Chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                   " Cháu xin làm phiền ........ "

    _ _ _

    Như Như bước vào phòng ăn , nhìn thấy anh đang ngồi đọc tài liệu vốn định chạy đến bên anh thì một thân hình nhỏ nhắn đã nhanh hơn chui vào lòng anh .

                  " Papa , Mặc Mặc đói . " Mặc Mặc đáng thương cọ cọ người anh , còn nhấn mạnh hai từ 'papa' .

                 " Chờ chút mami sắp xong rồi . " anh xoa đầu người trong lòng , hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của ai đó .

                " Khang , anh nhận nuôi thằng bé sao ? Thật đáng yêu . "  Như Như có chút không tin khi nhìn hai người . Quá giống nhau . Cô ta trông chờ lời mình nói là đúng .

               " Mắt nào của thím thấy cháu là con nuôi ? Cháu là con ruột của mami và papa ! Phải không papa ? " Mặc Mặc hất cằm nhìn cô ta .

              " Đó là tự nhiên . " anh gật đầu .

    Trong lòng Như Như vừa đau vừa căm hận . Cô ta chỉ đi có 5 năm , anh đã có con trai lớn như vậy ? Cô ta không cam lòng .

   Bên kia , cô liếc ngang liếc dọc thấy không có ai liền vội bỏ thuốc sổ vào canh của anh sau đó thản nhiên bê ra ngoài .

   Anh ôm cô ngồi cạnh mình , đối diện là Như Như . Nhìn cô chẳng có vẻ gì là ghen cả , lòng anh nhói lên , là cô không tin tưởng anh yêu cô hay ngay từ đầu cô đã không yêu anh ?

                   " Khang , đổi cho em bát canh của anh được không ? " Như Như chớp mắt xinh đẹp nhìn anh .

                  " Được . " anh muốn xem cô có ghen hay không nên lập tức đồng ý .

    Như Như vui vẻ trong lòng .  Chắc chắn anh vẫn còn yêu cô ta .

   Khóe miệng cô khẽ giật , đây không phải lỗi của cô  nha . Ai bảo cô ta tự nguyện .

   Anh nhướng mày khi thấy cô cười trộm , anh không tin không có chuyện vui xảy ra .

                " Ui ....... "

   Đến cuối bữa ăn , bỗng nhiên Như Như ôm bụng run rẩy đứng dậy . Cô ta ngượng ngùng nói với mọi người muốn đi vệ sinh . Cô ngồi nhịn cười muốn nội thương nhưng mà .......

              " Phu nhân ....... Như tiểu thư ....... cô ấy ngất trong nhà vệ sinh rồi ........ "

     ..............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro