Sẽ Không Yêu Anh Thêm Một Lần Nào Nữa (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Đoản
4

Tư Thuần nhìn thấy Dao Dao của lúc này liền cảm thấy đau sót. Cô ấy của mấy năm trước lạc quan,  yêu đời,  lúc nào cũng vui vẻ.  Nhưng cô ấy của bây giờ đêm nào cũng rửa mặt bằng nước mắt. Dáng người tiều tụy .

Thư Thuần tức giận đi tới :" Em cảm thấy đáng không?  Yêu một tên cặn bả không biết quan tâm đến em và đứa bé trong bụng em " khuôn mặt anh tức đến nổi đỏ hết cả lên

Dao Dao cười khổ :" haha....  Đáng hay không ? Em mệt mỏi lắm rồi, anh mang em đi đi! " Cô cười nhưng nước mắt không ngừng chảy

Bên ngoài

Tân Hàn tức giận từ bên ngoài xông cửa vào :" Thẩm Dao Dao, hay cho em lại dám cùng tên nam nhân này muốn trốn khỏi tôi !"

Dao Dao im lặng,  vẻ mặt lạnh lùng :" .....Tôi không phải muốn trốn khỏi anh,  mà là muốn rời khỏi một cách đường đường chính chính!  Chúng ta ly hôn đi! "

Tân Hàn tức giận đi tới nắm chặt lấy tay cô :" Tôi không đồng ý!  Em và con đều là của tôi. Không ai được phép rời đi  " Tân Hàn kích động nắm chặt tay làm Dao Dao cảm thấy đau

Tư Thuần đẩy Tân Hàn ra :" Anh làm cô ấy đau! "

Dao Dao cười lạnh :" haha!  Anh đây là không phải yêu tôi.  Mà là tính chiếm hữu của anh cao quá, anh chỉ muốn tôi ở trong cái lòng mà anh đặt ra...  Mãi mãi không được rời đi mà thôi.  Đó không gọi là tình yêu anh hiểu chưa ? "

Tân Hàn tức giận gọi người vào :" Các người đem thiếu phu nhân về nhà không có lệnh của tôi không ai được làm phiền cô ấy! "

Tư Thuần tức giận muốn ngăn cản lại nhưng bị người của Tân Hàn giữ lại :" Tên khốn thả cô ấy ra! "

Tuyết Sương bên ngoài tức giận :" anh ấy chính là yêu cô rồi...  Nếu cô đã hiểu lầm như vậy thì tôi sẽ giúp cô triệt để hận anh ấy cả đời! "

Về đến nhà Dao Dao bị giam lỏng trong căn phòng của chính bản thân cô.  Tuy ăn uống đầy đủ,  tất cả đều tiện nghi nhưng không có một ai bên cạnh. Bà Trần thì bị trả về nhà của ba mẹ Tân Hàn.  Tuy ba mẹ Tân Hàn có qua nhà vài lần khuyên ngăn anh thả Dao Dao ra nhưng anh vẫn kiên quyết không chịu.

Tân Hàn lại phải đi công tác.....

" Mở cửa ra!  Đem cô ta đi! " giọng nói phát ra từ bên ngoài.  Dao Dao cảm thấy ồn ào liền ngồi dậy.

Dao Dao nhìn cửa lớn từ từ mở ra thấy nhiều người mặc đồ của bệnh viện cô liền cảm thấy bất an '" Các người là ai?  Muốn làm gì tôi? " cô lo sợ chuyện gì đó sẽ xảy ra

" Cô chính là Thẩm Dao Dao.  Tân Hàn thiếu gia lệnh chúng tôi phải phá đi đứa bé trong bụng cô.  Mong cô hợp tác! "

Dao Dao nghe xong liền bất ngờ :" Các người đừng tới đây. Cút ra!!!  Con của tôi không thể để các người mang nó đi." sức khoẻ cô vẫn còn rất yêu nên chỉ có thể tìm đồ ném bọn họ.

Nhưng bởi vì người quá đông nên cô ấy bị bọn họ tiêm thuốc mê vào người :" Đem đi! "

Trong lúc cô mơ mang thì lại nghe thấy tiếng Tân Hàn :" Mang đi! "

Cô dần dần mất đi ý thức nhưng nước mắt cô không ngừng rơi :" Lãnh Tân Hàn,  tôi thật ngu ngốc khi yêu anh. Anh là một con ác quỷ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro