Đoản 3 - Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Tổng giám đốc, em thích anh.
Tô Tầm Diệp quàng tay lên cổ Bạch Hiên, dùng bộ ngực căng tròn đẫy đà của mình chà sát lên tấm lưng vững chãi trước mắt, cất giọng quyến rũ mềm mỏng. Hắn vẫn vậy, lạng lùng vô cảm, không có chút xíu dao động trước người đẹp bên cạnh. Hắn cất giọng lạnh lẽo, hơi lạnh bao trùm căn phòng khiến không khí càng trở nên ngột ngạt
- Bỏ bàn tay bẩn thỉu của cô ra khỏi người tôi.

Cô ả không tin mình không quyến rũ được tên đàn ông hoàng kim trước mặt, cố tình vòng ra đằng trước ngã vào đùi hắn.

Ả mặc áo công sở màu trắng, mỏng đến nỗi nhìn thấy cả nội y màu đỏ chói mắt, chân váy ngắn cũn cỡn chỉ đủ che đi cặp mông tròn đầy của cô ta.

Cô ả đưa tay gỡ đi 2 cúc áo trên ngực, cảnh xuân bên dưới lồ lộ mê hoặc, bên dưới liên tục cọ xát trên đùi hắn. Đôi mắt phủ một tầng sương nhẹ mê người, ả nũng nịu
- Người ta là thích anh thật lòng nha~
Bạch Hiên nhìn một màn trước mình, gai mắt không chịu nổi. Hắn đưa tay vuốt nhẹ theo đường nét khuôn mặt ả, giọng nói vẫn băng lãnh như vậy
- Thích tôi?
- Đúng a~
- Cô không xứng.
Dứt lời bàn tay hắn mạnh mẽ nắm lấy cổ ả, kéo lên rồi ném thẳng xuống đất. Hắn rút lấy mấy tấm khăn ướt thản nhiên lau tay, không thèm nhìn đến nữ nhân đang lồm cồm bò dậy dưới kia.

Ả đau đớn hướng ánh mắt không cam về phía hắn, gào lên
- Đồ không biết lớn nhỏ! Rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt. Anh nghĩ mình là ai!!?
Hắn vẫn bình thản lau tay, chầm chậm nói
- Cô nghĩ cô là ai?
- Ha, anh nghĩ Tô Tầm Diệp tôi dễ bắt nạt vậy sao?
- ...
- Rồi anh sẽ phải cầu xin tôi!
- Ồ.
Thấy dáng vẻ hờ hững của hắn, ả ta càng điên người. Nhưng chỉ trong mấy giây, khuôn mặt méo xệch của ả nhanh chóng tự tin như ban đầu.

Ả dùng sức xé rách chiếc áo mỏng tang, chân váy kéo lên cao, tất chân màu đen cũng bị ả xé nham nhở. Ả đưa tay vò rối bộ tóc uốn cầu kỳ, tự cấu lên khắp da thịt trắng tuyết. Sau đó ả ta nhào ra cửa, vẻ tự tin trên mắt cùng đôi môi nhếch lên đầy giễu cợt nhanh chóng biến thành hoảng loạn sợ hãi, miệng ả kêu gào. Ả chạy ra ngoài cửa liền đâm vào cô ngã sõng soài, lại trực tiếp đứng lên chạy khắp hành lang công ty la hét trông vô cùng ủy khuất
- Mọi người cứu tôi với! Tổng giám đốc... tổng giám đốc Bạch muốn cưỡng hiếp tôi, cứu tôi. Hức, cứu ...
Rồi đắc ý ngất đi trong vòng tay một tên trưởng phòng tin người.

Cô thầm tiếc nuối cho tài năng diễn xuất của cô ta, quá ư là xuất sắc. Đến cô nhìn lén từ đầu đến cuối cũng suýt tin dáng vẻ oan ức của ả. Thế giới này thật đáng sợ!!!
---
Buổi chiều hôm đó
Bạch Hiên vừa từ công ty bước ra, một quả trứng thối lập tức bay tới đập vào mái tóc được cắt tỉa gọn gàng của hắn. Sau đó bao nhiêu hoa quả hỏng, rau hỏng, trứng thối cùng một số thứ khó nói khác lần lượt hướng hắn bay tới.

Hắn híp mắt nhìn tới Tô Tầm Diệp đang rấm rức khóc trong vòng tay một người phụ nữ trung niên. Tất cả mọi người đều nhìn hắn bằng ánh mắt kinh tởm cùng khinh bỉ. Không cần dùng não cũng biết ả là đang tính kế hắn.

Hắn đang định lên tiếng thì một bàn tay nhỏ nhắn thò ra kéo hắn vào bên trong cửa kính. Lạc Y vội lấy chiếc khăn nhỏ lau lau mặt hắn, vội hỏi han
- Giám đốc, anh không sao chứ? Trời ơi anh phải lên tiếng chứ!
Hắn thấy cô sốt sắng lo cho hắn, khuôn mặt tuy vẫn lạnh lùng vô cảm nhưng trong mắt lại ánh lên tia cười nho nhỏ
- Cô tin tôi?
- ... " Chết mẹ, hắn mà biết mình lén nghe trộm sẽ dóc xương mình mất!!!"
- Hửm.
Đây là lần đầu tiên hắn có hứng thú đợi một người phụ nữ trả lời, tự nhiên kiên nhẫn như vậy. Cũng thật lạ. Hắn âm thầm nhìn vào mặt cô, nghĩ ngợi.
-À ừm, tôi tin giám đốc.
- Dựa vào?
- Giám đốc đẹp trai nên tôi tin.
- Tôi thấy lý do này thật không hợp lý.
- Hả a a không...
- Nhưng gắn trên người cô lại rất hợp.
- ... " Haha, anh thật vui tính."
- ...
- Anh đứng ở đây nhé! Tôi ra giải quyết chuyện này cho.
Nói rồi cô phi ra ngoài không kịp để hắn phản ứng thêm. Hắn nhìn theo bóng lưng kiên cường của cô, thơ thẩn. Lần đầu tiên có người tin hắn, hi sinh vì hắn. Hắn tin cô đơn giản vì cảm thấy ánh mắt cô rất thật lòng.

Cô ra sức giải thích với đám phụ nữ trung niên bên ngoài rằng hắn là một người uy tín, cấm dục, đã có bạn gái, tốt bụng, bla bla ... . Nhưng họ càng hung hãn ném những thứ ôi thối kia vào cô. Lần này, cô bực tức nhắm mắt làm liều hét lớn
- Tôi đã chứng kiến Tô Tầm Diệp cùng giám đốc ngày hôm đó. Là Tô Tầm Diệp tự bịa chuyện đấy.
Tức thì mấy người đàn bà kia đơ mắt dừng mọi động tác. Hàng trăm ánh mắt hướng vào cô khiến cô tỉnh táo lại. Tay chân cô bắt đầu run lẩy bẩy. Lần này cô chết chắc.

Tô Tầm Diệp thấy mọi chuyện đi không đúng ý mình, liền ủy khuất khóc to hơn, cô ta gào lên thương tâm
-Tôi không biết cô là vì ghét tôi hay vì thích tên đó, nhưng sự thật chỉ có một.

Mấy người đàn bà bắt đầu gật gù tin ả, lại tiếp tục chọi mấy thứ kia vào người kia, miệng chửi lây sang cả cô. Thật muốn điên đầu!

Đột nhiên, một bóng dáng cao lớn lao ra trùm lên người cô, che chắn cho cô. Hắn ôm cô vào lòng, rất chặt! Bạch Hiên quay người, chiếu ánh nhìn chết chóc về phía ả, hắn gầm lên
- Dừng lại ngay.
Mấy bà kia nhanh chóng đơ người nhìn hắn, hàn khí cùng sát khí từ người hắn bốc lên ngùn ngụt. Hắn vẫn ôm lấy cô, giọng nói tỏa ra mùi thuốc súng nồng nặc
- Cô tốt nhất nên nói thật. Phòng làm việc riêng của tôi có camera.
Câu nói ngay lập tức khiến ả chột dạ, người ả run rẩy núp trong lòng người phụ nữ trung niên có vẻ là mẹ ả. Bà ta chắc cũng định đợi thời cơ ăn vạ cùng đây mà. Quả không sai, bà ta nhanh chóng sụt sùi ôm chặt lấy ả, cố che đi vẻ chột dạ của con gái bà ta
- Cậu là muốn uy hiếp tung video nhạy cảm của con gái tôi lên mạng phải không? Thật bỉ ổi.
- Tôi bỉ ổi? Bà sai rồi! Người bỉ ổi là con điếm trong lòng bà kìa!
- Cậu... Bà con mau nhìn kia, cậu ta muốn uy hiếp mẹ con tôi kìa!
Câu nói của bà ta thành công dấy lên một loạt những câu chửi rủa thối nát của mấy bà tám kia. Mèo mả gà đồng!

Trong lúc tưởng như vô vọng nhất rồi, tất cả màn hình lớn nhỏ trong thành phố đồng loạt chiếu "cảnh nóng" trong phòng làm việc của hắn. Cả thành phố chìm vào im lặng, không ai quan tâm hắn vô tình lãnh khốc ném người phụ nữ nhỏ nhắn xuống đất; cái người ta quan tâm là người con gái mặt dày tự biên tự diễn mọi chuyện kia. Mọi người thầm cảm thán y hệt cô.

Không quan tâm ả ta sẽ ra sao, hắn lập tức bế người con gái nhỏ nhắn đã ngất từ lâu từ từ lên phòng riêng trong phòng làm việc của hắn. Cô sợ quá ngất luôn rồi! Đã nhát còn cố.

Hắn nhẹ nâng khóe môi, bao bọc chặt chẽ cô trong lòng. Một ngọn lửa nhỏ dần nhen nhóm trong tim hắn.

---
Hắn bế cô thẳng vào nhà tắm, đặt cô dưới vòi hoa sen, xả nước xuống. "Cô bé này tuy xấu xí nhưng còn tốt hơn mấy bông hoa hồng có gai ngoài kia.". Hắn chạm tới mái tóc ngắn rối bù của Lạc Y lại ngạc nhiên giật mạnh.

Mái tóc giả nhanh chóng rơi xuống, bên trong là đội mũ bơi. Hắn nghi ngờ tháo bỏ chiếc mũ bơi và chiếc kính dày cộp ném sang một bên, lấy khăn nóng nhẹ nhàng lau đi lớp trang điểm cầu kỳ trên mặt cô. Trước mắt hắn hiện lên khuôn mặt rất xinh đẹp, rất kiều diễm.

Rất thuận mắt. Nhưng vấn đề không phải ở đấy!

Cảm nhận cơ thể được dòng nước ấm bao lấy, cô khẽ thanh tỉnh. Lạc Y lúc này mới phát hiện mình đang nằm trong bồn tắm rộng lớn phủ đầy cánh hoa hồng. Mặc kệ ở đâu ra, cô nhắm mắt hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt. Hắn nãy giờ vẫn dựa người trên cánh cửa nhà tắm, cười cợt lên tiếng
- Tỉnh rồi à?
- À...
- Lạc ... Cơ
- Hả?
- Lạc đại tiểu thư.
Cô vội sợ hãi sờ lên đầu, lên mặt sau hốt hoảng nhìn đến tên đàn ông đang đắc ý nhìn chằm chằm vào cô. Không thèm nghĩ ngợi nhiều gì, cô chỉ biết lắp bắp
- Sao...sao anh biết!
- Tôi chính là chú rể đáng thương bị Lạc tiểu thư đây cho leo cây vào mấy tháng trước.
- ... _Não tải không kịp mất rồi.
- Thật không ngờ em tìm đến tôi sớm vậy đó!
- ... " Cái giọng cợt nhả này hắn học ai vậy trời ?"
- Tôi còn nghĩ một cô gái xấu xí thì không có tâm cơ gì chứ! Mấy cái hồ sơ giả của em cũng thật dễ bị nhìn thấu.
- Anh biết?
- Phải. Nhưng âm mưu của em không thành rồi!
- Âm mưu gì chứ?
- Em không trốn nổi nữa đâu! Đồ ngốc!
Vừa nói hắn vừa cởi bở áo tắm, thân hình cực chuẩn của người đàn ông làm cô chói mắt không thôi. Nhưng hắn là định...
- Khoan có gì từ từ nói chứ giám đốc.
- Vậy lên giường nói.
Dứt lời Bạch Hiên tiến lại bế ngang người cô, mang ra ngoài. Hắn không thèm nhìn đường trực tiếp cúi xuống ngậm lấy đôi môi nhỏ đang mấp máy phía dưới. Hắn mạnh mẽ cắn cắn cánh môi cô, cạy ra hàm răng đang cắn chặt. Lưỡi hắn tiến vào càn quét khoang miệng thơm ngọt, từng chút từng chút mút lấy mật ngọt trong khoang miệng ấm nóng.

Không bao lâu sau hắn nhả môi cô ra, nụ hôn không kéo dài nhưng lại quá sức với cô gái mới hôn lần đầu. Đầu óc cô mụ mị quay cuồng, chỉ nghĩ được ba chữ : Quá kinh khủng

Hắn nhìn cô ngoan ngoãn nằm trong vòng tay hắn, đắc ý đặt cô xuống giường. Còn chưa kịp làm gì khác cô đã bật dậy định bỏ chạy. Bà đây mới không khuất phục dễ thế!

Nhưng chưa kịp chạy đi lại bị bắt lại, hắn cố tình nắm lấy một bên đẫy đà của cô, không thương tiếc nhào nặn mạnh mẽ. Chỉ là muốn nhắc cô nhớ mình là đang khỏa thân, chạy đi cho người ta nhòm ngó à?

Nhưng mềm quá, hắn là bị mê hoặc mới nhào nặn không buông. Cô vội vã giãy giụa, có dùng đầu gối để nghĩ thì cũng hiểu. Tên này là đang động dục.

Hắn ghìm lấy cơ thể cô, khẽ cúi đầu cắn mạnh lên xương quai xanh lồ lộ quyến rũ. Cô giật thót, hắn cắn thôi thì không nói gì . Đằng này lại còn ghì mạnh, đau chết mất.

Tới khi cô ngừng giãy giụa mới chịu nhả ra, hắn đắc ý dần di chuyển lên vành tai cô, liếm láp cắn mút đủ kiểu, cuối cùng phán một câu
- Em hóa trang thật xấu!
Vốn đang động tình, lại nghe câu nói chê bai hạ giá mình, cô lập tức muốn tát bay răng tên khốn kia.
#còn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro