lẹ bắt tuj đi đồ con vịt "ngu lâu dốt bền khó đào thải" haha........."
_"Ông có ngon thì đừng có trốn đứng lại đó nha..........đồ chết nhác,đồ thỏ đế,đồ hắc dịch.......tuj mà bắt được ông thì coi như ông chế xuống 18 tầng địa ngục cho coi..."
_"Haha.........còn lâu bà mới bắt được tuj......haha..............ủa .............ủa.......... Bà vịt xấu xí bà ở đâu mất tiu òy...bà chết chìm chỗ nào òy.....bà mau ra đây đi....bà mà mất tích là coi như tuj chết với mama của tuj đó cả papa của tuj nữa.....ra đây coi.......bà đừng làm tuj sợ nha bà vịt xấu xa.......bà...........Á............:dangos_onigi ri_h4_0 Chết tuj.........."
_"Hôhô........Chết chưa "cáo già" chết tiệt.........dám chọc giận "nàng tiên xinh đẹp hiền diệu" như tuj nổi giận hả?..........haha.........chết "cáo già" chưa...cho "cáo già" chừa............"Cáo già"......ông đâu òy.........ông không sao chứ......tuj chỉ mới dùng có 1/2 lần công lực thuj mà ông nằm òy sao?...."nó chạy khắp nơi tìm "cáo già" của nó....thấy Mạnh Quân nằm im nó bắt đầu thấy hoảng sợ vì nó chợt nhớ con bệnh vẫn còn nằm trong người của "cáo già" của nó nó vừa định đưa tay ra thì Mạnh Quân nắm tay nó quật lại đè lên người nó nó nằm gọn trên nền cỏ trong xanh mắt mở to còn mặt baby của Mạnh Quân nở một nụ cười gian xảo....
_"Hehe........bây giờ tuj làm gì thì người ta cũng không biết đâu....bây giờ tuj sẽ cho bà lên thiên đường ngay bây giờ cho bà biết thế nào là lợi hại....hehe........."
_"Ông........ông định làm gì tuj?..........tuj la lên đó..........ông.......ông............buông tuj ra.......buông ra...........đồ xấu xa đê tiện........đồ bẩn thỉu........đồ dâm tặc...........buông tuj ra..........BUÔNG RA........".

Mạnh Quân cuối xuống đưa bàn tay lên cổ của nó nhanh chóng định bóp cổ nó để trả thù
_"Bây giờ tuj giết bà.....cho bà biết thế nào là lợi hại vì dám đánh tuj dụ tuj....kàkà...bà mau xám hối đi....trước khi chết...hôhô..."Mạnh Quân nhìn xuống thấy nó đang có ánh mắt nổi lửa nhìn Quân nhưng hiện giờ khoảng cách giữa hai người đang rất gần gần tới nỗi có thể cảm nhận hơi thở của nhau rất rõ...Mặt của Mạnh Quân đỏ lên tim đập nhanh hơn....Cảm giác gì thế này?Sao mình lại có cảm giác này chứ....thật tệ....Mạnh Quân bật dậy như cái lò xo rồi nói cho khỏa lấp
_"Tuj.....tuj......độ lượng nhân từ.....tha cho bà lần này....nhưng không có lần sau đâu nếu không vì bà là người mama và papa tuj thích thì đừng hòng tuj tha cho bà...."
_"Gì chứ?Đúng là tâm thần có khác mà....haha....Mà nè.....Ông còn nhớ cánh đồng cỏ này không?Hay là thăm bạn gái xong là quên mất hết rồi....thiệt tình ông đúng là bội bạc thật tội cho con nhỏ nào làm bạn gái của ông....haha"
_"ĐỦ CHƯA?Tuj thăm bạn gái khi nào?Tuj làm gì có bạn gái mà thăm...........người tuj thăm là...........là..........bà đúng là.............là.............ĐỒ NGỐC "
_"Gì vậy?Sao la tuj thiệt tình.....nói ông điên đúng là không sai chút nào mà....... Ý....."cáo già" ông xem kìa.....là hoàng hôn đó....đi nhanh lên theo tuj..........kẻo không kịp đó......."nó nắm tay Quân một cách vô tư mà không biết hàng động vô tội của nó đã gieo trong lòng một người với nó là vô số tội.....Nó đưa Quân tới một ngọn đồi trong xanh với những ngọn cỏ trong xanh trước mắt là một bờ biển đẹp cò thể nhìn cả một bầu trời và lúc hoàng hôn từ từ chìm dần với thời gian....khoảng lặng của hai tâm hồn như rộng mở hơn để chuẩn bị đón nhận đối phương...Nó và Mạnh Quân ngồi gần cùng nhau nhìn lúc hoàn hôn dần buông xuống....
_"Bà đúng là....con nít.....con vịt xấu xí như bà cứ tưởng ngu ngốc lắm chỉ biết ăn và ngủ chỉ biết gây chuyện như bà mà cũng biết ngăm hoàng hôn thật là một chuyện khó tin mà..."
_"Nè....ông đừng có mà nói như thế nha "cáo già"tuj nói cho ông biết không vì ông chưa lành bệnh thì đừng hòng tuj tha cho ông....Tuj thấy ông đó suốt ngày chỉ giả vờ nói những lời hoa mỹ trước mặt con gái cho họ chói muốn mù con mắt chỉ có tuj là không như họ tử trận dưới chân ông thôi....nên ông đừng có mà nói tuj ông cũng không tốt lành gì đâu... haha...chỉ là đi ngang qua đây tuj mới kêu ông vào đây thôi vì đây là nơi mà từ nhỏ tuj với ông hay tới mà....thôi về thôi....ở nhà chắc nôn nóng tuj với ông về lắm đó.....đi thôi.... "cáo già"......hehe"nó nói vừa dứt câu thì đứng dậy đi nhưng trên môi vẫn không quên nở nụ cười thật tươi thật đẹp lại lần nữa tim Mạnh Quân đập nhanh hơn mặt lại đỏ hơn Mạnh Quân lủi thủi đi theo sau nó mà không nói gì được chỉ biết rằng hôm nay Quân rất vui mà không biết vì sao....phải chăng vì nó....con vịt xấu xí......trên khuôn mặt baby của Quân cũng nở nụ cười thật đẹp(như vậy là sao?)
Két.......................Đầu đội bảo hiểm của nó dập vào Quân một kịch nó bước xuống
_"Ông "cáo già" chết tiệt không thể thắng nhẹ hơn sao thiệt tình...."nó la lớn lên tức giận
_"Đóng cửa rồi...."Cáo già" chìa khóa cửa đâu....đưa tuj mở cửa coi...."
_"Khóa cửa thì ở ngoài đi tuj không có chìa khóa....bỏ ở trong nhà rồi...."
_"CÁI GÌ?BỎ TRONG NHÀ....Ông là đồ ngu ngốc mà....có chìa khóa mà cũng bỏ ở nhà là sao?Vậy sao vô nhà được....thiệt tình....ông gọi cho hai bác coi...còn ngồi đó ngẩn ngơ vậy hả?Có muốn tuj đấm một cái cho bớt ngu không?...."
_"Từ từ.....bà trốn tù ra hả mà gấp vậy.....thiệt là....không thấy tuj đang gọi sao?Nói nhiều quá....Alô!Mẹ àh.....mẹ đi đâu vậy?Sao không có ở nhà ....CÁI GÌ?Sao kì vậy?Rồi tụi con tính sao?Con không biết đâu mẹ nói với con vịt xấu xa đó đi....Nè,mẹ tuj muốn nói chiện với bà...nghe đi....thiệt bực cả mình...."
_"Alô....dạ con nghe ạ!....Dạ?Bác nói sao?Tối nay bác không thể về.....vậy......vậy........Tụi con....SAO Ạ?Không thể được đâu ạ....Bác àh con..........con.... Cửa sổ?Dạ....con biết rồi..........dạ...........tụi con biết rồi.....Chúc bấc đi vui vẻ....dạ....con chào bác......."nó quay ra nhìn Mạnh Quân và phán một câu lạnh lùng
_"Tối nay bác không về....đi chơi òy.....đi vào nhà thôi...."
_"Nè........con vịt.........mẹ tuj nói gì với bà vậy?Làm gì mà bà nghe lời mẹ tuj ghê vậy....dạ....dạ.....làm như ngoan lắm vậy đó.....nghe muốn nôn.....ớn chết được..."
_"Đủ rồi nha....Ông kêu tuj làm sao đây....có con như ông cũng như không hà.......bữa nay là ngày kỉ niệm ngày cưới của hai bác ấy nên đi du lịch rồi mấy bửa nữa mới về hai bác muốn tuj chăm sóc ông đó....thiệt tình tuj lại phải gánh thêm "cục nợ" là sao chứ?.....Nếu không vì thương cho hai bác thì ông đừng hòng.....chở tuj đi ăn đi....đói bụng òy....hjhj.....đi ăn nha "
_"CÁI GÌ.................DU LỊCH.....chết mất với hai ông bà..........bà muốn đi ăn thì đi ên đi tuj không đi ăn đâu.....bực cả mình....tuj đi lên phòng nằm nghỉ đây...."
_"Nè.................nè..........Ông không đi ăn sao?Ông đang đói mà...........nè.... nè........ Không ăn để uống thuốc thì sao mai đi học được?Ông "cáo già"............wê........wê...:

_"Thiệt tình....được rồi...tuj cho ông toại nguyện là.....chết đói.Hm....bây giờ tuj phải đi ăn đây.....tuj đi nha...pipi ák.........Ở nhà đừng chờ tuj...tuj đi tới nhà của Quốc Thiên rồi sang rủ Thủy Tiên đi ăn rồi đi chơi ák....ở nhà dzui dzẻ đừng sợ ma nha..........haha.........đi àk......." (nó đúng là biết chọc người mà)
_"BẤM NÚT ĐI....TUJ KHÔNG ĐI....CÓ CHẾT TUJ CŨNG KHÔNG ĐI CHUNG VỚI BÀ......"
Nó tức tối ra khỏi nhà nó tức vì uổng công lo cho "cáo già" đã vậy nó không qua nhà Thủy Tiên ở không về để cho tên "cáo già" biết thế nào là lễ độ....đang đi lang thang một mình trên đường bỗng nhiên nó cười khi........Két.............
_"Bà vịt kia............lên xe nhanh lên..........".Nó ngơ ngác nhìn lần mò trong bóng đêm với 4 mắt của nó....
_"Ai dzạ?Không quen tuj biết ông....đi đi....."
_"KHÙNG HẢ?là tuj nè....bộ mắt bà bị bồ lệch xơi tái không chừa xát hả....lên xe tuj không kiên nhẫn chờ đợi đâu đó....nhanh lên...."
_"Thì ra là "cáo già yêu dấu của tuj"......Ông nói hay lắm mà có chết cũng không đi với tuj mà....tuj chưa đi được 10 bước thì ông xuất hiện thì sao?Ông đi đi....tuj có chết cũng không đi với ông đâu....đừng nghĩ mình có già cỡ ông ở giá đó biết chưa....BIẾN hum thôi tuj bầm ông ra xào tỏi giờ...."
_"Bà..........bà đúng là con vịt ngu ngốc mà...đầu bà đúng là chứa tàu hủ thúi toàn bã đậu hư nên không biết suy nghĩ mà......bà tuy là xấu xí nhìn là muốn hư con mắt trái đỏ con mắt phải hư cả hai mắt nhưng ít ra nhìn bà mấy tên "quỷ râu xanh" và "cướp người đêm" sẽ không còn ai "thăm hỏi" thì ép tim....đau bụng mà "lé mắt" nhìn tới bà thôi.....Tuj lo khi papa và mama tuj về thấy bà bị "liệt chân loại tay" thân người thì "tan theo mây khói" thì làm sao tuj ăn nói với họ....tuj phải tuyệt đối đặt bà trước mặt họ thì tuj mới an toàn...Mà nói với 1 con vịt xấu xí ngu ngốc như bà tốn kalo lắm...không nói nhiều lên xe nhanh lên.....chỉ vậy thuj"
_"Ông...............ông............ông chết chắc rồi........... TUJ GIẾT ÔNG......."
"Mấy đứa kia con cái nhà ai vậy?Đi chỗ khác chơi đứng trước nhà người khác la lối um xùm là sao?LiNa........ra xử tụi nó nhanh lên...........bực cả mình........."...Ngay sau đó.........
"Gừ...............gừ............gâu.......... .....gâu..............gâu...........
_"Gì.....gì vậy........vậy.........ông? "
_"Còn............còn...........gì nữa...........là...........là...........CHÓ.. ........CHẠY THUJ "
_"Từ từ..........ông chạy nhanh quá........."
_"Hm......................m..................:hihi hehe_khi_43:Ông này .......an toàn rồi............hix............hú hồn hú vía mai tuj làm ba khía cho ông ăn........."
_"Thôi..........đi ăn thôi.....tuj mà bị như vầy thêm một lần nữa chắc vô nhà thương sớm.........Đi thôi,mà bà muốn đi đâu?"
_"Đi tới nhà Quốc Thiên rồi tới Thủy Tiên rủ đi ăn chung lun........."
_"Bà điên hả?Đi ên đi tuj không đi....bực cả mình" Mạnh Quân dắt xe đi te te bỏ nó bơ vơ ngơ ngác....Sao lại tức giận như vậy chứ?Thiệt tình chỉ rủ đi chơi thôi mà...thiệt là khó hiểu...(ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu)...."nè chờ tuj dzí"....."Đồ con vịt xấu xa xấu cả ngoài vô trong sao lại đòi tới nhà thằng con trai khác chứ...muốn chết rồi đây.......mà sao mình lại giận con vịt đó nhỉ nó muốn đi thì liên quan gì tới mình...."
_"Ông "cáo già" vô đây ăn nà....nhanh lên.......chỗ này ........"
_"Tới liền bộ chờ 1 lát bà chết hả?........Con gái gì mà........"
"Hai em dùng gì?"một người con gái bước tới hỏi nó và Quân nó không suy nghĩ mà gọi ngay....
_"Chị cho em 2 tô bún bò huế đi ạh"
"Sẽ có ngay cho 2 em thôi...."
_"Nè......con vịt kia.....bà biết lịch sự tối thiểu là như thế nào không?Sao lại gọi cho tuj mà không họi ý kiến của tuj....còn lần sau tuj không tha cho bà đâu.....nhớ đó "
_"Xời.....xạo pà cố lun.....thích bún bò huế muốn chảy nước mà bày đặt la lồi ông tin tuj không cho ông ăn không.........nói nhiều quá....coi chừng tuj đó "
"Đây...hai tô bún của hai em tới rồi đây....chúc các em ngon miệng...bạn trai em đẹp ghê....hai em xứng dôi thiệt....thôi chị không làm phiền hai em..... "
_"Chị.......chị...........àh em và "cáo già" không............không.........ch.......:hihiheh e_nhoc2_20:"
_"Thôi ăn đi chị ấy đi mất tiu òy....nói theo làm gì .......tuj nghe chứ ai....bà đúng là trong cái phước mà không biết hưởng......ai cũng nói tuj đẹp trai vậy mà bà.......thiệt là con vịt ngu xi mà......thiệt khó......." không cho Mạnh Quân nói hết câu thì nhanh như chớp muỗng ớt bầm đạ được "trao" vào miệng Mạnh Quân....cay xé lưỡi Mạnh Quân chạy đi uống nước như máy hút nước....nó thì vẫn vô tư với tô bún bò huế của mình không quên nở nụ cười (coan này ác thiệt )
_"Về nhà..........bà biết tay tuj......"Đợi Mạnh Quân ăn xong nó bước tới chìa tay đưa cho Mạnh Quân gói thuốc nhỏ và li nước ấm nó vừa xin Mạnh Quân nhìn vào tay nó rồi nhìn nó chăm chăm với ánh mắt một chút xao xuyến một chút hối lỗi một chút biết ơn.......
_"Bà........lấy thuốc này..........là............là...........:hihihe he_nhoc2_63:"
_"Nói nhiều làm gì có cho ông uống là được rồi.....uống đi rồi tuj dẫn ông tới một nơi.......vui lắm........nhanh lên........"
_"Từ từ đợi tính tiền đã.........."Sau khi tính tiền xong không đợi lâu nó nắm tay Mạnh Quân lôi nhanh đi mà không để ý trong quán ăn có bao nhiêu cặp mắt nhìn cười tươi theo cả hai..........
_"Nhanh lên hồi nãy ông chạy nhanh lắm mà........"
_"Từ từ cũng tới bà làm gì như ăn cướp vậy...."
_"Tới rồi.........THẮNG LẠI.........."nó nắm lấy vai áo của Quân kéo lại như muốn rách cả vai áo không kịp la nó thì nó tung tăng chạy vào mua 2 vé rồi chạy ra cười thật tươi như chẳng có chiện gì xảy ra....
_"Đi thôi..........nhanh lên........"
"Bà............bà...........muốn tuj dzô đây?.......Tuj không có đi đâu...........đây không phải chỗ dành cho tuj bà đi đi........đi vô đây người ta mà thất là cười thúi mũi..........tuj không đi.......không đi........."
_"Nhanh lên......không dzô cũng phải dzô....nhanh lên..........." nó nắm tay lôi Mạnh Quân đi cho bằng được làm nhiều người phải nhìn lại hành động của hai người
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------Rốt cuộc Mẫu Đơn dẫn Mạnh Quân đi đâu.....cả nhà chờ xem nha.............hjhj

"Bà điên thật rồi bà vịt àh....sao bà dám dẫn tuj dzô nơi này?...Bà có biết nơi này là nơi dành cho đối tượng nào không?Bà là đối tượng đó hả?Tuj có chết cũng không vô...bà làm ơn thương tuj đang bị bệnh mà tha cho tuj đi...vạn lần đội ơn bà...tuj cho bà chọn: 1 là,tuj theo bà chơi xong dzìa nhà chiện hôm bà hành hạ tuj cho tới bị bệnh nghỉ học và nói bà dám cãi lời cho ba mẹ tuj cùng mẹ bà thì coi như bà...tiu.Còn 2,là tuj sẽ dẫn bà tới 1 nơi khác cho bà đi chơi sau đó về nhà đánh một giấc sáng mai đi học...bà chọn cái nào?Đi theo bà hay làm theo lời tuj...."
_"Ông.............ông...........ông thật là đồ xấu xa đê tiện hết chỗ nói mà...tuj thấy khu vui chơi thì có gì đáng xấu hổ chỉ vì ông cảm thấy xấu hổ vì không bằng những đứa con nít thuj....đúng là làm hại tuj mất hai tấm vé ùj...tức chết mà ....ĐI THÔI,CÒN ĐỨNG ĐÓ LÀM GÌ?"nó bước đi trong tức tối mà không biết rằng sau lưng nó có một nụ cười thật tươi cho nó vì có một kế hoạch cho cả hai (gì dzạ ta?)
_"Wê...ông chở tuj tới đây?Ở đây đâu có gì dzuj đâu?Cái gì mà tối thuj như mực dzạ chàj?Ông định làm gì ở nơi này....chẵng lẽ ông......" nó hoảng hốt cho suy nghĩ của mình....chưa kịp phản ứng nó đã bị Mạnh Quân lôi đi vào trong và ngồi vào một góc bàn có ánh đèn mờ ảo
"Hai em dùng gì?"chị nhân viên vui vẻ...nó vẫn cố mở thật to để biết nơi này là đâu mọi người đều thấy chỉ có nó 4 mắt cận thị của nó chỉ thấy một màu.....đen thui...
_"Chị cho em 2 cây kem sôcôla đi chị...Cám ơn chị "
_"Ông "cáo già" kia...thật ra nơi này là ở đâu?Ông dẫn tuj tới đây có ý gì dzạ?Sao tuj không thấy gì hết dzạ?Tối như đêm 30 dzị đó...Mục tiêu ông dắt tuj tới đây là gì?Đây là quán hả mà ông gọi kem dzạ?"
_"Đúng là 1 con vịt vừa xấu toàn diện toàn bách mà...đây là quán kem mắt bà đúng là mù òy...lỡ ai đó rủ bà đi tới đâu đó mà bà tới chỗ như vầy thì sao?Ngốc hết chỗ biết lun...mà bà đó người thì như hạt tiêu mà đầu óc bà còn thua óc sên nữa đúng là con vịt mà...ngu ngốc....bà thì có cái gì cho tuj làm gì...cả ý nghĩ tới tuj đã muốn mữa rồi....người gì như màn hình LG thân hình thì y chang sân bay mà..........mơ"
_"Ông..........."
"Kem của hai em đây....chúc hai em ngon miệng "
_"Ông quá đáng lắm sao lúc nào cũng hạ nhục tuj dzị hả?Đồ đáng ghét đúng là đi gần ông chẳng có gì dzui dzẻ cả...toàn nuốt bực bội thôi...chán phèo..."
_"Bà......"





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro