39 SE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào lúc này, hắn đang đọc báo. Thì bỗng dưng nghe thấy tiếng rơi kinh dị vãi linh hồn. Hắn chạy ra ngoài thì thấy cô đang nằm dưới đất với một vũng máu. Hắn đau lòng, "Tôi còn chưa cưới em mà, sao em lại chết thảm đến thế...?"
Sau đó, hắn mang xác cô đi chôn cất cẩn thận. Ngày nào cũng thẫn thờ. 
Còn về anh, sau khi thấy Trình Diễm quay lại với mình, anh suốt ngày vui vẻ bám rít lấy cô ta, chẳng màng quan tâm đến cô có biến mất hay không. Sau khi đợi Cố Nhiên biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt của anh, Trình Diễm mới nhẹ giọng nói:
"Phương Hải, anh nghe đây. Hãy nhìn bản hợp đồng này đi, rồi cầm bút kí vào nhanh nhanh lên, tôi còn bận nhiều việc lắm."
Anh run run tay cầm bản hợp đồng, giọng nói cũng run run:
"Hợp đồng hôn nhân? Vậy tức là... Từ trước đến nay cô không hề yêu tôi? Toàn bộ chỉ là giả dối??"
Trình Diễm bình tĩnh nhẹ nhàng nói: "Đúng"
Anh như gào thét, nói to: "Tôi không kí, tôi không kí!!"
Trình Diễm lại bình tĩnh nói: "Nếu anh không kí, anh sẽ mất đi Cố Nhiên!"
"Hả? Cô ấy thì liên quan gì tới tôi?"
"Hâhha, vậy chắc anh chưa biết rồi, Cố Nhiên chính là người em gái cùng cha khác mẹ của anh đấy! Chẳng lẽ anh muốn em gái mình hi sinh cho mình sao?"
Anh run rẩy, "Thôi được, tôi kí"

Một năm sau...
Từ ngày anh và cô ta kí cái hợp đồng đó, ngày nào cô ta cũng tra tấn anh rất nặng nề. Nhiều lần anh cũng muốn chết đi cho đỡ khổ, ít ra là thế, nhưng lại nghĩ đến cô, nếu anh chết, chả phải cô sẽ phải hứng chịu hậu quả thay anh sao? 
Hôm nay là ngày giỗ của cha anh, anh mang bó hoa cúc trắng ra nghĩa trang viếng cha. Bất chợt anh nhìn thấy hắn, tuy rằng anh và hắn không có quan hệ gì nhưng anh vẫn cảm thấy hiếu kì. Đợi hắn đi rồi, anh mới rón rén đi ra cái mộ mà hắn viếng ban nãy. Không khỏi sững sờ... Là một của cô!!!!
Anh nhìn cô rất lâu cuối cũng cười lớn, haha, còn gì vui sướng hơn? Nếu cô đã đi rồi thì anh sống trên cõi đời này có ích gì? Nói rồi anh đi mua một con dao, sau đó chạy ra thật xa nơi cô đang yên nghỉ, lúc đó mới dám tự tử, bởi vì anh biết, anh không xứng để chôn cạnh cô, tốt nhất anh nên đi thật xa để cô không còn nhìn thấy anh nữa...
"Tạm biệt Cố Nhiên...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#doãn