10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có lẽ em đã từng tổn thương
Nhưng hãy luôn toả sáng mãi như ngôi sao giữa trời đêm nhé
La la la..."

Hai câu cuối bài "Starry night" của Tuấn Miên được xử lý quá đỗi nhẹ nhàng và dịu êm. Tựa như anh đang cùng vô số vì tinh tú trên khắp thế gian thì thầm với em bao lời tình tự. Rằng Tuấn Miên thương nhớ em thực nhiều, thực nhiều em ơi

Cậu bé em biết không?

Anh từng ước, giá như những tổn thương đó đừng tàn nhẫn đặt chân bước đến, những vết thương chằng chịt nơi tim em cũng chưa từng tồn tại giày xéo em. Ước rằng giá như ngày ấy chịu níu lấy đôi tay, trân trân quý quý mà ôm trọn em vào lòng, để gió lạnh chẳng thể nô đùa trên mái đầu em nữa. Giá như khi đấy có thể can đam thêm một chút nữa thôi thì anh sẽ có em mãi mãi

Nhưng "giá như" vẫn là "giá như", đến cuối cùng anh vẫn không thực hiện được. Nghệ Hưng, anh thật sự hối hận rồi, đau đớn rồi, cũng rất nhớ nhung em. Ở phương ấy, không biết có ai còn hoài thương bóng hình anh không? Nếu như em chịu nhớ đến anh, thì anh chẳng quan tâm đến việc những người khác sẽ lãng quên anh nữa

Hứa với anh, đừng quên anh, có được không?

Vì Tuấn Miên thương em, thương hoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro