Chương 1: Sinh ra đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vào lúc 05:00 sáng, ở đâu đó trong bệnh viện phụ sản " seuol" tiếng người ồn ào náo nhiệt họ đang mong chờ gì đó tại nơi này, đồng loạt hai tiếng " e... e... oa... oa" là tiếng khóc của hai đứa trẻ ngây thơ vừa ra đời cùng lúc bọn họ vui mừng hớn hở cuối cùng thì đứa bé cũng sinh ra đời.



Ông Kim nhanh giọng nói:


" Ơi... con của ba cưng quá, bà nhìn kìa con mình nó đang cười với tôi đó ha ha." Ông hập hững ẳm đứa bé lên tay mình và âu yếm nhỏ nhẹ.


" Anh này từ từ thôi, con nó còn nhỏ mà, Anh này thật là."


" Ha ha em cứ lo để tôi ẳm nó."


" Hai vợ chồng tụi bay cũng vừa thôi cháu tao đó."


" Vợ à bên kia là ai sao giống Tịch Nhiên quá vậy."


" Giống thật đó, đở em ck." 


Bà bước lại gần chỗ giường của Tịch Nhiên và kêu lên.



" Tịch Nhiên... " 



Còn Tịch nhiên thì quay đầu lại ngạc nhiên khi nhìn thấy bà va hớn hở kêu lớn.


" Tao Nhã... " 


" Cái bà này thật là sao bà vào đây không nói cho tôi biết chứ, a... cục cưng bà sinh cùng lúc với tui hả."


" Ừm thật là bà cũng mới sinh mà đi tèn tèn vậy kìa."


" Ha ha con này bà còn dám bắt bẻ tôi hả."


Hai người vui vẻ nói chuyện rồi bà " Tao Nhã" nhìn sang đứa bé trai đang trong tay mình và nói.


" Tịch Nhiên nè bà thấy hai đứa này hợp với nhau không hả, hay là mình... hí ấy ấy tụi nó đi."


" Cái con này mày nghĩ gì vậy hả."


" Hì thì tao kêu cho tụi nó đính hôn trước đó mà sau này khi tụi nó lớn lên sẽ cưới nhau, vậy chúng ta có thể làm xui gia rồi còn gì."


" A... cái này được nè ha ha ý tưởng hay a... ai ui da tao đau cái bụng quá mày đừng làm tao cười nữa."


....


14 năm sau.


" A... Hạo Nhiên... anh đưa bánh cho em, em muốn ăn."


" Ha ha... Tuệ Mẫn qua đây nè... lấy bánh trong tay anh đi."


Ở đằng xa có hai người mẹ đứng nhìn còn mình vui chơi, và hai người mẹ ấy cũng không ai khác chính là người đã sinh cùnh lúc với nhau một đôi uyên ương trời định này, nhưng bốn năm sau đó vì không thể sinh con được nữa nên hai người đã cùng nhau đi xin một cặp nam nữ nữa về cùng nuôi nấn lớn lên đó chính là cậu và cô sau này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro