Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Xin lỗi ..... "

_ _ _ Sáng hôm sau _ _ _

Không khí trên bàn ăn khiến Lâm Triết không nuốt nổi cơm , cả người anh ta như đóng băng trước hàn khí của lão đại .

" Lâm Triết ! " anh đột nhiên lên tiếng .

" Vâng ! " Lâm Triết giật mình vội trả lời .

" Làm thế nào để xin lỗi một cô gái ? " anh nhìn sang chỗ cô , đêm qua anh đã suy nghĩ kĩ , anh không muốn mất cô , cảm giác đó thật khó chịu . Tức giận khiến anh mất lí trí , anh thấy bản thân có lỗi khi tổn thương cô .

" Phụttt ....... khụ khụ khụ ....... " Lâm Triết đang uống nước nghe vậy liền không nể mặt phun thẳng ra ngoài .

Anh ghét bỏ nhìn Lâm Triết .

" Lão ....... đại , giờ tôi mới thấy anh giống người . "

" Nói . "

" Lão đại muốn xin lỗi phu nhân phải không ? Hừm , khó đây , phu nhân hơi khác người mà . " Lâm Triết xoa cằm , từ khi có phu nhân , anh ta ngày càng được cười đểu lão đại , thoải mái hẳn .

" Người như phu nhân có lẽ lão đại nên nói thẳng . " anh nhíu mày rồi đi lên lầu , nói xin lỗi đối với anh không khó nhưng anh sợ cô không tha thứ .

                " Cốcc ...... cốcc ...... " anh đứng trước cửa phòng do dự cuối cùng cũng gõ cửa .
 
               " Bảo Di ? "

               " ..............."

               " Bảo Di . "

               " ..............."

               " Vợ à , em có trong đó không ? "

               " Cút , tôi không muốn thấy mặt anh nữa ! " giọng cô đầy tức giận .

               " Vợ à , anh không đi được , đây là nhà của anh mà . " 

               "..........."

    Cạch ....... cửa mở ra , cô xách vali đi ra ngoài .

               " Vậy tôi đi . "

               " Vợ ......... " anh nhanh tay ôm lấy eo cô từ phía sau , anh thật sự muốn được cô tha thứ .

               " Vợ , anh xin lỗi " anh ghé sát tai cô nói nhỏ . Cô run nhẹ bởi hơi thở ấm nóng cùng câu nói của anh ! Cô còn tưởng người như anh không biết xin lỗi ai bao giờ chứ .

             " Anh sai rồi , em xin lỗi anh đi ....... "

   ................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro