Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh 23 tuổi, cậu 21 tuổi hai người lần đầu gặp nhau trong quán cà phê cậu làm thêm. Anh gọi cho mình một ly Matcha Cafe. Anh cười đặc biệt đẹp, khiến cậu có chút đứng hình, lúng túng mãi mới xong nhiệm vụ của mình. Lúc trả tiền thừa còn đưa nhầm, quẫn bách một lúc mới xong, anh cũng không tức giận vì sự lâu la của cậu, chỉ cười và kiên nhẫn chờ cậu. Sau đó, anh và cậu mới bắt đầu nói chuyện làm quen...

Anh 25 tuổi, cậu 23 tuổi anh tỏ tình rồi cướp đi nụ hôn đầu của cậu, cậu lúc đó chỉ biết ngượng ngùng, đỏ bừng mặt khi bị anh hôn. Trái tim vô thức nhảy lên từng nhịp, hạnh phúc đơn giản chỉ là yêu và được đáp lại tình yêu đó...

Anh 27 tuổi, cậu 25 tuổi cậu sang nước ngoài làm việc một năm, anh ôn nhu hôn tạm biệt cậu, cậu hạnh phúc bảo anh chờ cậu rồi bước lên máy bay...

Anh 29 tuổi, cậu 27 tuổi nhận được tin anh lấy vợ, cậu như người mất hồn bước xuống máy bay. Cậu chạy nhanh ra ngoài bắt xe đến lễ đường nơi anh tổ chức hôn lễ, nhưng mọi chuyện đã xong. Cô dâu tung bông, anh đứng bên cạnh cười hạnh phúc...

Anh thấy cậu đứng đó, nụ cười có chút cứng ngắc, sau đó lựa lúc đông khách kéo cậu thất thần vào một góc khuất.
_ "Tuấn Dũng, em đến đây làm gì. Không phải một tháng nữa em mới về sao?"
"Chát" - Cậu tát anh một cái thật mạnh như trút toàn bộ ra ngoài.
_ "Anh xin lỗi, em cũng đã thấy là anh đang tổ chức hôn lễ... "
_ "Tại sao?" - Cậu vừa khóc vừa hỏi anh.
_ "Cô ấy rất tốt, trong thời gian em đi nước ngoài, anh đã có tình cảm với cô ấy, anh yêu cô ấy. Chúng ta chia tay ở đây được rồi. "
Từng lời nói của Lạc Hoàng Long như ngàn mũi kim xuyên qua trái tim Tuấn Dũng lần lượt khiến cậu liên tiếp đau đớn tới nghẹn họng...
_ "Hôn em lần cuối có được không? Xin anh, coi như là hôn tạm biệt đi " - Cậu gượng cười nói một câu, đến chính anh cũng cảm thấy sửng sốt. Anh gật đầu chấp thuận cúi xuống hôn cậu, vẫn ôn nhu, vẫn ngọt ngào như thế... Cậu rời đi trong tâm trạng rối bời.
_ "Là cậu ấy sao?" - Tiếng cô khiến anh đang thất thần nhìn theo bóng cậu giật mình quay lại. _ "Ừ, em thấy hết rồi?"
_ "Thấy hết rồi, thấy anh vẫn yêu cậu ấy, thấy cậu ấy thực sự đau khổ vì anh." - Cô cười nhẹ, cô chấp nhận lấy anh đơn giản vì cô cần tiền giúp mẹ phẫu thuật tim, còn anh lấy cô là vì che mắt gia đình và bảo vệ người anh yêu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#annhi