do than diet ma di gioi hanh 25-28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 25: Ma pháp sư đích khắc tinh

Dịch: Tiền Như Mạng

Nguồn: 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

" Ta nghe tin tức từ ma pháp sư công hội truyền đến nói,kiếm ma pháp của các ngươi là do vô tình tìm được thí nghiệm thất của một ma pháp sư để lại, không biết là các ngươi tìm được mật thất đó ở nơi nào?" Quanh co một hồi, Mông Đặc Lôi Tác rốt cục đã hỏi tới vấn đề hắn quan tâm.

"Cũng là do chúng ta may mắn !Thí nghiệm thất kia là được thành lập giữa lưng chừng một sườn núi, nếu không tới gần căn bản là phát hiện không ra! Lúc mới bắt đầu phát hiện ra chúng ta còn phải dùng dây thừng quấn lại mới có thể leo đến, bất quá về sau này bọn ta học được Tường Không thuật nên tiện hơn nhiều. Hơn nữa địa phương đó rất bí mật, nếu không có người dẫn đường căn bản không thể tìm được!" Lâm Tịch không cần suy nghĩ gì hồi đáp ngay, tựa hồ không chút nào phòng bị.

Mông Đặc Lôi Tác cũng tương đối buồn bực, nói như vậy có khác gì chưa nói.

" Nghe nói kiếm ma pháp kia có thể làm cho người ta dễ dàng giết chết cao giai ma thú, xem ra là thập phần lợi hại. Ta cũng là một ma pháp sư, không biết có thể hay không cho ta mở rộng tầm mắt thưởng thức một chút về kiếm ma pháp?" Mông Đặc Lôi Tác liếc mắt nhìn về phía thanh kiếm sau lưng Lâm Tịch nói.

Lâm Tịch lập tức thần sắc biểu hiện một tia đắc ý nói:" Kiếm ma pháp đương nhiên rất lợi hại! Nếu không phải là ta không có đủ ma pháp tài liệu luyện kiếm, kiếm ma pháp của ta còn có thể lợi hại hơn nhiều! Ta bây giờ hẳn là đã có thể khống chế đến năm thanh kiếm , nếu ta sử "ngũ kiếm tề phi"*, chính là lục giai ma thú cũng không phải đối thủ của ta!"

Nói xong, Lâm Tịch hai tay chụm lại, trong miệng lẩm bẩm, chỉ thấy sau lưng kiếm liền bay lên không trung xuyên hoa phi hành.

Mông Đặc Lôi Tác lần đầu tiên nhìn thấy chuyện thần kỳ như thế, trong lúc nhất thời loạn kiếm tung bay cũng nổi lên cảm hứng, ánh mắt chăm chăm như chạy theo đuổi kiếm.

Kiếm kia vừa mới bắt đầu mức độ dường như rất chậm, theo Lâm Tịch thủ huyền càng lúc càng nhanh, khẩu quyết niệm cũng nhanh hơn, không trung thanh kiếm cũng dần dần gia tốc.Sắc mặt Mông Đặc Lôi Tác lúc mới bắt đầu tỏ ra thú vị rồi dần dần ngưng trọng, cuối cùng trở nên có chút hoảng sợ! Lúc này, không trung đã không thấy thân hình hai thanh kiếm đâu nữa, chỉ thấy lưỡng đạo quang mang lấp loé tại không trung xẹt qua, bên tai thanh âm mũi kiếm phá vỡ không khí truyền đến: " Tê tê" .

Năm đó đệ nhất sát nhân vương Hoả Vân Tà Thần đã có nói:" Thiên hạ võ công vô kiên bất tồi, duy khoái bất phá!"* Vẻ mặt Mông Đặc Lôi Tác lúc này cũng tràn đầy ngưng trọng!

Mặc dù hai thanh kiếm kia chỉ xoay quanh bầu trời đại sảnh,nhưng Mông Đặc Lôi Tác có thể khẳng định, nếu này hai thanh kiếm quay đầu bổ về phía hắn , hắn thập phần đở không nổi! Mông Đặc Lôi Tác thậm chí hoài nghi, cho dù thân thủ bậc kiếm thánh sợ rằng cũng đở không được tốc độ kiếm nhanh như kia!

Phút chốc,trên chán Lâm Tịch bắt đầu tràn mồ hôi hột, xem ra thao tác xử phi kiếm cũng rất hao phí thể lực . Đương nhiên, đây là do Lâm Tịch dụng chân nguyên bức ra , là vì để cho người khác cứ như vậy mà hiểu lầm.

Mạnh mẽ hớp hai đoạn chân khí, Lâm Tịch nắm tay co lại, phi kiếm đang bay liền quay lại, một lần nữa hạ xuống nhẹ nhàng sau lưng hắn.Liền đó đưa tay lau mồ hôi trán,Lâm Tịch đương nhiên biết, chi tiết mồ hôi ở trán xuất ra nhất định rơi vào mắt Mông Đặc Lôi Tác.

" Quả nhiên là thần kỳ tuyệt kỹ! Ta dám khẳng định, kiếm ma pháp này tuyệt đối theo ý ta thì là ma pháp cực mạnh! Bất quá nó tựa hồ có chút khiếm khuyết, tỷ như không cách nào công kích địch nhân ở xa thì phải......?" Mông Đặc Lôi Tác không bỏ sót ngó Lâm Tịch nói.

" Không, công tước đại nhân, ngươi sai rồi! Chỉ là vì nơi này địa phương quá hẹp, không tiện thi triển,nên ngươi mới cho rằng như vậy. Sự thật,lúc tại Khắc Long sơn, khoảng cách xa nhất là ta đã từng đứng ở trên một đỉnh núi xạ kiếm giết chết một ma thú ,khoảng cách công kích sợ rằng so với ngươi tưởng tượng còn muốn xa hơn, ít ra thì khoảng cách so với sử dụng đại đa số ma pháp thì hơn nhiều!" Nghe được rốt cục có người hỏi ra vấn đề này, Lâm Tịch càng nhanh nói oang ra,thực tình hắn đã chuẩn bị tốt đáp án.

Mông Đặc Lôi Tác công tước cũng triền miên tự nhủ:" Hay là tiểu hài tử đang phô trương gạt người, ta phải thi thủ đoạn để hắn nói ra sự thật.Nhưng kiếm ma pháp cũng thật kinh khủng, khoảng cách công kích sợ rằng ít nhất cũng không kém so với đại đa số ma pháp công kích, sau này nếu ma pháp sư chống lại hắn............" Mông Đặc Lôi Tác nghĩ đến đây giật mình kinh hãi, ma kiếm sư quả thực chính là khắc tinh của ma pháp sư!

" Không được,không được! Người như vậy nhất định phải về dưới tay ta, đây tuyệt đối là một khối bảo vật a!" Mông Đặc Lôi Tác trong lòng âm thầm quyết định.

" Thật vậy chăng?" Mông Đặc Lôi Tác trên mặt thần sắc lộ ra vẻ giật mình :" Kiếm ma pháp này thật là phi thường không thể tin nổi, ta tin rằng Lâm Tịch tiên sinh nhất định ở đế đô sẽ toả hào quang sáng chói ! Được rồi, không biết các ngươi đến đế đô có chuyện gì ....?"

" Cái này......" Lâm Tịch liếc mắt nhìn Khải Kỳ. Cũng chính là khi bắt đầu câu chuyện Khải Kỳ có nói đến, lúc này Lâm Tịch liền lên tiếng:" Chúng ta định sau khi xem xét nghề nghiệp cấp bậc-- à à việc này cũng làm tốt rồi-- sau đó xem có thể hay không có cơ hội vì đế quốc mà ra chút sức lực. Ta tin tưởng với năng lực của chúng ta hẳn là cũng dễ dàng được phong làm quý tộc ? Sau đó chúng ta cần mua rất nhiều ma pháp tài liệu để chế tạo ma pháp kiếm!" Lâm tịch nói giọng tràn ngập ước mơ.

" A a, quả nhiên là ở rừng rú lâu ngày tầm nhìn hạn hẹp, ngay cả một chút chí hướng cũng không có. Bất quá càng như vậy ta càng thích, nếu người nào cũng khôn lanh thì đâu đến lượt ta chứ ?"

Mông Đặc Lôi Tác khóe miệng lộ vẻ tươi cười:" Thật sự là chí hướng vĩ đại, đế quốc cần phải tìm chính là những người trẻ tuổi như ngươi vậy,vừa có thực lực lại vừa có chí hướng! Được rồi, các ngươi đã tới đây làm khách,nhân dịp ta cũng tặng cho các ngươi một phần lễ vật-- Bối Lý, ngươi đi chuẩn bị lễ vật mang tới đây cho ta."

Bối Lý vội vàng cung kính lên tiếng, sau đó xoay người đi ra.

Nghe nói có lễ vật, ánh mắt Lâm Tịch lập tức háo hức lộ cả ra ngoài mặt, nhưng Khải Kỳ lên tiếng nói:" Điều nầy sao được chứ? Chúng ta vừa tới đế đô, còn không có............"

Không đợi Khải Kỳ nói xong,Mông Đặc Lôi Tác công tước đã cười sang sảng, tiếng cười cắt đứt tiếng Khải Kỳ:" Ha ha ha ha, Khải Kỳ tiên sinh quá khách khí,quá khách khí rồi! Dù sao các ngươi không phải là đến vì đế quốc ra sức sao? Vậy ta thay mặt đế quốc thưởng cho các ngươi một chút!Với năng lực của các ngươi, vô luận là ở nơi đâu cũng sẽ được trọng dụng, sau này ta nói không chừng còn có việc muốn nhờ các ngươi trợ giúp đấy chứ!"

Đang khi nói chuyện, Bối Lý cùng một thị nữ từ bên ngoài đi tới:" Công tước đại nhân, lễ vật ngài chuẩn bị ta đã cho người mang đến!" nói xong hắn bưng cái mâm trên tay thị nữ, cung kính đưa đến trước mặt Mông Đặc Lôi Tác.

......................................................................................

(*)Ngũ kiếm tề phi: Năm kiếm cùng bay.

(*)Thiên hạ võ công,vô kiên bất tồi,duy khoái bất phá: Võ công thiên hạ,không kiên cố nào không thể phá,chỉ duy có tốc độ là không thể.

Chương 26: Hoàng đế bệ hạ

Dịch: Tiền Như Mạng

Nguồn: 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Mông Đặc Lôi Tác nhẹ nhàng vạch tấm khăn phủ trên mâm, giữa mâm lộ ra hai quả giới chỉ. Hắn tự tay lấy ra, Bối Lý tức thì lui xuống.

Với nhãn lực của Mông Đặc Lôi Tác, đương nhiên có thể nhìn ra tình trạng kinh tế của Lâm Tịch, hơn nữa hắn thấy Lâm Tịch vẫn đeo trên lưng ba thanh kiếm, cho rằng bọn họ không có không gian giới chỉ, cho nên vừa rồi âm thầm phân phó Bối Lý đi lấy.

" A a, ta nghĩ các ngươi vừa mới từ Khắc Long sơn đi ra, còn chưa có kịp đến phòng đấu giá mua không gian giới chỉ? Vừa lúc ta nơi này có dư ,tặng cho các ngươi coi như làm lễ gặp mặt ." Nói xong liền cầm hai quả không gian giới chỉ phân biệt đưa cho Lâm Tịch và Khải Kỳ.

Không gian pháp sư trên đại lục vẫn luôn là những nhân tài ít ỏi ,mà chỉ có không gian pháp sư mới có thể chế tác không gian giới chỉ,vì thế không gian giới chỉ được coi như những loại hàng quý giá, thường thường phải đến phòng đấu giá mới có thể mua được.

Lâm Tịch không chút khách khí nhận lấy không gian giới chỉ, sau đó đặt trên lòng bàn tay ngắm nghía xem xét.Giới chỉ này có ước chừng một trăm năm mươi cạnh không gian, tựa như một hình cầu đường kính sáu tấc. Bên trong cũng không phải trống rỗng, mà là đã có một đống kim tệ,khoảng một vạn mai.

Không gian giới chỉ này so với "Càn Khôn Đại"* của hắn thì còn kém xa, nhưng không gian giới chỉ chỉ là thứ yếu so với số kim tệ bên trong .Lâm Tịch căn cứ vào kinh nghiệm mấy năm nay, đời sống của dân chúng tại vùng phụ cận Khắc Long sơn,một tiểu quý tộc một năm lợi nhuận thu vào từ hai ngàn mẫu đất, cũng bất quá chỉ là một số lượng nhỏ kim tệ mà thôi!Mông Đặc Lôi Tác công tước hào phóng tặng nhiều kim tệ như vậy, không khỏi làm Lâm Tịch cảm thấy sợ hãi,thế giới này giàu nghèo quá mức chênh lệch!

Vuốt ve không gian giới chỉ, Lâm Tịch trên mặt toát vẻ tươi cười:" Công tước đại nhân thật sự là quá khách khí, phải biết rằng ma kiếm sư chúng ta cần nhất chính là không gian giới chỉ ! Bây giờ này ba thanh kiếm ta còn có thể mang,chứ nếu sau này nhiều hơn, à lúc đó mới thật phiền toái! Huống hồ đấu giá cũng không phải lúc nào cũng mua được không gian giới chỉ, nếu công tước đại nhân có tâm ý như vậy, chúng ta đây xin đa tạ ngươi! Sau này nếu công tước đại nhân có chuyện gì muốn ta trợ giúp, cứ đến tìm ta!" Vừa nói , Lâm Tịch thu hết kiếm trên lưng vào không gian giới chỉ, thuận tiện cũng đưa toàn bộ vật mang theo vào trong giới chỉ.

Cùng lúc gia nhân đến báo vãn yến đã sớm chuẩn bị xong,Mông Đặc Lôi Tác liền đích thân cùng Lâm Tịch đi ra, dọc theo đường đi hai người không ngớt trò chuyện thân mật,người không biết còn tưởng rằng đây là phụ tử một nhà!

Hách Lý Tư đến hoàng cung gặp Cổ Lực Đặc cũng không có nghĩ tới, hắn có cơ hội dùng cơm cùng Cách Tư Đằng bệ hạ! Chủ yếu là hắn đi đúng thời gian xảo diệu,cùng Cổ Lực Đặc nói chuyện,tiến hành nghiên cứu về chuyện của Lâm Tịch,cả hai liền quyết định cấp báo ngay cho Cách Tư Đằng bệ hạ ,vừa lúc Cách Tư Đằng đang chuẩn bị bữa cơm trưa.

Một bên dùng cơm, Hách Lý Tư hướng tới Cách Tư Đằng bệ hạ thuật lại sự thần kỳ về kiếm ma pháp, Cổ Lực Đặc cũng cho rằng việc này tuyệt đối cần phải quan tâm . Đương nhiên, Hách Lý Tư tự nhiên không quên bẩm cáo lại đề nghị của Lâm Tịch.

Cách Tư Đằng thân là hoàng đế chí tôn, trên người tự nhiên mang theo sự uy nghiêm của một thượng vị giả. Chỉ là khi nghe được " lý tưởng" của Lâm Tịch thì cũng không nhịn được nở nụ cười nói:"Tiểu ma pháp sư này thật không kiêng kỵ gì hết, ngay cả điều này cũng dám nói. Nếu kiếm ma pháp của hắn thật sự lợi hại như ngươi kể,phong cho hắn làm tử tước cũng chẳng sao."

Hách Lý Tư tưởng Hoàng đế bệ hạ vẫn nghi ngờ chưa tin, vội vàng giải thích nói:" Bệ hạ, theo như lời bọn họ nói là đã từng đánh chết ngũ giai ma thú việc này ta mặc dù không có nhìn thấy, nhưng kiếm ma pháp kia là tận mắt thấy.Kiếm ma pháp không chỉ có công kích sắc bén,còn có thể hỗ trợ ma pháp sư lúc thi triển ma pháp khi di chuyển với tốc độ cao, có thể nói là đền bù khuyết điểm lớn nhất của ma pháp sư! Hơn nữa ta tin rằng, một người có thể di chuyển trong không trung với tốc độ cao như thế, khi thi triển ma pháp hoàn toàn có thực lực giết chết ngũ giai ma thú!"

Cách Tư Đằng cũng không phải vô kiến thức, tự nhiên cũng hiểu lợi hại trong đó. Hắn suy nghĩ một chút nói:" Nói như thế, người này được trọng dụng! Nếu Lang Bối Tư đế quốc có một ma kiếm pháp sư đoàn,vậy chẳng phải Duy Nạp đế quốc sẽ không còn trấn áp nổi chúng ta!" Nói xong hắn vỗ mạnh bàn tay xuống quyết định, hướng bên cạnh thị vệ nói:" Phái người lập tức đi tìm hai ma kiếm sư kia, truyền cho bọn họ ngày mai buổi sáng đến hoàng cung, ta muốn kiến văn rộng rãi một chút về kiếm ma pháp ."

Thị vệ lĩnh mệnh, một đường thẳng đến Mông Đặc Lôi Tác công tước phủ đi đến.Cũng chẳng phải bọn họ biết ngay Lâm Tịch ở nơi nào, mà là Mông Đặc Lôi Tác công tước chưởng quản tình báo toàn đế quốc, đế đô có động tĩnh gì cũng hoàn toàn nằm trong tầm giám thị của hắn,biết thị vệ tìm người,Mông Đặc Lôi Tác lập tức thông tin đến.

Khi bọn thị vệ đến cũng là lúc bọn Lâm Tịch mấy người đã dùng xong bữa cơm tối. Vì vậy tại hoa viên của Mông Đặc Lôi Tác công tước phủ, mấy thị vệ cao hứng trở về phục mệnh, ngày mai Mông Đặc Lôi Tác sẽ đích thân dẫn Lâm Tịch và Khải Kỳ đến hoàng cung.

Ở đại lục này chế độ thượng triều cũng có điểm khác biệt,mỗi ngày hoàng đế sẽ đăng triều cùng các đại thần thương nghị quốc sự. Mông Đặc Lôi Tác không phải là đại thần bình thường,nếu không có sự tình gì quan trọng hắn cũng không cần phải vào chầu mỗi ngày,hôm nay hắn đặc biệt mang theo Lâm Tịch cùng Khải Kỳ đồng thời hướng hoàng cung đi tới.

Cùng Trung Quốc có chỗ bất đồng chính là, nơi này thượng triều các đại thần sẽ được cung cấp ghế ngồi,còn lại những người khác đứng quanh như khai hội.Lâm Tịch và Khải Kỳ mặc dù là những ngoại nhân đặc biệt cũng chỉ có thể ở ngoài cửa hầu đợi.

Ước chừng một giờ mới có lệnh cho vào.Nhìn thấy Cách Tư Đằng bệ hạ cũng không cần tam quỵ cửu khấu, chỉ cần hành lễ theo nghi thức của ma pháp sư

" Thân thể an khang, quốc vận xương long".

" Hai vị có thể đến Lang Bối Tư đế quốc của ta,tuyệt đối là nhất đại hạnh sự, chức danh ma pháp trên đại lục đã có thêm một tên gọi mới ....ma kiếm sư! Người đâu,nhanh cấp ghế ngồi cho hai vị khách quý!" Cách Tư Đằng nhìn Lâm Tịch, Khải Kỳ đang hành lễ, cười lớn nói.

Lập tức có người mang hai ghế lớn đến,Mông Đặc Lôi Tác công tước ra ý đặt ghế ở bên cạnh chỗ ngồi của hắn.Chỗ ngồi của Mông Đặc Lôi Tác chính là xa hoa chỉ kém Cách Tư Đằng một chút, bởi vậy vị trí của hắn cũng gần Cách Tư Đằng nhất, mà chỗ ngồi của Lâm Tịch sát ngay bên Mông Đặc Lôi Tác vì vậy so với Cách Tư Đằng cũng rất gần.

" Tạ bệ hạ,vì đế quốc ra sức chính là điều tâm nguyện của ta!" ngày hôm qua ,buổi tối Mông Đặc Lôi Tác đã phái người đến dạy Lâm Tịch một chút lễ nghi cung đình, vừa lúc hắn liền mang ra ứng dụng.

.....................................

(*).Càn Khôn Đại: Đẫy Càn Khôn

"chữ Đại ở đây có nghĩa là cái đẫy"

Chương 27 : Nga , Nga , Nga

Dịch : VBI

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

" Lâm tịch, nghe nói ma kiếm pháp của ngươi thập phần lợi hại , không biết có thể hay không , hiển lộ ra một chút cho chúng ta mở mang thêm kiến thức ?" Cách Tư Đằng tò mò nhìn lâm tịch ngồi ở hàng đầu , nhưng tâm tư lại để ý tới mối quan hệ chánh thức giữa lâm tịch với khải kỳ . Thân là thượng vị giả , cần phải luôn hiểu rõ , nắm vững các mối quan hệ của kẻ bề dưới , Cách Tư Đằng chính là hảo thủ trong lĩnh vực này .

" Đương nhiên là có thể, chỉ cần bệ hạ muốn , chúng ta tùy thời đều có thể thi triển!"Mông Đặc Lôi Tác đã dặn dò quá , trước mặt hoàng đế không nên dễ dàng xuất lộ thực lực , bởi vậy lâm tịch lúc này cũng không có lập tức biểu diễn.

" Ân, tốt lắm! Ma pháp công hội hội trường Hách Lý Tư nói , ma kiếm pháp của ngươi sử dụng có thể dễ dàng giết chết ngũ giai ma thú. Vừa lúc trước ma pháp chi hoàng Mạnh Kắc Vưu đi du lịch bên ngoài trở có dẫn theo một Cuồng Bạo Địa Hùng . Ta nghĩ hay là ngươi hãy cùng Cuồng Bạo Địa Hùng tỷ thí một chút , ngươi có thể có nắm chặc ?" Cách Tư Đằng cũng không phải tự nhiên mà nói vậy, muốn khảo nghiệm thực lực của người khác , hắn là có rất nhiều biện pháp , bất quá chủ yếu chính là hắn muốn biết thực lực thực sự của lâm tịch thâm sâu đến mức nào.

Ma pháp chi hoàng có thể nói là một trong những thế lực cực mạnh của đế quốc , là do đế quốc cực mạnh ma pháp sư truyền thừa. Cho dù này tập trung nghiên cứu ma pháp cả đời, cũng là không nhất định có được danh xưng này. Mà thật ra , mỗi một đế quốc bình thường cũng chỉ có mấy người có thể trở thành ma pháp chi hoàng nhân vật.

lâm tịch biết Cách Tư Đằng đây là kiểm tra thực lực của hắn , hắn cũng không có ý định biểu diễn ma kiếm pháp cho người khác, mặc dù đây bất quá cũng chỉ là một tiểu bộ phận thực lực của hắn .

" Chỉ là một đầu cuồng bạo địa hùng mà thôi , ta giết nó cũng không quá hai , ba chiêu đi ." Lâm tịch vẻ mặt tràn ngập khinh thường đối với cuồng bạo địa hùng . Cách Tư Đằng càng mừng rỡ, lập tức sai người chuẩn bị , còn tự mình cũng mang theo nhất chúng đại thần đi xem náo nhiệt .

Trong hoàng cung có luyện võ trường , thị vệ đội bình thường chính là ở chỗ này tiến hành tỷ thí , cũng có đôi khi là ở kỹ tràng . Khi lâm tịch tới luyện võ trường thì đã có tới mười vị pháp sư chia ra đứng trấn thủ bốn phía , ở trung tâm luyện võ trườngốc một cái kim chúc chế tác ma pháp lao lung , bên trong chính là giam giữ một cuồng bạo địa hùng đã trưởng thành .

" Lâm tịch , ngươi trước hết hãy tiến vào giữa sân tràng , sau đó Đẳng Cổ Lực Đặc sẽ bố trí phòng ngự kết giới và thả cuồng bạo địa hùng ra ."

Theo Cách Tư Đằng phân phó , lâm tịch tiến vào giữa sân tràng , cuồng bạo địa hùng trợn tròn dôi huyết nhãn nhìn hắn chằm chằm , thỉnh thoảng thở hổn hển .

Sau đó ,ở tràng ngoại tất cả ma pháp sư đồng thời bắt đầu phát niệm chú ngữ, một cổ cường đại ma lực ba động tại bốn phía tạo nên . Đột nhiên , một thanh âm ma pháp chú ngữ vang lên cao vút . Lâm tịch nhìn lại , nguyên lai là một ma pháp sư khác cũng bắt đầu khởi niệm ma pháp .

" Giới ma đạo sư?" Lâm tịch nhìn vị ma pháp sư trước ngực có đính ba khỏa ma pháp trận đồ án màu vàng . Giới ma pháp sư chính là cấp bậc cao nhất ở ma pháp sư công hội , nghe nói bọn họ đối với nguyên tố cảm ứng đã tới rồi một cái kinh khủng tầng thứ , thậm chí có thể đồng hóa nguyên tố theo ý muốn .

Theo gã giới ma đạo sư kia thi triển , cường đại ma pháp lực vốn phân tán ở bốn phía bắt đầu chuyển động lên, dựa theo giới ma đạo sư ý nguyện , bắt đầu tiến hành sắp xếp. Từ dấu hiệu này , lâm tịch cũng nhìn được ra , nguyên lai đây là chiến lược cấp ma pháp . Chiến lược cấp ma pháp bình thường đều là do rất nhiều ma pháp sư đồng thời tụ tập ma lực , sau đó do một cường đại ma pháp sư tiến hành dẫn đạo, cuối cùng hình thành một cái uy lực thật lớn chiến lược cấp ma pháp . Trên lý thuyết , ma pháp sư cũng có thể một mình thi triển chiến lược cấp ma pháp , lúc này được gọi là chiến lược cấp ma pháp vi" Cấm chú". Nhưng trên thực tế , lập nên một cái tiểu hình chiến lược cấp ma pháp cũng đã đòi hỏi một lương cực kỳ khổng lồ đích ma pháp lực, một người thi triển cơ hồ là không có khả năng .

Một cái trong suốt kết giới mầu lam từ trung tâm luyện võ trường chậm rãi hình thành , trong kết giới chỉ có lâm tịch và cuồng bạo địa hùng. Để phòng ngừa cuồng bạo địa hùng tấn công hắn , Cách Tư Đằng dĩ nhiên xắp xếp bố trí một cái chiến lược cấp kết giới ! Cái này sợ rằng cũng chỉ có một cái đế quốc hoàng đế mới có thể làm nổi !

Chú ngữ được niệm động , kết giới lao lung giam giữ cuồng bạo địa hùng liền từ từ mở ra . Loại ma thú này tính tình rất hung bạo , hơn nữa , nó bị giam trong trong lồng quan vài ngày, lúc này vừa thấy lồng quan khai mở liền lập tức rống giận một tiếng lao ra , đại khẩu mở to nhe răng gầm gừ nhìn lâm tịch đang đứng cách đó không xa .

Lúc này lâm tịch chậm rãi từ không gian giới chỉ lý lấy ra ba thanh kiếm , sau đó tự mình bay lên chuôi kiếm , phi hành lên không trung, sau đó hai tay bắt kiếm quyết , đồng thời trong miệng niệm lên" Chú ngữ".

Cuồng bạo địa hùng chứng kiến cái nhân loại trước mắt dĩ nhiên không để nó vào mắt , liền nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó cực nhanh hướng lâm tịch đánh tới, sau đó địa hung đại chưởng từ không trung nhắm lâm tịch phách tới .

Đứng ở trên phi kiếm, lâm tịch phi hành động linh hoạt vô cùng, khẽ lắc ngưòi một cái , liền nhẹ nhàng di động , dễ dàng né tránh cuồng bạo địa hùng nhất kích .

Nếu lúc này có một người trung quốc đang ở nơi này, hắn khẳng định sẽ lập tức lăn ra đất mà ôm bụng cười , bởi vì lâm tịch sở niệm chú ngữ thật sự là rất tức cười!

Là một cao quý ma pháp sư , lâm tịch đang niệm chú ngữ " Lương hảo thói quen", mà chú ngữ hắn niệm cũng là tùy tiện trích một đoạn Hán ngữ mà thôi . Đó chính là một đoạn hán ngữ mà tất cả người trùn quốc có thể cả đời không quên : Đường thi: " Nga, nga, nga, khúc hạng hướng thiên ca. Bạch mao phù nước biếc, hồng chưởng bát thanh ba."

Một khúc nhi đồng thi ca , từ trong miệng lâm tịch niệm phát ra nhưng lại tràn ngập sát khí , thật sự là một quái sự !

Còn chưa nói , đoạn thi ca chính là tại trong tai người nghe lại tạo một loại cảm giác áp lực . Cung đình thủ tịch ma pháp sư Cổ Lực Đặc thầm nghĩ :" Chú ngữ tinh luyện mà có khí thế như thế này , chú ngữ nhất định là xuất phát từ một thiên tài ma pháp !"

Chữ " Ba" cuối cùng niệm xong , lâm tịch tả thủ vung lên , hai phi kiếm tại không trung liền bắn thẳng đến hướng cuồng bạo địa hùng , còn bản thân hắn cũng là cưỡi phi kiếm bay ra bên bờ kết giới . Lưỡng đạo phi kiếm hóa thành một đạo quang mang chấn thẳng tới thân thể cuồng bạo địa hùng . Mọi người còn không kịp thấy rõ cuồng bạo địa hùng thương thế thì cuồng bạo địa hùng thân thể đột nhiên bạo nổ ! Toái nhục và máu nổ mạnh văng ra bốn phương tám hướng , tại trên kết giới màu lam xuất họa xuất một bức huyết sắc đồ án.

Chương 28 : Ma Kiếm Sư Đoàn

Dịch : VBI

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Thực ra , đây cũng không phải ma pháp cao thâm gì . Trên thân hai thanh kiếm kia vốn khắc dẫn một ma pháp trận , cũng giống như ma pháp đạo cụ mà ẩn tàng bên trong ma pháp . Cách lâm tịch phối hợp chính là sau khi hai thanh kiếm tiến vào cuồng bạo địa hùng thân thể thì mới dẫn bạo ma pháp . Với cuồng bạo địa hùng phòng ngự , một chút ma pháp đánh vào trên người nó hiệu quả sẽ không lớn . Nhưng là hai thanh kiếm sau khi tiến vào cơ thể nó thì mới dẫn bạo ma pháp , mà ma thú yếu ớt nhất chính là nội tạng bên trong , chính là không chịu nổi ma pháp dẫn bạo , bởi vậy liền xuất hiện một màn kinh người như vừa rồi .

Đối với kết quả như vậy , lâm tịch cũng đã biết trước , bởi vậy trước khi dẫn bạo ma pháp , hắn lập tức lui lại , sau đó tự mình bố trí một cái ma pháp thuẫn , khiến cho trên người không bị huyết nhục của cuồng bạo địa hùng bắn vào .

Nhóm người bên ngoài đang xem bao gồm các đại thần , kể cả Cách tư đằng bệ hạ, đều không tự chủ được mà lấy khăn lau người , tựa hồ như cuồng bạo địa hùng huyết nhục có thể xuyên qua kết giới bay ra vậy .

Một hồi lâu , cả luyện võ trường đều là yên tĩnh không tiếng động, bọn họ còn không có từ nhất chiêu miểu sát ngũ giai ma thú mà phục hồi tinh thần lại.

Cách tư đằng dù sao cũng là nhất quốc chi quân (vua một nước) , định lực hiển nhiên là hơn người khác một bậc, chỉ nghe hắn đột nhiên hô to một tiếng:" Hảo! Cường đại! Phi thường cường đại!"

lúc này nhất chúng đại thần mới hồi phục tinh thần lại.

Cách tư đằng thậm chí còn đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi mà đi tới bên cạnh kết giới , Cổ lực đặc lúc này mới nhớ tới kết giới còn chưa có mở . Sau khi hắn mở kết giới , Cách tư đằng liền đi vào, cũng không quản vết máu dơ bẩn trên mặt đất , đi tới trước mặt lâm tịch nói:" Ma kiếm pháp quả nhiên là cực mạnh đại ma pháp, ta hôm nay xem như được đại khai nhãn giới ! Ngươi trưa nay hay là ở lại đây ăn cơm đi , bổn hoàng muốn cùng ngươi hảo hảo tâm sự một hồi !"

Lâm tịch lần này xem như nhất kiếm nổi danh , thanh danh hắn trong một ngày lan truyền khắp cả đế đô!

Lúc ngọ yến , Cách tư đằng dẫn theo một gã thiếu niên tuổi tác không sai biệt lắm so với lâm tịch . Cách tư đằng thân thiết đích nói:" Lâm tịch , lang bối tư đế quốc chúng ta mặc dù cương vực mấy vạn lý, dân cư vô số, nhưng anh hùng xuất thiếu niên như ngươi không có nhiều đâu ! Bởi vậy ta quyết định phong ngươi chức bá tước , không biết ý ngươi như thế nào?"

Lâm tịch vội vàng đứng lên rồi khom người hành lễ nói:" Đa tạ bệ hạ, ta nhất định vi đế quốc hết sức phục vụ , không phụ ơn bệ hạ sủng ái !"

" A , không cần đa lễ . Khải kỳ, mặc dù ta chưa có nhìn thấy ngươi ra tay, nhưng với lâm tịch đích thực lực , ta cũng đại khái có thể đoán được tu vi của ngươi , ta cũng phong ngươi chức bá tước " Cách tư đằng cười nhìn khải kỳ nói .

" Bệ hạ , ta mặc dù là thúc thúc của lâm tịch nhưng là hắn đối với ta có ân cứu mạng , bởi vậy ta sẽ chiếu cố hắn cả đời , sự sủng ái của bệ hạ ta chỉ có thể từ chối."

Nếu hai người cùng có thân phận quý tộc , sau này ở cùng một chỗ sẽ không tiện , bất quá Cách tư đằng cũng là có chút mất hứng :" Nói như vậy, ngươi là tỵ hiềm hàm bá tước quá nhỏ sao ?"

" Không phải , thưa bệ hạ , người đã lo lắng thừa . Đã như vầy, ta đành nói thật vậy . Năm đó ta thụ đại ân của lâm tịch , cha mẹ lâm tịch hắn cũng đã qua đời, Vì vậy ta đã thề chiếu cố lâm tịch cả đời , cho nên đã cùng lâm tịch ước định chủ tớ khế ước. Bởi vậy bệ hạ sủng ân ta cũng chỉ có thể tâm lĩnh thôi vậy , mong rằng bệ hạ hiểu cho !"

Như thế này có chút ngoài ý muốn của lâm tịch , trước kia là không có" Chủ tớ khế ước" ? lâm tịch nào biết rằng , quân vương ban sủng ân , nếu không có đủ lý do mà từ chối ân sủng , đó chính là không nể mặt quân vương , rất phạm kiêng kỵ . Mà chủ tớ khế ước chính là danh chính ngôn thuận , bởi vậy khải kỳ nghĩ ra cách này thực rất hiệu quả.

Cách tư đằng nói:" Nguyên lai là như vậy, đó là ta đường đột rồi . Lâm tịch bá tước, ta hôm nay thấy ma kiếm pháp của ngươi , quả thật uy lực thật lớn ! Bởi vậy ta nghĩ thành lập một cái ma kiếm sư đoàn , do ngươi đảm đương chức vị đoàn trường đi sao ? Cho dù phải xuất ra tài lực , vật lực của cả đế quốc , ta cũng phải tạo ra một chi tinh nhuệ ma kiếm sư đoàn !"

Cách tư đằng tâm lý cũng là có chút mất mát , nếu khải kỳ và lâm tịch không phải là loại quan hệ như vừa nói , e là cho dù bọn họ có là thân như phụ tử, hắn cũng có biện pháp tiến hành ly gián, từ từ để cho hắn sử dụng. Chỉ là bởi vì chủ tớ khế ước tồn tại , bây giờ kiếm ma pháp sư khải kỳ thực lực tương đương với Vu hoàn lại hoàn toàn gắn kết với lâm tịch , điều này có chút không phù hợp với ích lợi của hắn .

" Ân, cái này chủ ý không sai!" Lâm tịch tán dương , bất quá hắn không phải là tán dương Cách tư đằng thâm mưu hiểm kế , mà là bởi vì cái kế hoạch đó có lợi cho hắn .

Muốn kiến tạo một cái ma kiếm sư đoàn , trước tiên cần phải có không ít trang bị , ít nhất mỗi ma kiếm sư cần phải có một phi kiếm đi sao ? Mà phi kiếm này chế tác như thế nào , cần loại tài liệu nào , chẳng phải hoàn toàn do lâm tịch định đoạt hay sao ?

" Bất quá ta nghĩ trước tiên cần phải nhắc nhở bệ hạ , ma kiếm sư cũng không có giống với ma pháp sư , chế luyện ma pháp phi kiếm cần phải hao phí rất nhiều ma pháp tài liệu quý hiếm . Cái này chính là một lời nhắc khéo để cho Cách tư đằng chuẩn bị tâm lý trước .

" Cái này không cần phải lo lắng , Lang bối tư đế quốc ta địa vực rộng lớn, sản vật phong phú , chế luyện nho nhỏ ma pháp phi kiếm không có đáng kể ! Nếu lâm tịch bá tước đồng ý với kế hoạch này , ngươi không cần phải lo lắng . Từ bây giờ ngươi chính là một trong lang bối tư đế quốc lục đại quân đoàn độc lập , ma kiếm sư đoàn đoàn trường trực tiếp ta điều phối ! Về phần nhân sự trong đoàn , tựu do ngươi đề cử và lựa chọn . Nga , để ta giới thiệu cho ngươi một chút , đây là đứa cháu ta yêu quý nhất , sau này hắn chính là Phó đoàn trưởng của ngươi . Mai kim tư, mau tới ra mắt lâm tịch đoàn trường , sau này ngươi cần phải hảo hảo thính giáo lâm tịch đoàn trường !" Cách tư đằng cười a a quay qua thiếu niên bên cạnh nói.

lâm tịch biết Mai kim tư này e rằng chỉ là để chế ước hắn , tại thời khắc mấu chốt ma kiếm sư đoàn sợ rằng sẽ không do bản thân hắn khống chế nữa , mặt khác tên Mai kim tư cũng là sẽ tìm hiểu ma kiếm pháp bí mật .

Nhìn Mai kim tư ra mắt lâm tịch , Cách tư đằng còn nói nói:" Tôn nhi này của ta tư chất bình thường , bây giờ mười tám tuổi nhưng cũng mới chỉ là cao cấp ma pháp sư, ta giao hắn cho lâm tịch bá tước cũng là để ngươi chỉ điểm một chút hắn ma pháp."

lâm tịch liền nói" đó là đương nhiên".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro