Đoản 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#đoản

Anh và cô yêu nhau được 8 năm, một quãng thời gian đủ dài để hai người hiểu nhau, sống với nhau không thể tách rời.

Ngày anh cầm chiếc nhẫn cầu hôn, cô nhẫn tâm nói ra những lời như đang cầm con dao xuyên thẳng vào trái tim nhỏ bé của anh:
    - cục cưng à, em làm vợ anh nhé
    - em.......
    - còn bày đặt gì nữa, k phải em bảo muốn làm vợ anh sao ?
    - xin lỗi anh, suốt 8 năm vừa qua anh chỉ là người thế thân của người đàn ông em yêu thôi, tại anh quá giống anh ấy, khi em bị anh ấy từ chối tình cảm, em đã lấy anh ra để xả hết những nỗi buồn, rồi cứ thế quen dần, mỗi lần bị anh ấy sỉ nhục em đều đến kiếm anh với một mục đích duy nhất - vật thế thân.
    - em nói thật chứ, có chắc là em không yêu anh không? chẳng phải em nói muốn được làm cô dâu của đời anh sao?
    - em xin lỗi, những lời đó không phải dành cho anh mà dành cho anh ấy.
    - được, anh hiểu rồi ( cười lớn ), hóa ra trong tim em ko hề có anh, hóa ra em không hề có một chút tình cảm gì với anh, vậy mà suốt 8 năm qua anh không hề hay biết, đúng là ngốc, đại ngốc. Anh sẽ biến khỏi cuộc đời em, sống tốt nhé!

3 tháng sau, cô nhận được thiệp mời đám cười của anh khi đang trong bệnh viện điều trị bệnh ung thư dạ dày:
    - đúng rồi, người đàn ông của em phải mạnh mẽ thế này chứ, đừng buồn vì một cô gái như em nữa, anh nhé. Hãy sống hạnh phúc, anh nhé. Kiếp sau em sẽ không cho ai làm cô dâu của anh ngoài em đâu. ( khóc)
Sau đám cười anh một ngày, cô đã qua đời, những ngày tháng cuối đời cô phải tự chăm sóc bản thân, chìm trong sự cô đơn, lẻ loi vì cô là một đứa trẻ mồ côi. Ai cũng thấy xót xa cho cô, lứa tuổi đẹp đẽ nhất của cuộc đời đã phải vĩnh biệt với cuộc sống.
Ngày anh biết cô đã ra đi mãi mãi, tim anh đau quặn, anh đã hiểu răng cô không đồng ý làm vợ anh là bởi vì không muốn anh nhìn thấy cô đau đớn, không muốn anh phải khổ sở, phải hủy hoại đời mình vì cô, sợ anh sẽ không vượt qua được cú sốc này. Bác sĩ bệnh viện đưa cho anh một tấm hình nói rằng trong những ngày tháng vừa qua, dù làm gì cô cùng ôm chặt lấy tấm hình này không buông. Anh nhận lấy tấm hình, đó là tấm hình của anh 1 năm trước đang cười tươi, đôi mắt híp lại, phía trên là dòng chữ " em yêu anh, yêu anh hơn chính bản thân em, kiếp này em nợ anh, nợ anh một cuộc sống hạnh phúc". Nước mắt anh rơi xuống làm nhòe đi hai chữ hạnh phúc.
Anh bước ra ngôi mộ của cô, quỳ bên ngôi mộ người anh yêu, nước mắt dâng trào. anh thấy có lỗi với cô quá, giá như anh không vì muốn trả thù cô mà cưới người khác thì có phải trong những ngày gần đất xa trời cô đã không phải chịu đau khổ như vậy. ánh tà dương cuối cùng buông xuống, người ta vẫn thấy bóng hình của người đàn ông ấy quỳ bên ngôi mộ trên tay là bức hình có dòng chữ bị nhòe mất từ hạnh phúc.

->NGUỒN SƯU TẦM

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#monmap63