Chap 4 : Công việc mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nhà tôi, không ở đây thì ở đâu?- Hắn nhếch mép

- Hả, nhà cậu ư? Vậy sao tôi lại ở đây?- Nó ngơ ngác

- Cô bị ngất ngoài đường kia kìa. Nếu tôi không lượm cô về chắc giờ này lên nhà xác mà nhận cô về! Mỗi lần nói chuyện với nó, hắn không thể không " đâm chọt" nó.

- À thì ra là vậy. Mà khoan, bây giờ mấy giờ rồi?- nó hốt hoảng đi kiếm cái đồng hồ

-7h45

- Cái gì? 8h kém rồi sao? Trời ơi.tôi còn phải đi làm thêm nữa mà!- nó hét toáng lên.

Ngôi nhà này đặc biệt quanh năm luôn được bao phủ bởi một sự im lạnh đến đáng sợ. Tự nhiên hôm nay lại có một giọng nữ vang lên  cho mọi người trong nhà đều giật mình. Còn hắn thì chỉ biết lắc đầu nhìn vẻ ngây thơ của nó.

- Bây giờ trễ rồi! Đi làm gì nữa. Nghĩ làm một ngày có sao đâu. Đi thôi!- Hắn đứng dậy

-Đi đâu?- Ọc ọc ọc- Bây giờ nó mới nhớ là từ trưa tới giờ nó chưa có bỏ gì vào bụng.

- Đi theo tiếng gọi của cái bụng cô á! - Hắn bước đi không thèm nhìn nó lấy một lần. Cự Giải lủi thủi bước theo sau.

Hắn lấy xe chở nó đi. Trên xe, không khí im lặng đến đáng sợ. Nó dựa mình vào cửa sổ, ngắm nhìn thành phố nhộn nhịp về đêm.

Nó không thích sự ồn ào, nói thẳng ra là cực ghét. Nó chỉ thích không khí thanh tịnh, không nhộn nhịp, nơi mà ta có thể cảm nhận được sự bình yên. Mải mê với những suy nghĩ,chiếc xe đã dừng đi từ lúc nào....

Bước xuống xe....

Là nhà hàng du thuyền sao?

Nó quay sang nhìn hắn.

-Sao lại là ở đây?

Lại không trả lời, sao nó ghét cái tính này của hắn quá nhỉ? Hắn cầm ta nó bước vào...như cặp tình nhân.....

- Xin lỗi, quý vị có đặt chỗ trước không ạ?- cô tiếp tân kính cẩn

- Tôi là Thiên Yết- Hắn trả lời, hình như chẳng ăn nhập gì đến câu hỏi

-À, là cậu Thiên Yết. Xin thứ lỗi. Xin mời cậu đi lối này!- cô dẫn Cự Giải và Thiên Yết đi, chỉ tay vào một cái bàn sang trọng gần lan can. Nó nhìn chăm chăm vào cảnh dòng sông, thành phố về đêm. Đẹp quá!
Nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, mắt vẫn không rời cảnh đẹp kia.

-Nè!- hắn đặt lên trên bàn một cái túi. Nó lướt thoáng lên nhãn hiệu. Không phải chứ? Cái này mắc lắm đó. Hắn đưa mình làm gì?

- Đưa tôi làm chi?- nó dù biết câu trả lời nhưng vẫn cố gắng hỏi

- Mặc đi. Cô ăn mặc thế này. Đi theo tôi, tôi sẽ mất mặt lắm!- ngữ điệu của hắn làm dập tắt tinh thần ngắm cảnh của nó.

Hậm hực bước vào thay áo, miệng cũng không quên lầm bầm tên chết tiệt kia. Khoảng 10p sau, nó bước ra. Mọi người khá trầm trồ trước diện mạo của nó bây giờ. Chiếc váy dài gần hết chân, màu hồng nhạt. Nó búi tóc lên, bây giờ nhìn nó chẳng khác gì mấy đứa tiểu thư nhà giàu.

Nó trở về bàn của mình. Hắn thì nãy giờ lo nói chuyện điện thoại nên chẳng chú ý đến nó. Đến khi buông điện thoại xuống. Hắn mới nhìn nó chăm chăm:

-Cô đẹp lắm!- Một lời khen vô thức được đưa ra. Còn nó thì lại ngượng ngùng. Nó chưa bao giờ được mặc đẹp và đi đến một chỗ sang trọng như thế này:

- Cậu.... Cậu đưa tôi cái này chi vậy?

- Cô đi với tôi thì ăn mặc cũng phải đẹp vào chứ! Mà cũng đừng hiểu lầm. Hôm nay tôi đưa cô đến đây là để bàn công việc- Hắn ngả người ra sau, khoanh tay, dáng vẻ thì thôi rồi... Một ông chủ đích thực

- Công việc? Tôi và cậu có công việc ư?- Nó nhất thời vẫn chưa nghĩ ra

Hắn ra lệnh cho San. Anh đưa cho Thiên Yết một xấp hồ sơ.

- Tôi muốn cô và tôi trở thành đối tác với nhau. Được chứ?

- Đối tác cái gì mới được chứ?- Nó vẫn chưa hiểu. Hắn là một công tử nhà giàu. Làm sao lại là đối tác với một con nhỏ nghèo nàn như nó

- Tôi muốn nhờ cô làm việc này. Thù lao đương nhiên là không nhỏ. Mỗi tháng cô sẽ được lãnh 10 triệu tiền lương. Nếu thành công có thể thù lao sẽ tăng lên- Nói rồi, hắn rút từ bìa hồ sơ ra một bản hợp đồng.

- Đây là hợp đồng thoả thuận. Cô sẽ làm phu thê của tôi trong vòng 6 tháng. Trong thời gian đó, cô sẽ kiêm luôn thư ký riêng của tôi. Tất nhiên, cô vẫn sẽ được đi học như bình thường

-Hả? Bạn gái của cậu? Đùa tôi chắc. Nhà cậu giàu có như vậy chắc hẳn sẽ cho cậu cưới một đương kim tiểu thư nào đó. Ai lại đi cho cậu đính hôn với một người như tôi được. Với lại, tôi mà phải làm phu thê cho cậu á? Tôi còn chưa đủ tuổi kết hôn.- Nó kinh ngạc nhìn hắn

- Yên tâm, đương nhiên tôi chỉ sẽ ghi trên giấy tờ là giấy đính hôn. Còn về việc tôi cưới ai thì.....cũng tại vì việc này nên tôi mới phải thuê cô. Ba tôi bắt tôi phải cưới một người nào đó giàu có để sau này điều hành công ty. Sau 6 tháng đây, tôi sẽ lên làm chủ tịch. Nhưng với điều kiện tôi phải có vợ. Cho nên tôi mới thuê cô, hiểu chứ?- Hắn thì vần kiểu ngồi đó.Vẻ mặt bình thản

-Vậy chẳng khác nào tôi là người hầu cho cậu, kiêm luôn vợ sắp cưới cậu à?- Nó vẫn đang suy nghĩ đến số tiền lương.

-Cô không nghe à, chỉ là thư ký riêng thôi mà! Mà lương một tháng đến 10 triệu lận. Tôi nhớ tiền làm ở quán cafe cũng không được nhiều.....

-Ưm, nghe cũng được, nhưng để tôi suy nghĩ kỹ lại đã. Này mai tôi sẽ nói cho cậu biết, được chứ!- Cự Giải trong đầu cũng đã thoáng đồng ý, nhưng lại nghĩ đến ba ở nhà thì không nỡ. Ba dù sao cũng khá lớn tuổi. Có nó ở nhà thì vẫn hơn

-Được. Cô cứ từ từ mà suy nghĩ, tôi không ép. Còn hôm nay coi như tôi mời. Nhập tiệc thôi!- hắn đứng dậy, đi đến chỗ quầy ăn

Bây giờ, người đi ăn cũng đã đông đủ. Tàu cũng đã bắt đầu chạy. Mọi người trên tàu đa số là những người nhà giàu. Ăn mặc đẹp đẽ. Nhìn lại nó lúc đầu. Nó thầm nghĩ mình sẽ không xứng đáng với nơi đây.

Nó cũng tiến tới quầy ăn. Chỗ này đúng là nhiều đồ ăn thiệt nha! Còn lại là sơn hào hải vị. Nó có mơ cũng không ngờ mình lại được ăn những món này. Bây giờ nó chỉ muốn xông đến, ăn hết đống thức ăn kia xong rồi về nhà đánh một giấc. Nhưng mà ở đây dành cho những người sang trọng, làm vậy không đúng lắm.

Nó nhẹ nhàng bước đến. Dáng vẻ giống như một tiểu thư thật sự.

Một buổi tối tuyệt vời! Nó về nhà với tâm trạng phấn khởi, cùng cái bụng căng tròn!

Nó định hỏi ba xem nếu làm công việc đó thì như thế nào. Dù gì cũng giúp ba được một phần. Nhưng nó lại sợ không có thời gian để chăm sóc cho ông.

- Ba à. Con có chuyện muốn nói- Lúc này, ông đang ngồi trong phòng làm việc

-Có chuyện gì sao con gái? Tháng này con không đủ tiền hả? Có cần ba đưa thêm không?- Chi phí học tập và một phần tiền ăn là nó lo. Ba chỉ lo phần còn lại.

- Dạ không. Con muốn nói là con đã kiếm được việc khác. Lương một tháng tới mười triệu. Nhưng mà.....

- Mười triệu lận sao? Nhưng mà việc gì mới được?- ba nó không khỏi ngạc nhiên. Ông còn có khi chưa được mười triệu vậy mà.

- Dạ làm thư ký riêng. Nhưng chắc con phải ở nhà của cậu ấy. Cậu ấy học cùng lớp con đó ba. Tập đoàn TL - Nhắc đến đây, mặt ông bỗng se lại, sắc mặt cũng kém đi. Tập đoàn  TL sao? Không phải chứ? Không lẽ là người đó.....

- Ba, sao vậy? Không được sao? Vậy con làm ở quán cafe cũng được!- Chỉ cần ba nói không, nó sẽ từ chối ngay lập tức.

-À không, con muốn đi làm ở đó cũng được. Nhưng phải giữ gìn sức khoẻ và nhớ tới đây thăm ba thường xuyên nha!- ba nở nụ cười thật tươi nhìn nó.

- Vâng, ba cũng giữ gìn sức khoẻ đó!_ nó tạm biệt ba và trở về phòng

Từ ngày mai, cánh cửa định mệnh sẽ mở ra. Mọi thứ sẽ được giải đáp, kể cả tình yêu. Nhưng........

Ta phải tự động khám phá nó......

Dù có chuyện gì thì định mệnh vẫn sẽ theo ta...........Vì nó chính là định mệnh!

Xin lỗi các bạn nhiều lắm nha. Chap này mình ra trễ gần một tháng lận, tại vì mình bận quá với lại tự nhiên bị bí ý tưởng nên vậy đó. Mong sao các bạn vẫn ủng hộ cho mình nha!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro