"Đồ con vịt....tuj iu pà.....hehe"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên fic:"Đồ con vịt....tuj iu pà.....hehe"

Tên tác giả:cobe_vit_votu (vịt vít ák ^^).

Tình trạng:đang vít àk. ^^

Rating:Tuổi teen...

Thể loại:Truyện tuổi teen...

Sang' bình minh .....nó còn nằm gọn trong chiếc mền....mệt lừ vì tâm sự suốt đêm khi nghe tâm sự của Thủy Tiên...uj mệt hum mún thức dậy....mẹ nó réo gọi:

_"Coan àh,....thức dzị nà tới giờ ùi nà...thức dzị y mẹ coàn đi nữa nà...dậy y coan (ôi,sao iu mama thế hum bik' )...Nó lò mò mà mắt thì con nhắm con mở,nhừa nhựa lời nói:

_"Mami...coan pùn ngủ...mún ngủ...mami choa con ngủ tí nhoa... "

_MAU LÊN...!" mẹ nó la lớn.Tỉnh giấc mộng nó mở to mắt...uj sợ quá... ...Chuẩn bị xong nó bước xuống phòng bếp nhìn mẹ nó mà hết sức bất ngờ

_"Uj...ai thế này...phải mami coan hum dzạ?Ai mà nhìn mami lúc này là "chít tươi coan tim" choa coi...uj iu mami wa' ..."(nịnh thấy ớn...hehe )

_"Thui đi cô tui biết "ý đồ" cửa cô rùi ...cô mún gì đây?Nói y...khỏi nịnh... " (sao maimi bík "ý đồ của nó nhỉ?hehe)

_"Ưhm.....mami lúc nào cũng nghĩ xấu choa coan...con khen thịk mừ...mami...iu mami wa'..." Nó hun mami một cái.....C........h.................ụ........... ...t............(eo uj,ớn với coan này wa')...nó nhìn kĩ mẹ nó rồi nhăn mặt si nghĩ (uj dào nó mà cũng bík si nghĩ cơ đấy ^^)

_"Mami...hum nay đi đâu mừ "chưng diện"ớn lun dzạ?mami lại mún xa coan...coan pùn...hixhix...coan mún ở bên mami coan mún ở gần mami "...(coan này giả bộ gúm...)

_"Mẹ đi qua nước Úc để hoàn thánh dự án...có lẽ mẹ sẽ về lâu đấy...mẹ đã nhờ cho con ngủ ở nhà Mạnh Quân và nhờ trông chừng con ùi...đừng có mà quậy phá mẹ sẽ điện về tra hỏi đó...rồi tiền thì con rút ở thẻ ATM đi...mẹ đi đây...đi học cẩn thận đấy...lát Mạnh Quân sẽ rước con... "Câu nói chắc nịch của mẹ làm cho nó...choáng váng và giận dữ:

_"Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?mami....mami vừa nói cái gì cơ?sao lại là tên "cáo già" đóa chứ...mami uj...mami hum thương coan sao mà giao một coan "thiên nga xinh đẹp" như coan giao cho con "cáo già" đóa chứ...hixhix...mami hum thương coan seo?" (coan này tự tin ớn).

_"Mẹ đã quyết rồi tụi con chơi với nhau từ nhỏ sau này thế nào con cũng là vợ nó thôi với lại trong trường không phải nó là thần tượng của nhiều cô gái hay sao?Vừa đẹp trai,học giỏi,vừa ga-lăng lại lễ phép...mẹ thấy nó có cái gì mà không tốt mà con cứ suốt ngày cãi nhau như hai đứa có hận thù ngàn đời vậy...thui mẹ đi đây..pp coan gái iu "

_"Mami.............mami................ma......... mi.................m.......................a...... ........m......................i"

_"Huhu.........sao mami lại đố xử như thế với con chứ.....uj gần tên "cáo già" đó thì còn gì là "lá ngọc cành vàng" nữa chứ...hixhix...." Nó thất thỉu ngước lên thấy một bàn chân và nhìn thấy gương mặt của "kẻ thù cáo già" của nó đang đứng trong cơn tức giận giật mình nó bật dậy và lui lại phía sau

_"Ông "cáo già" chết tiệc sao lại ở đây hả...sao ông vô nhà mà không gõ cửa hả...nhà hoang hả....bãi tha ma hả...bộ định ám sát "giết người cướp răng" hả?Ông không còn nhân tính hả?....rốt cuộc là ông muốn gì đây hả?Ông không được hại một người con gái "cành vàng lá ngọc như tuj...."-có vẻ nó rất tức giận...Mạnh Quân cười trước thái độ của nó:

_"Nè con vịt kia...bà đang mơ đó hả?Bà có môn là "cành thiếc lá chì" thì cóa....haha...ai mà làm gì bà đồ tony LG màn hình phẳng như bà phía trước cũng như phìa sau như bà...cái gì chứ...haha....làm ơn nhìn kỉ giùm coan y pà...người thì lùn tịt,nhỏ xíu con gió thổi hiu hiu cũng bay lên đọt dừa ngồi rồi đã thế khuôn mặt như dị dạng mắt như mắt con bò mũi thì tẹt,miệng thì rộng tới mép tai khuôn mặt thì như bánh bao mà suốt ngày mơ tưởng này nọ...đúng là đồ con vịt...haha......được đi kế bên người như tui vừa hoàn hảo vừa tuyệt mỹ như tui là phước ba đời của pà rồi con vịt...mau mau chuẩm bị đi học nè pà ngoại...hehe... "-Mạnh Quân bước đi ra trước với vẻ khiêu khích nó vừa gọi tên Mạnh Quân thì.... ...............b..............ố................. ...p.....................b........................ ị...................c..................h........ .....

MẠnh Quân ngã ra nằm sãi lai còn nó thì cười mún bể bụng .....Mạnh Quân tức khí đứng dậy rượt nó.....nó vừa chạy mà còn "lêu lêu" Quân ... càng làm cho Quân thêm tức giận...Thì đột nhiên......

_"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!....... ...............................chít coan ùj má uj...........mắt bị gì dzạ?Đi đường mà hum nhìn gì dzạ?Đụng tui ùj nè..........đền y.............đau chít y được nà.... hixhix" (coan này lắm trò thế nhỉ?Hum bík ai hum nhìn đường nữa...hehe )

_"D.............................z................. .............ạ!ĐỨNG YÊN ĐÓ CHOA TUI PÀ KIA..............BÀ CHẾT CHẮC ÒY..... "-Nó vô tư hum thèm để ý sau lưng là mối hiểm họa....hehe..........

"Á.......................sao ông chạy nhanh dzạ?Ngu sao đứng lại...haha.....Ông kia,tui cho ông thiếu tui đó món nợ đó tui sẽ đòi giờ tui bắt chạy òy....CHẠY........... " (haha,nóa chạy mừ nhởn nhơ pà cố ) Nó vừa chạy hút bóng thì có một cơn lóc chạy qua hai người chạy bỏ lại một người như kẻ ngốc trong đầu có nhiều dấu hỏi lớn....rồi người bị nó "cảnh cáo thiếu món nợ" lại típ tục đi như một cái máy...(ko'ko' )

_"Hm.......................m...................... ..m....... ..........Th.............ầ................y..... .........uj................thầy................. cú.............ú..................e............. ..

...................m.....................cú...... ...............em................hixhix........... "-Nó chạy lên ngay phòng giám thị và tỏ vẻ nai tơ (coan này đúng là lắm chiu )

_"Có chuyện gì thế hả Mẫu Đơn?Lại chuyện gì nữa đây?Hai đứa lại như thế nữa rồi ...........bực các em thiệt...mau vào lớp đi vào trễ là thầy phạt nặng đó có biết chưa?Theo thầy vào lớp nhanh lên -chất giọng khàn khàn trầm ngâm của thầy chủ nhiệm làm nó và Quân có vẻ sợ,cả hai cùng thầy bước về lớp.Có thầy đi sau lưng có lẽ Mẫu Đơn đã được an toàn,còn Mạnh Quân thì mang vẻ mặt tức tối nói nhỏ nhưng đủ nói lên sự tức giận:

_"Đồ con vịt.......chờ đó,tui phải trả thù pà...chống mắt mà coi tui trả thù pà ra sao nha ...haha...đồ con vịt ...kờ kờ kờ..."

Không thua Mẫu Đơn đớp lại:

_"Haha...hù ai dzạ "cáo già" thuj cái nụ cười "bán thân" của ông đi "cáo già" răng sắp rụng rùi bík thân là sài "răng giả chuột" thì ráng giữ kỉ tí y làm 1 hồi nó rụng luôn bây giờ rùi gió độc đang "rong chơi" nghe ông "cừ" nó iu wa' chui dzô "bản họng" ông thì coi như..........tiu nha....."cáo già"....hehe....... "-Nó nói xong là bước vào lớp ngồi bàn thứ hai gần cửa sổ nơi mà nó cho là "tuyệt vời" nhất.Nhưng vừa ngồi vào chỗ cùng lúc Mạnh Quân bước vào

"WOW!MẠNH QUÂN KÌA TỤI BÂY....CHAJ AJ...........ĐẸP HƠN CẢ TUYỆT DZỜI.............ƯỚC GÌ ANH ẤY NGỒI KẾ MÌNH NHỈ...........CHẮC TỤI MÌNH CHÍT MẤT..............UJ ĐẸP DZAI.......WỚ.... "-Tụi con gái trong lớp và cả những đứa ở ngoài hành lang cũng hùa nhau mà nói lên lời khen ngợi...nghe những đứa con gái khen "cáo già" mà nó muốn ói...tụi nó có mắt cũng như mù nghĩ sao mà "cáo già" đẹp dzai cóa môn "đẹp lão" thì cóa....nó cười lớn cho suy nghĩ của mình .

_"Nè!Mẫu Đơn............MẪU ĐƠN...........sao vậy làm gì mà cười dzữ dzị chàj?Có bị gì hum? "-Người bạn thân thiết của Mẫu Đơn đó là Thủy Tiên.Khi bị gọi một cách "thân thiện" như thế nó chợt tỉnh giấc mộng...nhưng hết sức ngơ ngác:

_"Hả?Chiện gì dzạ?Cóa chiện gì xảy dza?sao dzạ? ...hjhj...(coan này giả ngây thơ hay thật...hớ hớ... )

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

_"Chàj...Tiên hỏi Mẫu Đơn nè...Sao sáng sớm Mẫu Đơn và Mạnh Quân chạy bộ vậy?Bộ hai người lại gây lộn nữa hả?Đừng nói với Tiên là hai người chạy từ nhà tới trường luôn nha... "- hộp chờ đợi...(ui,sao Tiên dễ thương thế nhỉ? )...Nó ngẩn ngơ một hồi không biết nói sao cho Tiên hiểu vì dù gì thì nó cũng không biết nói dối nên nó...gật đầu ...Tiên hoảng hốt trước sự thật:

_"HẢ?CHẠY BỘ TỚI TRƯỜNG... ...Chàj aj,Tiên thật hum ngờ...chết với hai người mất thôi..."

Nó cũng đâu muốn Thủy Tiên lo cho nó đâu chỉ vì...mà vì sao nhỉ nó cũng không bík...chẳng biết thế nào chỉ biết rằng nó và Mạnh Quân là hai thế giới như trăng và sao,chó và mèo,nưới và lửa chẳng thể hòa hợp được vậy mà người "nhớn" lại hứa với hẹn nó và Quân sẽ cưới nhau...vậy đấy nó mới đau......Quay lại nhìn Tiên thấy Tiên ngồi một mình trông có vẻ buồn bã...có lẽ vì nó (coan này đúng là phiền phức ).Thấy vậy nó cũng ngồi ngay cửa sổ nơi "trên cả tuyệt vời" của nó nó nhìn ra ngoài cửa sổ buồn bã ...Nó không biết tên "cáo già" của nó rất muốn lại chọc nó vì thấy nó buồn không biết sao nụ cười của một hotboy cũng mất tiêu...nhưng.....

R............................E.................... ...........N.....................G................ ....(uj vào học ùj ).

Bóng dáng quen thuộc thầy chủ nhiệm của nó bước vào nhưng có thêm một bóng bước sao thầy khi thấy thầy vô cả lớp như ồn ào hẳng lên vì người theo sau thầy:

"WOW!ĐẸP DZAI WÁ TỤI BÂY UJ...CHÀJ AJ...SAO TOÀN NGƯỜI ĐẸP TRAI...THẦY ƠI CHO BẠN ẤY NGỒI GẦN EM NÈ THẦY..."-"KHÔNG LÀ TAO...."-"SAO LÀ TỤI CON GÁI XẤU XÍ NHƯ TỤI BÂY LÀ TAO..."-"TAO..."-"TAO..."-Tụi con gái nháo nhào...ai cũng "chiêm ngưỡng nhung nhang" của người mới còn nó thì cứ ngồi thế ở ngoài cửa sổ không thèm để ý đến khi nó phải bất ngờ nghe thầy nói:

_"Các em yên lặng xem nào...sao lại ồn ào như thế..nghe thầy nói xem nào...Đây là bạn Quốc Thiên người mới chuyển về trường ta hôm nay đối với bạn ấy là ngày đầu tiên đi học...các em phải giúp đỡ bạn ấy có biết chưa?"-Thầy nghiêm giọng...(ớn wớ).Cả lớp đồng thanh:

"DẠ"-(ngoan thế nhỉ ).Thầy rảo mắt nhìn một lược rồi...

_"Em đi đến chỗ cửa sổ ngay cạnh chỗ của bạn Mẫu Đơn ấy..." -câu quyết định của thầy làm cả lớp hoảng hốt nhưng bất ngờ nhất là Mẫu Đơn-nó đang ngồi thẩn thờ mà nghe câu thầy nói nó lại chợt giật mình:

_"Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?Thầy vừa nói gì ạh? Ngồi kế em ák?Sao lại như thế..."-Nó đứng lên và nhìn thấy "người quen xa lạ" của nó nó lại la lên: (wái sao nó lại thík la thế nhỉ? )

_"Là ông...sao ông lại ở đây? (câu hỏi hết sức ngớ ngẩn )...-nó lại típ tục với nụ cười tươi tới nổi chẳng thấy con mắt chỉ thấy răng là răng thuj :

_"Hahahahaha ...số ông xui ùj...ông đúng là có nợ tuj ùj...hahaha...mau trả y hum thuj tuj ám ông đóa "-Nó nói một cách vô tư mà không biết xung quanh mình có bao nhiêu cặp mắt đang muốn ăn tươi nuốt sống nó (nó mà biết gì... )Rồi nó nhìn thầy nó biết mình cần trở lại vấn đề...nó không muốn ai ngồi kế mình ngoài Thủy Tiên cả nhưng Tiên đang buồn nó mà...hixhix...nó lại nhìn xung quanh nó thấy những ánh mắt như muốn "luột sống" nó...nó lại cười thật tươi với những ánh mắt của những đứa con gái nó quay lại nhìn nhìn thầy và "người thiếu nợ" nó và cười (thík cười thế nhỉ ^^)và nói trong sự chờ đợi của đám con gái và một ánh mắt quen thuộc nhìn nó... hồi hộp chờ đợi câu trả lời của nó (tất nhiên là muốn nó từ chối rồi ).

_"Dạ.thưa thầy...thầy cứ để bạn ấy ngồi kế em đi ạh...dù gì thì em cũng còn chỗ trồng mừ põ thì phí thêm một người ngồi thì đỡ "hoang mang" hơn..."-nó ghét những đứa hám trai nên nhận lời choa bõ ghét (coan này gan cùng mình ) nó không biết có nhiều mối đe dọa đáng sợ đang rình rập nó và còn có một người quen thuộc "cáo già" của nó đang có cơn sóng nhỏ ghen tị trong lòng mà không biết vì sao...( kờ kờ ).

Và tiết học cứ thế trôi qua và nó đang trông mong một điều,đó là:

Reng..........................................reng ................................reng.............. .............

_"Ra chơi rùj....đi ăn thuj...đi ăn nào....uj sao mà đói thế hum bík...măm măm nào....mún ăn chít đi được...căn tin iu dấu chờ chị....nhoa em.......Tiên uj,tụi mình đi ăn nào...uj bụng cứ đang đầu tranh đây nè...nhanh lên y Tiên " (uj dzào,sao mừ nó chỉ bík ăn với ngủ thế nhỉ ).

_"Từ từ...để tui bỏ tập vào cái...làm gì mà gấp vậy?Ăn nhiều quá ú lên bây giờ đó nha "-Tiên chạy theo nó...

Tới căntin vừa lấy đồ ăn xong nó và Tiên tìm bàn thì có một cánh tay như réo gọi:

_"Lại đây ngồi nè... ".Nó quay lại nhìn theo hướng tiến nói và hướng chỉ của Tiên nó mới phát hiện ra là "người hàng xóm" của mình nó cùng Tiên bước tới cùng ngồi xuống vừa cầm muỗng lên thì..............

_"Con vịt đúng là con vịt ăn thì nhiều như con heo sữa mà lúc nào cũng có chút téo như con muỗi...haha...ý là hồi sáng bác gái đã cho "........B......................Ố................ ...........p..................cái chai mũ ở đâu bây vào mặt của Mạnh Quân làm choáng váng cả mặt mài còn bao bất ngờ của những đứa con gái:

"Hờ...hờ...hờ...hờ........Chít chưa con ruồi bây vào miệng coan "cáo già"- Xoay 180 độ ngây thơ nó hỏi:

_"Ủa,"cáo già" ông bị gì dzạ?Ai mà chơi ác dzạ?Đánh cả vào mặt người "đẹp 1 chaj 2" như ông dzạ?Tội nghiệp wớ...còn gì là khuôn mặt ngọc "sắt" châu "nhôm" của ông nữa...tội nghiệp wớ..."-(coan này đúng là vừa đánh trống vừa la làng mừ ).

_"Bà.............bà.................đúng là chỉ giỏi chơi lén mà còn giả nai nữa...ở đây mà tui không sợ mất hình tương hotboy của tui...là tui.......tui chém pà cho dzô nồi "vịt nầu chao" rồi....chờ đó....về nhà tui tình với bà.....đồ con vịt xầu xí...."-Dù rất giận nhưng biết làm gì nó bởi vì sắp tới cuộc thi "thần tượng học đường" rồi còn gì nếu một tí hành động xấu thì coi như mất hết công toi (chài...hotboy nhà ta chỉ để ý bề ngoài thuj àk ).Nói rồi Mạnh Quân ngồi xuống ăn một cách như muốn bể cả dĩa...còn nó thì...... cười chỉ biết cười.....

Reng.............................reng............. ........................reng...................... ..

Quái sao mà lại nhanh thế nhỉ?Mới ra chơi thui mà.....nó nghĩ đơn giản chỉ vì nó còn muốn ăn thêm vài món nó tiếc rẻ bước vào lớp một cách tiu nghỉu ...uj tiếc wá...nó bước đi mà không biết Thủy Tiên và cả Quốc Thiên cười vui trước vẻ ngây ngô vì tiếc đồ ăn của nó... còn một người quen thuộc "cáo già" của nó thì lại nở nụ cười thật tươi với những người con gái trong căn tin trước khi bước vào lớp

"CHÀJ AJ...CHẾT MẤT THÔI....ÔI SAO MÀ ĐÁNG IU NHƯ THẾ....ĐƯỢC ĐI BÊN CẠNH ANH ẤY DÙ CHỈ MỘT PHÚT CÓ CHẾT CŨNG CAM LÒNG "

Mạnh Quân chạy theo sau nó khoanh tay cố tình đi trước nó khi bước vào chỗ ngồi:

_"Nghe gì không vịt ai cũng hâm mộ tui như điếu đổ ước mơ được bên tui...thấy tui là thần tượng của bao người chưa ai như pà....suốt ngày không ai thèm dòm ngó đã xấu xí thế còn hung bạo nữa...đúng là...tại sao trên đời này có người như pà thế không biết......haha......."-Cười sảng khoái và bước vào chổ ngồi ngay sau chổ của nó.Còn nó thì đầu như bóc khói ......Muốn đánh tơi tả "cáo già" nhưng hên cho Mạnh Quân vì giáo viên đã vào lớp:

_"Đồ "cáo già" chờ đó....ra về ông sẽ biết tay tui....hứ...đồ "cáo già" xấu xa,đê tiện,bẩn thỉu...tồi tệ....đồ....đồ....ọe cứ nghĩ lời ông nói là tuj mún ói...ọe " (haha pó tay nhỏ này lun ).

_"Mẫu Đơn..........em đọc đoạn tiếp theo của tác phẩm đi.... "-Cô ra lệnh cho nó...

Chỉ có thế cả lớp im phăng phắt khi nghe một giọng nói nhẹ nhàng như gió thổi nư làm cho người khác phải say mê mà muốn nghe mãi...chứ không giống như trong biệt danh mà "cáo già" đã đặt cho nó một giọng nói như ngây ngất lòng người ngay cả "cáo già" của nó cũng phải say mê nghe theo nó và "người hàng xóm" của nó càng bất ngờ hơn theo giọng đọc trầm bỏng nhẹ nhàng của nó... (cóa hay thế thiệt hum ta ).Sau khi đọc xong nó ngồi xuống thì cảm giác có ai đó luôn nhìn nó nó nhìn qua "người hàng xóm" và bất ngờ trước ánh mắt của "người hàng xóm":

_"Làm gì nhìn tuj dzữ dzạ?Mún gì đây ông kia? "

_"Tui.....tui........................chỉ là...............là................. "-Quốc Thiên ấp úng...(chiện gì dzạ ta )

_"Hahaha thuj tuj hiểu ùj....ông thích giọng nói của tui chứ gì....có gì mà bất ngờ chứ....haha...chỉ bất ngờ trước chất giọng "tuyệt dzời" của tuj thì ông sẽ còn là người "hâm mộ" giọng hát của tuj choa coi...haha... "-Nó cười một cách sản khoái mà không biết cả lớp đang nhìn nó nó ngước lên và "hối lỗi" nhìn xuống uj tội nghiệp phút giây thăng hoa đầy tội lội của nó...(haha )...và nó không biết dưới nó có một ánh mắt luôn theo dõi từng cử chỉ và hành động của nó...(chi dzạ ta )

Reng...............................reng........... ................reng.............................. ...

_"Ra dzìa ùj kà.......yer......................."giải thoát" ùj.............Tiên uj dzìa thuj nà...... uj sao mà iu cái giây phút này thế nhỉ ...thật là sung sướng mừ....."-Nó chạy xuống bàn của Thủy Tiên cả hai tung tăng bước ra khỏi trường mà vô tư không biết hai cô đang là mục tiêu như liệt vào "sổ đen" của những người con gái khi phía sau hai người đang có một hình bóng chạy theo và gọi:

_"MẪu Đơn............Thủy Tiên.............chờ Thiên với.........Mẫu Đơn...................Thủy Tiên........... "-Quốc Thiên chạy theo như hụt hơi....vừa chạy tới nó đã hỏi mà không kịp cho người ta thở:

_"Gì dzạ?Theo hai tuj chi?Sợ đi lạc hả ông....haha.... hay là muốn xin chữ kì của tuj?haha..."(nhỏ này tự tin pà cố lun ).

_"Mẫu Đơn.......Đừng nói nữa coi Quốc Thiên có chiện gì muốn nói...tínnh pà xấu wá àh.... "-Thủy Tiên phê bình nó...nó nghe mà như thật vọng...hixhix...........đau lòng wớ....nó tiu nghỉu...thất thỉu nín lặng....

Quốc Thiên nở nụ cười rồi nói như chờ đợi:

_"Thiên mạo muội đến gần Mẫu Đơn và Thủy Tiên ại.................muốn......................� �i về chung cho vui thôi....không biết có được không?...."

_"Được thôi tụi mình về thôi.... "-Tiên trả lời và dắt theo nó một linh hồn cần cứu rỗi đi theo như một cái máy nhưng biến sắc khi tới trước cổng trường bất ngờ có 1 cánh tay cứng cáp lôi nó ra và nói với giọng chắc nịch:

_"Bà vịt................đi theo tuj về nhà....bác đã gởi pà choa tuj rồi...tuj phải dẫn pà về nhà không thôi bác mà biết tuj bỏ rơi pà đi lạc thì tuj không yên với bác càng không yên với papa và mama của tuj đâu...sáng nay bác điện cho ba mẹ tuj rồi và họ buộc tuj phải dẫn họ về không thì tuj sẽ chết với họ...đi theo tuj "

Không ngoài dự định tất nhiên là nó không chịu ngoan ngoãn theo Mạnh Quân nhưng sức mạnh của Mạnh Quân không chút dễ dàng khi buộc nó lên xe:

_" Buông tuj ra đồ "cáo già" xấ xa...đê tiện...bẩn thỉu...tuj về nhà tuj mắc gì tuj phải về nhà ông chứ?Ông có ý đồ gì mà bắt tuj về nhà ông đồ dzô dziên....dồ "cáo già" "ba mư lăm" ông muốn làm gì tuj....đồ xấu xa....đê tiện....buông tuj dza........... .....buông dza............" (her...her...pó tay )

"phẽ" lắm đó" (chài sao mà nó ăn kinh thế ).

_"Mẫu Đơn muốn ăn kem hả?Vậy thì vào ăn kem đi nha cho mát rồi đi tiếp....Tiên thấy thế nào?"-Quốc Thiên lên tiếng đồng lòng ủng hộ nó...

_"Ùhm...cũng được...chúng ta ăn kem rồi về...ok "-Cu nói của Tiên như là liều thuốc cho nó nó chạy một mạch vào tiệm như sợ Tiên thay đổi ý kiến

Chị phục vụ đem menu ra cho cả ba người không cần nhìn menu nó gọi đầu tiên:

_"Chị uj,choa em kem sôcôla y chị ....hjhj...." (món iu thík của nó đây ạh ).

_"Chị cho em một ly kem dâu"-Tiên trả lời .

_"Chị cho em một ly kem bạc hà "-Quốc Thiên đưa cuốn menu và nói.

_"Có vẻ Mẫu Đơn rất thích ăn kem thì phải?Mình đóng có đúng không Tiên... "-Quốc Thiên hỏi nhưng mắt nhìn Mẫu Đơn...

_"Ùhm....Mẫu Đơn thích kem từ nhỏ...hễ thấy kem như mèo gặp mỡ...nếu có gì làm Mẫu Đơn không vừa ý thì chỉ cần có kem là y như rằng mọi chuyện đã được giải quyết "-Thủy Tiên cười nhẹ trong lời nói...Vừa nói xong chưa kịp cho nó nói thì kem đã được đưa ra....

_"Ôi...kem sôcôla....sao mà ngon thế không biết....nhìn mới hấp dẫn làm sao đâu ák "-Vừa nói xong nó ăn vưa ăn vưa cười Ôi sao mà ngon thế không biết....iu thế.... " (coan này hít thuốc chữa )

Xem thêm: http://www.hihihehe.com/f/threads/132192-Do-Con-Vit-Toi-Yeu-Ba#ixzz13dmEwXtiCòn Thủy Tiên thì cặm cụi ăn từ từ vì với Tiên cách ăn của Mẫu Đơn không còn gì là bất ngờ cả còn với "người hàng xóm" của nó thì không ngừng nhìn nó và cười mỉm một cách thích thú nhưng dấu diếm cảm giác của mình có thể vì sợ nó (coan đóa hung dữ thí mồ mừ ).Sau khi ăn xong không khỏi bất ngờ với 8 ly kem sôcôla trên bàn nhìn lại thật kinh hãi với mọi người (ăn gì kinh thế hum bík ).Nó lại giả ngây thơ với ánh mắt lung linh:

_"Ông 4 mắt ông thiếu nợ tuj mừ hồi sáng đóa...bây giờ ông "chã" đi ...coi như huề nhoa " (coan này khôn pà cố ).Ậm ừ nhớ lại vì không biết mình đã thiếu nợ gì với nó nhưng mang thân "nam nhi đầy chí" không lẽ choa con gái "chã' nên Quốc Thiên cầm tiền trã.Nó cười và nói:

_"Uj...ông đúng là bạn tốt của tuj đóa 4 mắt ....iu ông thế....sau này tuj rũ ông đi nữa nhoa " (coan này đúng là bík lợi dụng ).

Cả ba ngừng trước một ngôi nhà...như một tòa lâu đài cổ kình nhưng không thiếu nét hiện đại...

_"Wow! chàj aj.........nhà ông đúng là vĩ đại mà....thật không thể tưởng tượng mà....choa tuj dzô tham quan y ông 4 mắt uj...."-nó bất ngờ và không kịp mời vào nó đã chạy vào nhà Quốc Thiên nhưng thật tiếc choa nó vì bị Thủy Tiên bắt lạy và lối ra mặc kệ nó khóc lóc năn nỉ ỷ oi

Quốc Thiên lên tiếng:

_"Không sao đâu Tiên cứ để cho Mẫu Đơn vào đi dẫn các bạn lại đây để vào nhà uống miếng nước rồi về....không có gì phải ngại cả ...."

_"Không đâu Thiên...cũng không còn sớm nữa hôm nay Thiên cũng mệt với chúng tôi rồi mà bây giờ Thiên vào nhà còn ăn uống nghỉ ngơi nữa đừng để ý tới Mẫu Đơn làm gì lát là hết hà....Chúng tôi về đây Thiên vào nhà đi kẻo người nhà đợi đó...trưa rồi còn gì nữa "-Tiên phân bua rồi dắt theo một ở cái xác không hồn vì đang tuyệt vọng (tội nghiệp coan nhỏ )....Tới nhà nó Tiên không yên tâm để nó nhà một mình nên nấu cơm rồi hai đứa ăn chung ...nhưng nó....

_"Ôi ngôi nhà "iu dấu" uj chị về rồi đây ...uj có đánh một giấc mới thõa ước mong làm người chứ...haha...."-nó không thèm để ý để giúp Tiên một tay làm cơm nó vừa vào là nó phóng lên chiếc giường nơi nó có bao nhiêu mộng đẹp...nhưng một lần nữa nó bị Thủy Tiên lôi dậy ăn cơm khi thiu thỉu ngủ:

_"Dậy ăn cơm nè cô nương ăn rồi Tiên tha hồ cho Đơn ngủ...dậy đi...không thôi tối nay Tiên hum tới ngủ với Mẫu Đơn đâu " Quả thật câu nói của Tiên có tác dụng với nó...nó bật dậy như một cái lò xo trong nỗi kinh hoàng khi nghe Tiên phán rằng không tới:

_"Thuj mừ....Tiên đừng põ Đơn nhoa....Đơn tỉnh ùj nè làm ơn đừng põ Đơn nhoa " (tôi nghiệp coan nhỏ ).Nó ngoan ngoãn làm việc cần làm khi về nha như một cái máy...vừa vệ sinh xong nó phóng xuống lầu vào nhà ăn như một mũi tên ngôi lẹ vào bàn ăn và hai đứa ngồi ăn sau đó...Tiên đến bên nó khi nó vô tư ngồi "bắn máy bay"

_"Mẫu Đơn nè...Tiên về đây chiều rồi...Tiên về xin phép rồi tối Tiên tới với Đơn nha.... ".Nghe câu nói nó như giật mình bõ cả "chiếc máy bay"

_"Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?Tiên nói cái gì? Sau lại về....?Tiên ở đây đi mừ...năn nỉ mừ...."-Nó cố này cố năn nỉ như sắp khóc...

_"Không được,Tiên phải về xin phép rồi Tiên lại qua không põ Đơn đâu...Tiên về nha...chiều tối Tiên lại qua dzậy Tiên dzìa àh...pipi Mẫu Đơn..."-Tiên đi khuất bóng nó chưa hết thẫn thờ:

_"Tiên.........................uj................ ......T..............i.....................ê..... ...........n..................u............j "

(haha tội nghiệp đứa con nít lên 3 ).

Nó tắt mọi thứ phóng lẹ lên phòng bắt nhạc thật lớn không quên đem theo mấy món đồ nó iu thík (coan này ăn như heo ).Vài tiếng sau nó thiu thỉu lại ngủ mà trên tay còn bọc osin ăn dở (hư thân ghê ).

Ọt.........................ọ.................. ................t......................ọt....... ................. Nó từ từ mở mắt và nhìn đồng hồ khi từ từ bước xuống lầu để đến nhà vệ sinh....làm việc cần phải làm....

_"Mấy giờ ùj nhỉ?Sao Tiên chưa tới nhỉ ?áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa 8h30 ùj hả chàj...........Tiên uj sao Thủy Tiên chưa tới....uj mẹ uj tối thế rồi mà..... làm sao bây giờ....?"-nó chạy lên lầu gọi điện cho Tiên..........."áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa 12 cuộc gọi nhỡ.....Thủy Tiên ák....chiện gì dzị nè chàj....."

"Từ lâu anh chỉ xem chúng ta như đôi bạn thân nhưng trong thật tâm ................" dòng nhạc chuông vang lên-Tiên uj làm ơn bắt máy y mà.....

"Alô.....Mẫu Đơn hả?Sau Tiên điện hoài mà không nghe máy vậy?Làm Tiên lo muốn chết...Mẫu Đơn ơi....cho Tiên xin lỗi nha bữa nay ở nhà Tiên đi ăn đám dỗ hết rồi có ên Tiên ở nhà với thằng em hà....Tiên không thể qua nhà của Đơn được...xin lỗi Đơn nha...... hay là Mẫu Đơn đi tới nhà Tiên ngủ đỡ nha....Tiên đợi đó....Có người gọi cửa thôi Tiên cúp máy đây nhớ tới nha...Tiên đợi Tiên đó...tới mau nha... "......tút...................tút................ ....tút...............

_"Dzị là sao ta? dzị là Tiên hum tới hả ta?....dzị mình phải làm sao đây ta?àh,dzị thì mình tới nhà của Tiên thuj...ngu thiệt......haha...........mình thiệt là thông minh ^^..........đi nào.........

Ào..........................ào.................. .................ào.............................. ........

_"Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?Hum phải chứ?Mưa.......................sao lại mưa lúc này......huhu....sao ông hum thương coan.........mưa như dzị sao coan đi..............hixhix............. sao giờ...........hixhix......."

Ầm....................szẹt.................... .sẹt.............................szẹt......... ầm......................

_"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa...................sấm sét .............chàj aj...............chít coan má uj.............."-nó cố gắng chạy lên đầu trùm mềm kín mít (hix...tội nghiệp coan nhỏ ).Đồng thời khi đó ở nhà "cáo già" của nó hết sức suy nghĩ:

_"Con vịt giờ này sao òy ta?Huk bík Tiên có lại ngủ với nó huk ta?Hay là mình lại xem sao?Không chừng nó đang sợ thì sao?Con vịt sợ mưa to và sấm sét lắm mà...không chừng hiện giờ đang chùm mềm khóc huhu thì sao?(haha đoáng hay dễ sợ )-"Mà nếu không phải thì.............nó đang ngủ mà mình gọi nó không chừng nó lấy dao phai chém mình cũng không chừng....sao giờ ta?hm.........thiệt là khó nghĩ "-đang suy nghĩ cậu ta chạy xuống nhà dưới nhìn trời mưa ngơ ngẩn

_"Mình phải làm gì đây ta?".Thì đột nhiên ba mẹ gọi to:

_"Mạnh Quân.............Quân àh............con còn thức đó hả?Vào đây ba mẹ nhờ tí việc nè con"

Chạy lon ton theo sau lời nói đã có mắt cậu nhà ta có mặt

_"Dạ,ba mẹ gọi con,có chiện gì ạh?" (lễ phép gớm ).

_"Con àh,nghĩ tới nghĩ lui mẹ cũng không yên tâm cho "con dâu" mẹ ngủ trong một ngôi nhà rộng lớn như thế một mình con gái con nứa như thế ở một mình trong đêm như thế này thật là nguy hiểm...huống hồ chi "con dâu" của mẹ rất sợ sấm sét mà...hay là........con chạy xe tới nhà của "con dâu" mẹ như thế nào?Rồi con rướt tới nhà mình đi con" (wao,cóa mẹ "chồng" tốt ghe...haha ).

Đang ậm ừ thì ba Quân lên tiếng....

_"Mẹ con nói đúng đó con là con trai thì không thể để cho "vợ tương lai" của mình trong căn nhà rộng lớn đầy nguy hiểm như thế được an ninh hiện giờ cũng không được an toàn đâu con hay là con tới nhà của Mẫu Đơn xem thế nào đi con....

_"Thôi con hôk đi đâu...con vịt ấy có khi nào cần con đâu....với lạ papa với mama yên tâm y con vịt đó có Thủy Tiên ngủ chung rồi nên không cần phải sợ gì cả....con vịt ấy mà biết sợ cái gì...papa với mama đi ngủ y con bùn ngủ rồi...con đi ngủ đây" (hum tuyệt tình thế chứ ).

Gần 9h rồi....không biết con vịt hiện giờ thế nào nữa?...Mưa còn to quá không biết bây giờ con vịt có sợ lắm không?Hay là mình điện thoại cho con vịt xem sao....mặc kệ con vịt chửi thì mình nghe....(wow,quan tâm thế cơ đấy ).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro