Thє Stєwαrd σf Thє Mínσr Thєєrαpαnчαkun Hσuѕєhσld ( phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THE SOUTHERN BOY

--------------------------------

VEGAS

Tôi thích thú nhìn Pete và Venice úp mặt vào gió khi con thuyền tiến đến đảo.

Kể từ lần đầu tiên tôi đến hòn đảo với Pete và Venice, chúng tôi đã quay trở lại vài lần trong năm như đã hứa với bà Jie và ông Ta.

Họ chỉ đơn giản là yêu mến Venice khi thấy rằng thằng bé thực tế là chắt trai duy nhất của họ. Venice cũng ngày càng yêu thích hòn đảo nơi thằng bé có thể chơi đùa tự do trên bãi biển và biển cả. Tôi thậm chí còn bắt đầu học được một chút phương ngữ miền Nam, nhưng không thể nói tốt được. Tôi có thể hiểu và theo dõi các cuộc trò chuyện tốt hơn bây giờ vì đó là tất cả những gì bọn họ sẽ nói trên đảo.

Pete đã cười nhạo tôi một vài lần khi tôi cố gắng nói vài từ bằng phương ngữ miền Nam và nói rằng tôi ngôn ngữ đó nghe có vẻ lạ trong tai em ấy. Tôi phải thừa nhận rằng mặc dù tôi đã giết một ít phương ngữ chỉ để nghe tiếng cười của em.

Khi chúng tôi đến, tôi không còn ngạc nhiên trước sự hoành tráng của bọn họ. Người dân ở đây chỉ tìm mọi lý do để tụ tập và ăn mừng.

" Pete! Vegas! Ven! Chào mừng về nhà ! " Bà nội Jie bước lên chiếc thuyền đang cập bến để đón chúng tôi, vẫn sôi nổi như mọi khi.

* Các từ in nghiêng là tiếng Nam Bộ nhé mn

Tôi mỉm cười và ôm bà ấy cùng với Pete khi Venice bé nhỏ xuất hiện từ phía sau chúng tôi và ôm một cái thật chặt về phía người phụ nữ lớn tuổi. "Bà ơi!"

" Ven! Con đã lớn như vậy rồi! Bà nhớ con nhiều lắm! Nào, chúng ta cùng đi tìm ông nội! Mọi người đến giúp lấy đồ đạc của ba đứa nó ra khỏi thuyền nào ! "

Họ có vẻ hào hứng giúp đỡ chúng tôi vì bọn tôi thường đến mang theo rất nhiều quà cho mọi người.

" Con có khoẻ không ? Chuyến đi như thế nào?"

" Bà ơi, Vegas đã lừa con đến đây! Con thậm chí không biết bọn con sẽ đến đây cho đến khi chúng con đến Chumphon! "Chỉ còn vài phút nữa là đến được hòn đảo và Pete đã phàn nàn như một đứa trẻ với bà của mình. Nó rất đáng yêu, tôi không thể không cười.

" Pete cứ phàn nàn rằng đồ ăn ở nhà nhạt nhẽo khiến em ấy nhớ tới đồ bà nấu đấy. "Pete gần như ngoẹo cổ để quay về phía tôi với cái miệng mở to.

" Anh đang nói tiếng địa phương phải không Vegas? Thật lưu loát! Việc đó đã xảy ra khi nào? Tại sao anh lại hết sức khó chịu khi em cố gắng dạy anh ? "

Tôi nở một nụ cười nhếch mép và nháy mắt tinh nghịch với em.

" Ôi Vegas! Cháu hoàn toàn có thể hòa nhập ở đây với chúng ta rồi! Cháu vẫn sợ đồ cay? "Bà hỏi tôi có biết khả năng chịu đựng gia vị hạn chế của tôi không.

" Cháu chưa thông thạo đến mức đó nhưng cháu vẫn đang học! Về phần gia vị, cháu sẽ tiếp tục cố gắng vì món ăn của bà là ngon nhất mặc dù nó khiến cháu phát khóc ". Bà nội Jie phá lên cười trước sự bổ sung của tôi.

" Aw Vegas, bây giờ anh đang cố quyến rũ bà của em à? "Pete tinh nghịch lườm tôi, nhưng tôi vòng tay qua eo em và chơm má em.

" Rõ ràng là tôi đang cố gắng quyến rũ em, bằng cách để bà ở bên em."

" Các cậu cư xử như thể vẫn đang hẹn hò! " ( một giọng khá nghiêm túc nhưng đầy í đùa )

Bà nội Jie cười khúc khích khi dẫn Venice vào ngôi nhà nơi ông nội Ta ngồi bên hiên với những trái dừa non cắt sẵn cho chúng tôi uống.

Venice nhảy vào vòng tay chờ đợi của ông nội Ta và âu yếm ôm lấy người đàn ông lớn tuổi.

"Ven, cháu đã lớn rất nhiều rồi! Cháu có khỏe không? "

"Ông nội! Venice nhớ ông rất nhiều! Cháu nói với chú Khun. Chú Khun nói rằng chú ấy cũng nhớ ông và bà rất nhiều và đã yêu cầu cháu hôn ông,bà cho chú ấy! " Con trai tôi nhanh chóng đặt lên má ông bà cố của mình một nụ hôn.

Pete quay lại nhìn tôi thắc mắc. Vì vậy, rõ ràng, ngay cả ngôi gia tộc chính cũng biết rằng chúng tôi sẽ đến đây và không một ai thông báo cho Pete về sự ngạc nhiên.

Tôi giơ tay đầu hàng để nói rằng tôi cũng không biết về điều này.

Khi chúng tôi đang ổn định chỗ ở, bọn tôi đột nhiên nghe thấy một giọng nói lớn quen thuộc từ trên bờ.

"Bà Jie! Ông nội Ta! Khun đến rồi! "

Bà rạng rỡ và chạy đến chiếc thuyền đang đến, nơi có bóng dáng quen thuộc của người anh họ tôi đang vẫy tay chào.

Pete bật cười khi nhìn thấy cậu chủ cũ của mình bước lên bờ cùng với đoàn vệ sĩ Arm, Pol, Porche, Kinn, Porchay, Kim và thậm chí cả Macau, người tuyên bố rằng em ấy quá bận rộn với việc học chỉ vài ngày trở lại đây.

"Vegas, anh vừa mời toàn bộ gia đình Theerapanyakun đến?" Pete cười và vẫy tay thích thú khi những người bạn thân nhất của mình đến hòn đảo quê hương của cậu.

Thành thật mà nói, tôi cũng ngạc nhiên như em ấy. Tất cả những gì tôi lên kế hoạch là cho một chuyến đi xa của một gia đình nhỏ, nhưng tôi đoán Pete sẽ thích gia tộc chính được thêm vào.

Chỉ cần em ấy hạnh phúc, tôi cũng sẽ như vậy.

Tôi nhìn tình yêu của đời mình hào hứng chào đón những người mới đến. Em vui mừng vì cuối cùng tất cả bọn họ đã có thể về thăm ngôi nhà thời thơ ấu thân yêu của em.

Venice chạy và bổ nhào vào các chú của mình một cách hào hứng và kéo họ đi xung quanh, cũng vui mừng như những người cha khác của mình đang chào đón mọi người.

Tôi đã có thể nghe thấy kế hoạch tổ chức tiệc tùng thâu đêm suốt sáng, say xỉn và lãng phí của họ. Tôi đoán Pete đã đúng một điều : Tôi không bao giờ có thể mong đợi được nghỉ ngơi khi chúng tôi ở trên hòn đảo này.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro