Đoản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Thầy , anh thấy hoa kia đẹp không? " Khả Nhiên ngước đôi mắt to tròn nhìn Đư Đường .
" Đẹp " Ai kia nhàn nhạt trả lời .
" Thật chứ? Em đẹp vậy cơ à , haha "
" Tôi nói hoa! Em nghĩ em đẹp à? Tôi không có sở thích nói dối " Dư Đường câu môi nói .
".........."
"Thầy ơi, em xấu lắm à?" Cô đau lòng ôm mặt .
" Ừ , thế mới nói tôi là người thiệt thòi,  như em mà tôi vẫn thương"
Dư Đường  ôm lấy Khả Nhiên vào lòng,xoa mái tóc cô thì thầm : " Tôi cũng thật sự muốn em xấu đi một chút, để tôi không phải lo lắng hết người đến người khác cướp em ra khỏi tôi. Tôi thề, tôi nói thật "
" Thật sự? "
" Ừ, tôi sợ mất em, tôi sợ ,tôi không biết sẽ trải qua cuộc sống thế nào nếu không có em bên cạnh ,nếu mỗi sáng thức dậy không được nhìn thấy em. "
" Vậy nên, ở bên tôi cả đời nhé, bé ngốc? "
" Dẹp moẹ đi cha, sến thấy ..." Giọng cô nhỏ dần , cười ngốc "  không được nuốt lời đâu đấy~ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro