20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chúng mình kết hôn được không?

Tôi lặng đi nhìn anh ấy.

Tôi có thể từ chối một người đàn ông tốt thế này không? Tôi có thể từ chối niềm hạnh phúc ngọt ngào mà dung dị trong lúc này không? Tôi cảm động, mắt ngân ngấn nước, doạ khiến cho anh phải sợ hãi.

- Sao em lại khóc? Có phải em chưa sẵn sàng không? Anh có thể đợi em suy nghĩ mà.

- Ngốc! Là do em cảm động quá thôi!

Chúng tôi bàn chuyện đám cưới. Tôi hồ hởi vẽ ra một hôn lễ thật hoành tráng mà tôi mơ ước từ lâu. Sẽ là một đám cưới ngoài trời ở Hồ Tây,có hai màu tím và trắng, sẽ có thật nhiều bạn bè tham dự, tôi sẽ khoác lên mình bộ váy cưới đẹp nhất, sẽ trở thành cô dâu tuyệt vời nhất, sau đám cưới, chúng tôi sẽ đi du lịch ở Paris hoa lệ... tôi vui vẻ luyến thoắng nói hết những gì mà mình từng ấp ủ bấy lâu. Anh chỉ mỉm cười dịu dàng:

- Làm hết theo ý em đi!

Tôi sung sướng hôn chụt vào má anh một cái, nhìn anh thật lâu, tôi không kìm được mà hỏi:

- Em hẹp hòi, hay để bụng, em ngang ngược, ích kỷ, hay nhõng nhẽo, giận dỗi vô cớ, em kể chuyện cười nhạt như nước ốc. Tại sao anh lại yêu em?

Anh im lặng một hồi, sau đó hôn lên trán tôi rồi khẽ ôm tôi vào lòng nói:

- Vì em là một cô gái đáng để yêu.

3. Hôm nay công ty có tổ chức party, nghe nói còn có rất nhiều sếp lớn ở các công ty khác tới tham dự. Tất cả mọi người đều vô cùng háo hức, dĩ nhiên tôi cũng không ngoại lệ. Tôi nép mình đi bên cạnh anh, cùng đến chào hỏi những người quen của anh, anh nắm chặt tay tôi, giới thiệu "Đây là vợ sắp cưới của tôi". Cảm giác hạnh phúc ngọt ngào dâng trào lên cả cuống họng.

Uống được một ly rượu tôi bắt đầu thấy chóng mặt, tôi giật giật tay áo anh nói:

- Hay là em đợi anh ở đây, em thấy hơi mệt rồi!

- Ừm... vậy em ngồi đây đợi anh, chào hỏi mọi người xong anh sẽ đưa em về.

- Vâng.

Tôi lặng lẽ ngồi ở một góc ít người, tỉ mỉ quan sát từng người trong bữa tiêc. Tất cả đều ăn vận sang trọng, có danh tiếng trong giới doanh nhân. Ngoài những người anh vừa giới thiệu, tôi hình như không quen bất cứ một ai.

Tôi nhấp một ngụm nước lọc, lại đưa mắt lướt nhìn xung quanh, đột nhiên có một bóng dáng xuất hiện trong tầm mắt của tôi. Tôi một lần nữa lặng đi khi nhìn cái dáng cao gầy đó. Anh vẫn vậy, toát lên vẻ sang trọng, thành đạt của một người đàn ông trưởng thành.

Cứ tưởng rằng hai năm qua, tôi đã gạt bỏ hình ảnh anh ra khỏi trí nhớ của mình. Cứ tưởng rằng đã quên hẳn được anh, cứ tưởng rằng sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa. Vậy mà hôm nay khi gặp lại bóng hình thân thuộc của ngày xưa, tim tôi vẫn nhói lên như bị kim châm vậy.

Anh cô độc, cầm ly rượu quay người lại, ánh mặt chúng tôi giao nhau. Anh cũng lặng đi nhìn tôi, cái nhìn giống hệt như hai năm trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#doãn