Đoản #4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ưm.... a..... boss ... xin anh nhẹ một chút .... ưm .... đau quá ..... , cô nằm dưới thân hắn đau đớn la lên

Hắn nghe cô la đau hắn càng sung sướng đẩy cự long càng mạnh vào bên trong hoa nguyệt của cô

Ưm ..... aaaa ..... boss ... em không chịu nổi nữa rồi , sắp .... ưm .... nhẹ ..... nhẹ ...... xin anh xin anh.... ưm , cô thở dốc đau đớn nói

Hắn cúi xuống hôn lên môi mỏng của cô rồi thì thầm vào tai cô : tôi nói em bao nhiêu lần rồi không có người thì không được phép gọi tôi như vậy , em lại không nghe , nói xong hắn ôm hông cô thúc mạnh vào rồi đưa ra liên tục

Ưm ..... boss .... à ..... hạo em ..... xin .... anh ...... aaaaa .... nhẹ nhẹ lại đau quá ..... đừng. ...... ưmmm ..... dừng lại , cô dưới thân hắn đau đớn van xin

Em bảo đừng dừng lại sao vậy tôi chiều em , nói xong hắn lại một lần nữa đâm sâu vào hoa nguyệt của cô , chỗ mẫn cảm ấy của cô ra nước liên tục không hề ngừng lại

Hạo .... ưm .... xin anh ..... ưm ... em không chịu nổi nữa , cô yếu ớt nói với hắn

Hắn dừng lại động tác rồi nhìn xuống chỗ mẫn cảm ra nước của cô nói : em xem nó ra nhiều như vầy lại muốn tôi dừng lại , em đúng là không thật thà mà , nói xong hắn không để cô phản ứng lập tức đưa cự long vào trong cô một lần nữa
cô lúc này thật sự đã không còn sức nữa rồi mặt sức cho hắn ra vào , cuộc làm tình của cô và hắn kéo dài không biết bao nhiêu lâu mới dừng lại , sau khi kết thúc hắn bế cô vào phòng vệ sinh tắm rửa , nhưng mà hắn vẫn chưa tha cho cô
Vào nhà vệ sinh hắn để tay cô lên bồn rửa tay , dạng chân cô ra đưa cự long của hắn tiến sâu vào trong cô

Ưm .... đừng ..... sâu~~ .... đừng .... sâu quá .... hạo .... ưm .... aaaaa
Hắn cứ mặc kệ cô thúc vào rồi lại đưa ra , sau động tác tiến vào phía sau hắn quay cô lại nhấc một chân lên bỏ lên hông mình lập tức tiến vào thêm một lần nữa , cô hoan toàn hết sức chịu đựng ngất trong lòng hắn , thấy cô không chịu nổi mà ngất rồi hắn mới buông tha rút cự long ra , tắm rửa rồi đặt cô lên giường

Sau khi cô tỉnh lại thì trời đã chập tối , cô muốn bước xuống giường thì hạ thân dưới truyền đến cảm giác đau nhức , cô cố gắng cuối cùng cũng xuống được cái giường đi được vài bước khó khăn thì cửa phòng mở ra :
" dậy rồi sao " hắn nhìn cô nói
Cô vì đau nhức miệng mở không nổi miệng nên chỉ khẽ gật đầu , thấy cô đi đứng khó khăn nên hắn lại bế cô , cô thấy vậy hốt hoảng :
" không sao em không cần " cô từ chối khi hắn bế , hắn mặc kệ cô nói gì bế cô đưa ra ngoài , hắn đưa cô ra ghế sofa phòng làm việc cho cô ngồi trên đùi hắn
" không được như vậy sẽ có người thấy đây là phòng làm việc không được "
" vậy thì sao " hắn nhìn cô hỏi
" mọi người thấy sẽ bàn tán "
" ai dám bước vào phòng làm việc của tôi em nói thử xem "
" em......  nhưng như vậy cũng không được " nói xong cô muốn đứng lên thì bị hắn kéo chở lại mông cô vô tình chạm vài chỗ ấy của hắn
" em muốn làm bữa tối cho tôi " hắn nhìn cô bằng ánh mắt dục vọng
" em ... em không cố ý " cô cúi mặt nói không dám nhìn vào ánh mắt của hắn
Hắn nhếch miệng cười : " bây giờ tạm tha cho em , đói chưa ? " hắn nhìn cô hỏi
Cô không nói gì chỉ khẽ gật đầu , sau đó hắn chở cô đi ăn :
" ăn đi " hắn gắp thức ăn bỏ vào chén cô
" à ... cảm ơn anh " cô hơi đỏ mặt nói
" không cần "
Khi cô đang ăn thì nhìn qua hắn :
  " anh không ăn à ? "
" không " hắn trả lời ngắn gọn
" anh ăn rồi à ? "
" không "
" vậy sao anh không ăn đi " cô thắc mắc hỏi hắn
" em cứ ăn đi tối tôi có bữa tối rồi " hắn mỉm cười nguy hiểm nhìn cô
" nhưng trong nhà hình như không còn đồ ăn , tý nữa ghé siêu thị mua à ? "
" không cần mua bữa tối của tôi cực kì đặc sắc "
" ồ ,..... "
" ăn đi tối còn lấy sức " hắn gắp thức ăn tiếp bỏ vào bát cô
  " cái gì .... tối ..... chẳng lẽ bữa tối của anh ....  "
Hắn nhìn cô cười " thông minh hơn rồi đấy "
  " Phụt " nước canh chưa kịp nuốt phun ra
" em không cần phải khẩn chương vậy đâu "
" tối nay tha cho em đi "
Hắn không nói gì , cô biết đằng sau sự im lặng ấy là gì rồi , thế là tối về đến nhà chưa kịp thở thì lập tức làm bữa tối cho ai kia , cô van xin hắn nhưng hắn cứ mặt kệ ăn sạch sành xanh cô không còn miếng xương đến gần sáng mới buông tha cho cô



__________
Ai cho ta động lực?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro