Hạnh Phúc Mong Manh 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Đoản Hạnh phúc mong manh ].
1.2

Anh ngồi mệt mỏi châm điếu thuốc, nghĩ lại truyện quá khứ, cô không yêu anh nhưng sao lấy anh còn Anh yêu cô nhưng sao cứ lạnh lùng như vậy.

Cô lang thang một mình trên phố nước mắt cô rơi cô đau lòng khi thấy anh như vậy, cô đi anh không đuổi theo. Trời chợt đổ mưa như cô đang khóc cô đi một mình dưới cơn mưa giá lạnh của trời lạnh lẽo của Ngày mùa đông,bước chân nặng nề cô khuỵ xuống ngồi trên đường mà khóc, khóc cho anh, khóc cho tình yêu ngu ngốc cô giành cho anh.
Còn anh.
Đang ngồi suy nghĩ điện thoại anh vang lên cầm lên là quản gia nhà anh gọi.
- Thiếu gia, phu nhân chưa về?
-Được rồi.
Anh giọng vẫn thản nhiên như không có gì xảy ra, tắt điện thoại "Tịnh Nhi em đi đâu vậy " hắn thầm trách móc. Rồi lao ra khỏi công ty đi tìm cô qua từng nơi cô đến cũng không thấy cô anh lo lắng cho cô cái cảm giác suốt 2năm qua anh đã không còn cảm thấy trong anh. Đi mãi rồi anh cũng thấy một cô gái ngồi trên đường khóc người ướt đẫm vì mưa,là cô người con gái anh lạnh nhạt suốt 2năm qua.
Anh vội vàng xuống xe chạy về phía cô, ôm cô vào lòng nhìn thấy cô như bây giờ lòng anh đau tim anh như vỡ nát.
-,Em biết trời đang mưa không? Về nhà thôi.
Anh ôm cô vào lòng ôm chặt đến mức sợ cô lìa xa anh.
-Về đâu, tôi không có nhà anh đi đi đừng lại gần tôi.Tôi ghét anh.
Cô đẩy anh ra thét vào mặt anh.
-Có gì về nhà nói..
Anh nói rồi bế cô ra xe cô cũng không còn sức phản kháng nữa, cô ngất đi rồi..

Về cô được chăm sóc kỹ nên cô cũng dần khỏe lại, mấy hôm cô ốm anh âm thầm chăm sóc cô nhưng không cho cô biết, anh vẫn lạnh nhạt khi ở cạnh cô, đến khi cô khỏe anh lại đến công ty và không về nhà.
Hôm nay anh không có nhà,suy nghĩ nhiều ngày qua nên cô nghĩ kỹ mọi chuyện "em trả lại tự do hạnh phúc lại cho anh " cô viết đơn ly hôn rồi gửi cho anh sau khi anh nhận được cùng lúc anh nhận được tin nhắn từ cô "em ký rồi anh ký đi, em suy nghĩ kỹ rồi anh không cần hỏi gì em nữa ". Anh nhìn đơn ly hôn mà lòng chua xót, anh không muốn ký nhưng đây là quyết định của cô, vả lại suốt thời gian qua anh lạnh nhạt với cô là vì anh muốn cô rời xa anh giờ đạt được rồi nhưng sao anh vẫn không vui. Anh đặt bút xuống ký rồi cho người đưa cho cô anh nhắn tin cho cô "anh ký rồi, anh xin lỗi " cô xem nhưng không trả lời.

Cô thu dọn đồ đạc để chuẩn bị rời khỏi ngôi nhà này, ngôi nhà của cô và anh ngôi nhà cho cô bao đau thương cô sẽ rời đi không bao giờ trở lại nữa. Trước khi rời khỏi cô muốn ngắm lại nơi đây cô đi khắp nơi trong ngôi nhà rộng lớn những nơi anh đến. Chợt cô dừng chân lại ở trước một căn phòng, căn phòng này anh khóa không cho ai vào kể cả cô nhưng sao hôm nay anh lại không khóa,bởi tính tò mò nên cô bước vào căn phòng đơn giản chỉ có bộ bàn ghế làm việc của anh và một tủ sách và điều làm cơ bật ngờ hơn là trên tường treo những tấm hình lúc cô và anh còn bé cho tới giờ. Trên bàn có một chiếc laptop vẫn mở chưa đóng cô lại gần mở lên xem nó bình thường không có gì cả cho đến khi cô định tắt bỏ đi thì tay cô dừng lại ở một file mang tên "Nhật ký anh yêu em Tịnh Nhi"....
#còn...
Chưa muốn kết đâu ai muốn biết Nhật ký viết gì không? Sự thật Anh từ bỏ em đó hèhè.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro