Chap 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                   " Thư kí Lê ........ "

    _ _ _

    Cô quay sang nhìn , một thân hình vô cùng quyến rũ đứng trước mặt cô .

                   " Cô là ai ? " ả ta khinh bỉ nhìn cô một lượt .

                  " Thư kí Lê , cô ta định câu dẫn tổng giám đốc đấy . " một người nói vội .

    Cô cười lạnh , cô mà đi câu dẫn anh ư ? Nực cười .

                 " Với nhan sắc ít ỏi này sao ? Không biết tự lượng sức mình . " ả ta hừ một tiếng vuốt lại tóc mái .

    Cô bỏ qua ả muốn đi ra ngoài , ả thấy vậy liền kéo tay cô lại , kết quả cả cốc cà phê nóng hổi đổ hết lên người ả ! Ả hét toáng lên , cố lấy nước lau vào người cho đỡ nóng , cô thản nhiên cong môi cười nhạt " Đáng đời " .

                 " Cô ........ cô điên sao ? Cô biết tôi là ai không hả ? Dám làm tôi bị bỏng , tổng giám đốc sẽ không tha cho cô đâu . " ả tức giận muốn tát cô nhưng bị cô giữ lại liền lớn tiếng nói .

                " Mk , chỉ lấy một cốc cà phê mà cũng lâu vậy sao ? " tiếng của anh từ ngoài vọng vào . Anh đang đi vào đây . Ả thấy thế lập tức sáng mắt ngồi bệt xuống đất khóc lóc thảm thương .

                " Sao cô ác vậy ? Tôi ...... tôi đã làm gì cô đâu ? " Anh vừa vào đã thấy cảnh kinh điển đấy . Không thèm để ý người dưới đất , anh nắm chặt tay cô .

                " Đợi  em lấy cà phê thì anh cũng hết khát . Chúng ta đi ăn trưa .

                " Tổng ....... tổng giám đốc , còn em ? " ả rơm rớm nước mắt .

                 " Cút ! Đừng để tôi thấy cô trong công ty nữa . " anh ôm eo cô ra ngoài . Ả chết lặng không đứng dậy nổi .

                 " Muốn ăn gì ? " anh nhìn cô .

                 " Không ngờ anh lại nhẫn tâm đuổi phu nhân tương lai của mình đi . " cô cười đểu nhìn anh .

                 " Em đang nhắc anh cầu hôn em nhanh chóng phải không ? "

                 " Hừ ! " cô gọi tất cả các món đắt tiền mặc cho không ăn hết .

    ' Có chuông điện thoại '

   Cô bắt máy , là gọi video , cuối cùng con trai cũng nhớ ra nó còn có người mẹ này .

                " Mami , Mặc Mặc nhớ Mami lắm ........ ui ......... ui dễ chịu quá , cô nhẹ nhàng một chút a ........ "

  ..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro