[đoản ngược] Yêu anh đến chết (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Vì em... em đã mơ thấy anh. Thật đấy! Từ nhỏ em đã có một giấc mơ kì lạ, trong một góc café nhỏ, em sẽ tìm thấy một chàng trai đeo kính cận, dáng vẻ thư sinh ngồi uống coffee và đung đưa theo nhạc. Giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại, em nghĩ, đó là anh. Định mệnh của em là sẽ gặp được anh và số phận của em là sẽ thuộc về anh.
Đầu tôi quay quay. Cô ta lảm nhảm cái quái gì vậy? Gì mà định mệnh với chả số phận? Vớ vẩn! Cô gái xinh như thiên thần thế này mà lại bị thần kinh. Tiếc thật.
- Anh không rảnh để chơi trò chơi đâu nhóc, đang giờ làm việc, nếu em không có nhã hứng muốn dùng gì đó thì vui lòng tránh ra cho anh làm việc.
- Không! Em yêu anh!
- Lời yêu thốt ra từ miệng của mấy đứa trẻ con dễ như ăn kẹo vậy, nhỉ! - Tôi ghé sát vào tai cô bé đang nghiêm nghị quả quyết, nói giọng vẻ coi thường rồi bước đi.
- Em nhất định sẽ có được anh!!!
Anh chủ quán quay lại, mấy người khách đang trò chuyện xung quanh cũng chợt im bặt, hướng mắt về phía giọng nói cao vút vừa được hét lên. Tôi muốn độn thổ quá đi mất, hai con ngươi mắt của cô bé đó như muốn long ra, nó ném về tôi cái nhìn tức tưởi và căm hận. Tôi nhếch mép cười, nháy mắt với anh chủ quán và bước vào bên trong, mặc kệ bên ngoài có kẻ đứng chôn chân vì hẫng hụt.
Ngày hôm sau, cô bé đó thành nhân viên của quán tôi.
Tôi không biết cô ta đã sử dụng văn vở hay bùa mê thuốc lú gì, chỉ biết khi tôi hớt hải chạy đến quán vì sợ muộn làm thì đã thấy cô ta trong trang phục nhân viên phục vụ quán, đang đứng giữa nhà thao thao bất tuyệt, xung quanh là một lượng khách cực đông, ai cũng chăm chú nhìn về "sân khấu", nơi có một hot girl đang liến thoắng kể chuyện cười. Anh chủ quán thấy tôi, vờ quay đi ra điều vô can. Còn cô ta vừa bắt gặp tôi liền nở một nụ cười tươi rói. Tôi thấy tim mình nhói một cái, như phát súng hiệu lệnh trên đường đua. Thế rồi quả tim tôi mở hết tốc lực, đập thừa sống thiếu chết. Cô bé đó... xinh quá, quả thực là vô cùng thu hút trong bộ đồng phục nhân viên phục vụ. Cái cách cô ấy chiếm lấy sự chú ý của mọi ánh nhìn thật tự nhiên và gần gũi. Cách cô ấy đưa tay dụi nhẹ mắt, rồi trước mỗi câu nói lại liếm hờ môi, từng cử chỉ, điệu bộ đều rất dễ thương và đáng yêu. Mãi một lúc lâu sau, tôi mới nhận ra mình đang đứng ngắm cô ấy, ngắm rất say đắm và... nhiệt tình. Tôi... yêu rồi sao? Không phải, chắc chắn không. Vì xung quanh có ai mà không lâm vào trạng thái "đơ" như tôi trước thiên thần này chứ! Chỉ có điều, hot girl này... đang theo đuổi tôi. Đó là vấn đề lớn, rất rất lớn!
Bất chợt có một nhóm người bước vào quán. Nhìn sơ qua cũng biết họ là nhà báo, tay lăm le bút, sổ ghi chép và cổ đeo máy ảnh. Không khí nhốn nháo hơn, tôi rẽ qua đám người để tiến vào trong. Tiếp theo là một show diễn riêng của cô ta, phỏng vấn và chụp ảnh cho báo, một tờ báo khá nổi tiếng trong cộng đồng teen lúc bấy giờ. Buổi trưa, khách vãn dần, anh chủ quán ngồi cạnh tôi, hát nhỏ.
- Cô ta là ai vậy ạ?
Anh ấy không trả lời, dúi vào tay tôi một tờ báo. Cái mặt tròn xoe của cô bé kia hiện lên chình ình ngay giữa trang bìa. Mở bên trong ra, tôi đọc, và muốn ngã ngửa. Hóa ra đây quả thực là một cô bé hot girl đang nổi tiếng nhất nhì trong giới học sinh của thành phố. Có đôi lần tôi có nghe tên cô ta, và hình như cũng vài lần "chém gió" với tụi bạn trên lớp về vẻ đẹp của một trong những biểu tượng mới nổi cư dân mạng. Sao tôi lại không nhận ra cô ấy từ lần gặp đầu tiên nhỉ? Hừm, phải rồi, công nhận là ngoài đời cô ta đẹp hơn trong ảnh, đẹp đến ngỡ ngàng.
- Anh gì ơi! - Giọng nói lanh lảnh vang lên phía sau lưng.
- Của cậu cả đấy! - Anh chủ quán nháy mắt với tôi, bật dậy và biến mất nhanh chóng sau quầy bar, để lại tôi một mình với cô hot girl đang nhìn mình bằng ánh mắt không thể diễn tả nổi.
- Anh Phong! Em làm bạn với anh nhé!
- Tôi không hiểu cô làm tất cả mọi việc này với mục đích gì! Nhưng tôi hi vọng nó không liên quan đến tôi.
- Em nói hết với anh Hùng rồi, rằng em yêu anh và muốn theo đuổi anh. Anh ấy biết em thật lòng nên hứa sẽ giúp. Sao anh lại tỏ thái độ như thế với em?
- Vì... - Tôi ngưng lại, ừ, đúng là tôi lạ thật. Cô ta đâu có làm gì để tôi phải xù lông nhím lên thế này? - Vì cô không nghiêm túc!
- Em không nghiêm túc chỗ nào ạ? Yêu mà giấu giếm, không dám nói hoặc không yêu mà nói bừa nói ẩu thì mới là không nghiêm túc. Còn em công khai theo đuổi anh thật lòng cơ mà!
- Hot girl như cô không phải dành cho tôi. Với lại tôi nói rồi, tôi không tin vào cái định mệnh duyên số nào hết!
- Hot girl cũng có quyền yêu và theo đuổi tình yêu chứ! Với em, tình yêu chỉ là chuyện của hai người, không liên quan đến danh xưng, địa vị hay khoảng cách.
- Vớ vẩn! Nếu muốn đánh bóng tên tuổi hay tạo scandal thì tốt nhất nên tìm mấy người nổi tiếng ấy. Tôi là trai tỉnh lẻ, nghèo kiết xác, không tương lai và chả có gì cả. Yêu đương gì giờ này. Xéo!....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro