Chương 11: Không phải con ruột

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vạn Linh tà, là chỉ những linh hồn, bị hàng ngàn vạn oan hồn nguyền rủa tới chết, nói 1 cách chính xác, thì là bị hàng ngàn vạn linh hồn quấn thân, không dược giải thoát, không được luân hồi, vĩnh viễn chịu nguyền rủa

Người thường bị một linh hồn quỷ quái quấn lấy đã đau tới mức không muốn sống, nói chi đến ngàn vạn linh hồn quỷ quái?

Ta lập tức nghĩ đến mồ chôn tập thể, ở nơi vạn người chết mới có thể sinh ra vạn linh tà. Nó có khả năng là người sống đi nhầm vào mộ tập thể, bị quấn thân nguyền rủa, cũng có khả năng là động vật có linh tính bị nguyền rủa, ví dụ như khỉ.

Nhưng bất luận là người hay khỉ, vạn linh tà đã hình thành, gánh vách tà khí của ngàn vạn linh hồn! Chẳng trách đêm qua hiện ra khung cảnh ngàn vạn thi thể, đó rõ ràng chính là thảm cảnh của mộ tập thể!

Ta lập tức cảm thấy chết không luyến tiếc, bởi vì muốn giải quyết vạn linh tà chỉ có hai phương pháp, một là lợi dụng thuật pháp giết nó, hai là giúp nó giải thoát khỏi nguyền rủa, cũng có nghĩa là siêu độ cho ngàn vạn linh hồn

Trên thế giới hiện nay, sợ là không ai có thể diệt vạn linh tà, ông nội của ta đến cũng chỉ lực bất tòng tâm.

Mà siêu độ cho ngàn vạn linh hồn, chưa nói đến là được hay không được, mệt cũng đủ mệt chết rồi!

" Lý đại sư, sắc mặt cậu kém quá." Ông chủ Lữ thấy ta biến sắc quan tâm hỏi.

Ta đang định trả lời, thì cửa chính phòng riêng bị đẩy ra, một người phụ nữ thân hình cao gầy mặc quần áo hoa lệ mang theo một đoàn người xông vào.

Sắc mặt ông chủ Lữ lập tức trở lên lạnh lẽo, đứng dậy quát:" Hoàng Nhã Vân bà làm gì!"

Người đến chính là Hoàng Nhã Vân, bà ta có nhiều tai mắt, chắc là đã nhận được thông tin rồi

" Tôi là muốn hỏi ông đấy Lữ Tú Lâm,ông vụng trộm gặp thầy phong thủy làm gì!" Hoàng Nhã Vân đôi mắt phượng trợn lên, âm trầm nhìn về phía ta. Ta nhìn tướng mặt của bà ta, trong lòng có một phen tính toán.

" Bà còn hỏi tôi ? Việc tốt do bà tự làm chẳng nhẽ bà còn không biết!" Ông chủ Lữ nhìn tình cảnh cũng biết là không thể tiếp tục trốn tránh, ông ta thường xuyên bị áp bức, mỗi hành động đều không thoát khỏi sự theo dõi của Hoàng Nhã Vân, hiện giờ đã không còn đường lui nữa rồi.

Hoàng Nhã Vân cười lạnh:" Tôi đúng thật là không biết mình đã làm gì, Lữ Tú Lâm ông năm đó chỉ là một tên nhà nghèo, nếu không phải tôi tiếp tế cho ông, ông có thể bước đến địa vị ngày hôm nay sao?"

" Hoàng Nhã Vân, bà nhìn trúng tài vận của nhà họ Lữ chúng tôi, thật sự cho rằng tôi không biết sao? " Ông chủ Lữ mắt hổ trừng lớn, vô cùng bá khí

Sắc mặt Hoàng Nhã Vân thay đổi, những bảo vệ đứng đằng sau lưng bà ta cũng không dám vọng động, có chút sợ hãi ông chủ Lữ

Lữ Tú Lâm tiếp tục nói :" Bà là đồ đàn bà độc ác, ngay cả con trai của mình cũng làm hại, sao bà có thể ác độc như vậy!"

Đối mặt với sự trách móc của Lữ Tú Lâm, Hoàng Nhã Vân rất nhanh bình tĩnh lại, trực tiếp ném ra một tờ giấy ly hôn:" Tôi không muốn nói nhiều nữa, ông cầm lấy mười triệu rời đi, quay về quê cũ Tương Tây của ông đi!"

Bà ta đã thay đổi xong vận mệnh, không cần dựa vào Lữ Tú Lâm nữa

Trong mắt Lữ Tú Lâm tràn đầy bi thương tức giận, gật đầu ba cái:" Được lắm, được lắm, tôi di dời phần mộ tổ tiên về Tương Tây, xem bà làm sao có thể nhận được tài lộc!"

Hoàng Nhã Vân âm trầm cười:" Ông thích thì cứ di dời, hai lão tạp chủng đó tôi cũng không hiếm lạ."

Hiện giờ bà ta không còn gì để sợ, lão tạp chủng mà bà ta vừa nói đương nhiên là ông bà nội của cậu chủ Lữ, bọn họ là quan trọng nhất, chính vì bọn họ được chôn ở trong vị trí phong thủy Trướng nội phu nhân, cho nên mới có thể dần dần chuyển dời tài vận của nhà họ Lữ sang nhà họ Hoàng

" Di dời mộ phần hiện giờ đã không còn tác dụng gì nữa, thế cục Trướng nội phu nhân đã hình thành, trừ phi là phá núi." Ta nhắc nhở Lữ Tú Lâm

Lữ Tú Lâm nghiến răng nghiến lợi:" Thế thì tôi sẽ phá núi Phượng Đầu!"

" Ông dám! Giấy trắng mực đen viết rõ ràng, núi Phượng Đầu là tài sản của tôi, ông dám phá tôi dám đi kiện, kiện cho ông ngồi tù tới chết luôn!" Hoàng Nhã Vân nhắc đến hệ thống pháp luật, bà ta sớm đã tính đến nước này, vốn chẳng hề sợ Lữ Tú Lâm.

" Bà!" Lữ Tú Lâm nộ hỏa công tâm, thiếu chút nữa thì nôn ra máu.

Thua tới mức triệt để rồi!

" Hoàng Nhã Vân, bà không xứng làm mẹ của tôi!" Lúc này, lại có một đoàn người tiến đến, là cậu chủ Lữ, trên người vẫn quấn băng gạc, còn có rất nhiều cổ đông của công ty đi theo, người nào người nấy sắc mặt quái dị.

Hoàng Nhã Vân ánh mắt nghi ngờ, nhìn chằm chằm các cổ đông:" Các người làm cái gì? Muốn bức cung sao?"

Các cổ đông cười ngại ngùng, không dám nói gì.

Cậu chủ Lữ gào lên:" Ai mới là chủ nhân thực sự của Tập đoàn Lữ thị, trong lòng mọi người đều rõ ràng, cho nên hôm nay tôi phải bức cung, bà trả lại tập đoàn cho cha tôi!"

" Được thôi, tao muốn nhìn xem, ai dám đối đầu với tao!" Hoàng Nhã Vân giống như một con tinh tinh, tức giận nhìn các cổ đông.

Tất cả các cổ đông càng ngại ngùng cười, một cổ đông tương đối lâu năm xua tay nói :" Phu nhân, là thiếu gia gọi chúng tôi tới ăn cơm, hoàn toàn không biết sảy ra chuyện gì, chúng tôi đi trước đã."

Đoàn người giống như cơn gió chạy mất.

Cậu chủ Lữ sắc mặt trắng bệch, muốn giữ người lại cũng không giữ được, kế hoạch bức cung của cậu ta quá sơ sài, căn bản không thể thành công, ta đoán là cậu ta chỉ là cố gắng muốn thử một lần mà thôi.

Hoàng Nhã Vân cười to, nhìn về phía cậu chủ Lữ:" Lữ Quốc Hoa, tao không hề có chút tình cảm nào với cha của mày, chỉ cảm thấy ghê tởm, đẻ mày ra tao cũng không cảm thấy vui vẻ, là mày đầu thai nhầm chỗ mà thôi!"

Lữ Quốc Hoa nghe xong hai mắt đỏ tươi, dường như là sắp cắn nát cả răng vậy

" Vậy em gái thì sao? Nó cũng là con của cha, sao bà không ghét nó?" Lữ Quốc Hoa trầm giọng nghi ngờ hỏi, Lữ Tú Lâm cũng nhìn chằm chằm Hoàng Nhã Vân

Con mắt Hoàng Nhã Vân thoáng qua một chút không tự nhiên, tiếp theo cười lạnh nói :" Trướng nội phu nhân vượng nữ, tiểu Lỵ làm người đời sau của tao, có thể hưởng thụ tài phú ngập trời, tao đương nhiên thích nó!"

Lý do này nhìn thì có vẻ hợp lý, nhưng lại không phải sự thật

Ta chen vào:" Hoàng Nhã Vân, Tiểu Lỵ vốn không phải là con của ông chủ Lữ, bà đã ngoại tình từ lâu rồi, dan díu với người đàn ông khác."

" Cái gì?" Lữ Tú Lâm và Lữ Quốc Hoa đồng thời kinh ngạc, không dám tin nhìn ta, lại tức giận nhìn về phía Hoàng Nhã Vân

Hoàng Nhã Vân hầm hầm tức giận:" Cậu nói lung tung cái gì đấy? Tôi ngoại tình lúc nào? Tôi xé nát miệng cậu ra!"

Tập đoàn Lữ thị là tập đoàn lớn, Hoàng Nhã Vân với vai trò là nữ chủ nhân, nếu như truyền ra tin đồn ngoại tình, về tình về lý đều sẽ bị lên án, đến lúc đó ly hôn cũng sẽ ở vào hoàn cảnh bất lợi, Lữ Tú Lâm có thể trực tiếp kiện bà ta, khiến bà ta ra đi tay trắng, cho nên bà ta mới tức như vậy.

" Mắt phượng của bà hẹp dài, góc mắt có nốt ruồi đỏ, trên khóe miệng lại có nếp nhăn, đây là tướng bản mệnh đào hoa, tôi vừa mới quan sát thần quang của bà, bên trong có khí màu đỏ đen, có thể thấy là lạn đào hoa, bà kết hôn rồi còn có lạn đào hoa, không phải ngoại tình thì là cái gì?" Ta lạnh lùng quát lại, người phụ nữ này thật sự là quá vô lại, quá độc ác.

" Cậu nói lung tung gì vậy? Ném cậu ta ra ngoài cho tôi!" Hoàng Nhã Vân tức giận, ra lệnh cho bảo tiêu ném ta ra ngoài

Lữ Tú Lâm lập tức đập bàn :" Tôi xem ai dám!"

Lữ Tú Lâm trời sinh mang bá khí, còn là tổng tài của tập đoàn Lữ thị, bảo tiêu đúng thật là không dám động thật

Hiện trường trở lên cứng ngắc, sắc mặt Hoàng Nhã Vân càng ngày càng khó coi, Lữ Quốc Hoa nhắc ta :" Lý đại sư, đợi chút có đánh nhau thì cậu chạy trước, đừng để bị thương."

Ta nói không sao đâu, ta có người bảo vệ.

Ta liếc nhìn về phía cửa, tên mập Vương Đông đang đứng xem kịch vui, còn dùng mắt ra hiệu cho ta. Cậu ta một đống lù lù như vậy, nếu có đánh nhau thì cậu ta chỉ cần xông vào khiêng ta đi là xong.

Trong lúc còn đang tính toán, Vương Đông đột nhiên bị một người đụng phải, trực tiếp ngã chổng mông xuống đất, tức giận mắng lớn:" DKM nhà mày, không có mắt à?"

Lại là một người đàn ông mặc comple, cậu ta cũng ngã, nhưng không hề quay đầu, bò vào phòng nói :" Bà chủ ông chủ, đại sự không ổn rồi, cô chủ..."

Người đàn ông mặc tây trang mới nói được một nửa thì cảm giác được không khí trong phòng có vấn đề, không tự chủ được ngậm miệng, vội vàng nhìn về phía Lữ Tú Lâm và Hoàng Nhã Vân

Lữ Tú Lâm trầm giọng nói:" Rốt cục là chuyện gì?"

" Tôi không dám nói, hay là để những người không liên quan đi xuống trước đã." Người đàn ông mặc tây trạng ngập ngừng

Hoàng Nhã Vân tức giận quát lên:" Muốn nói thì nói, không muốn nói thì cút đi!"

Người đàn ông mặc tây trang bị dọa sợ, chỉ đành cứng rắn nói :" Cô chủ gian díu với lái xe hơn năm mươi tuổi của cô ấy trong xe, bị người ta chụp ảnh được, lái xe còn lái là do cô chủ chủ động."

" Cậu nói loạn gì đó!" Hoàng Nhã Vân bạo nộ, tát vào mặt người đàn ông :" Con gái tôi là đại gia khuê tú, người phụ nữ mạnh mẽ, sao có thể dan díu với lái xe?"

" Em tôi một lòng một dạ chỉ có công việc, chưa từng quan tâm đến chuyện nam nữ, sao có thể câu dẫn lái xe được?" Lữ Quốc Hoa không nhịn được đứng ra bênh vực em gái

Người đàn ông mặc tây trang che mặt, miệng rỉ máu :" Là sự thật ạ, công ty tổn rất nhiều tiền mới ép được chuyện này xuống, ông chủ bà chủ nhanh chóng đi xử lý việc này đi ạ, nếu mà lộ ra thì phiền phức lắm."

" Tôi đi!"" Lữ Quốc Hoa không dám chần chờ, nhanh chóng đi ra ngoài

Hoàng Nhã Vân lấy ra điện thoại hỏi một câu, rồi gọi điện cho con gái, phủ đầu mắng lớn:" Con cái đồ đàn bà hạ tiện, sao con có thể làm ra việc như vậy?"

Bà ta mỗi câu mỗi lời đều là những lời bẩn thỉu, mắng cho con gái cẩu huyết lâm đầu

Trong lòng ta thì lại hiểu rõ, biết thế cục Trướng nội phu nhân có tác dụng rồi

Cây tùng chết đi, không còn gì có thể ngăn được trướng nội phu nhân, khí tức lẳng lơ tập trung toàn bộ lên người của cô chủ Lữ, cô ta là người đời sau của nhà họ Hoàng, tác dụng nặng nhất

Vương Đông đứng ngoài cửa dựng ngón cái với ta: Lý ca thật giỏi!

Theo sau cậu ta vuốt lại vạt áo, bước những bước lớn vào trong:" Ông chủ Lữ, theo Lý ca của chúng tôi nói, sau này trướng nội phu nhân chỉ vượng con gái nhà ông, Hoàng phu nhân đã kiếm được món lớn rồi. Chỉ là Trướng nội phu nhân có một cửa khí, lại là vị trí lẳng lơ, con gái nhà họ Hoàng sau này không biết sẽ tiện nghi cho bao nhiêu đàn ông nữa!"

Nói trắng ra, con gái của Hoàng Nhã Vân sau này sẽ biến thành xe buýt công cộng.

Hoàng Nhã Vân là người tin phong thủy, vừa nghe thấy những lời này thì mặt biến sắc, khàn khàn quát lên:" Các người đã làm gì ? Tôi sẽ không tha cho các người!"

" Phong thủy là sự sáng tạo của trời đất, không phải người phàm có thể dễ dàng thay đổi, bà sau này sẽ càng ngày càng vượng, nhưng bà cũng không thể sinh ra con trai nữa, mà con gái bà, cháu gái thậm chí chắt gái của bà, toàn bộ sẽ là người lẳng lơ, không đáng nhắc tới." Ta lắc đầu nói

Hoàng Nhã Vân há miệng thở dốc, cơ thể bắt đầu run rẩy

" Hơn nữa bà nói con bà là con gái ruột của ông chủ Lữ, thế thì sẽ càng nghiêm trọng, người nhà họ Lữ sẽ càng ngày càng tàn lụi, sẽ bị sát khí của trướng nội phu nhân làm bị thương, con gái bà cũng là đời sau nhà họ Lữ, trốn không thoát đâu." Ta cố tình nói như vậy, thực tế ra là nói dối

Hoàng Nhã Vân đã mất trí, Hai mắt đỏ bừng lắc đầu nhìn ta:" Tiểu Lỵ không phải của Lữ Tú Lâm, là tôi và người đàn ông khác sinh, cậu nói cho tôi biết, phải làm sao tôi mới có thể cứu nó!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro