Nếu Tiêu Chiến tham gia Thiên Thiên Hướng Thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cún con, anh vừa mới nhận được lịch trình sẽ tham gia Thiên Thiên Hướng Thượng.”

"A, vậy nhận đi." Vương Nhất Bác đang xem video đua moto, phản ứng lại hơi chậm: "Cái gì, anh cũng phải tham gia, Chiến ca, anh nói có phải họ đang buộc chúng ta công khai hay không vậy?"

Tiêu Chiến gõ một cái lên đầu Vương Nhất Bác: "Em nên suy nghĩ nhanh một chút anh hôm nay ghi hình ở đâu đi."

"Ở thư phòng được không?"

"Em nhìn hàng mũ bảo hiểm sau mặt bàn kia xem, em sợ người khác không biết hai chúng ta ở cùng một chỗ sao?"

Cuối cùng sau khi thương lượng, hai người quyết định vẫn là treo một tấm vải trắng.

Gần tới lúc ghi hình, người đại diện của cả hai lại gọi điện dặn dò họ một lần: "Hai vị tiểu tổ tông, hôm nay nhất định phải cẩn thận hoàn thành." Mặc dù nói nhiều lần, nhưng hai người đại diện vẫn không yên tâm, luôn có cảm giác tối hôm nay sẽ có chuyện xảy ra.

"Hoan nghênh mọi người tới Thiên Thiên Hướng Thượng."

"Xin chào mọi người, tôi là Vương Nhất Bác."

"Hello, xin chào mọi người, tôi là Tiêu Chiến."

. . .

[Oa! Chiến ca đến rồi!]

                             

[Hôm nay Bách Hương Quả Thổ Phỉ lại đón năm mới a.]

                              

[Hả? Đằng sau Chiến ca cũng là vải trắng, ta lại cpn.]

                              

[Ha ha ha ha ha ha, chị em cô không cô đơn đâu.]

"Bởi vì sắp tới là ngày lễ tình nhân, tôi muốn hỏi mọi người ngày lễ tình nhân sẽ tặng quà gì cho người yêu vậy?" Uông Hàm lão sư hỏi một câu.

"Tiền Phong, cậu nói trước đi."

"Em, em có thể sẽ tặng hoa."

"Ha ha ha ha ha ha, một xe 999 đoá hoa hồng phải không, sau đó giữa xe đặt hình cậu." Đại lão sư lập tức trêu Tiền Phong.

"Lão út Nhất Bác thì sao?"

Vương Nhất Bác đột nhiên bị hỏi liền ngơ ngác: "Em...em, em sẽ không tặng hoa, em sẽ chọn một chỗ tương đối có không khí nghệ thuật để dạo chơi." Nói xong còn cười với Tiêu Chiến. Tiêu Chiến làm bộ không nhìn thấy, khẽ ho khan một tiếng, nhắc nhở Vương Nhất Bác chú ý một chút.

                                              

[Vương Nhất Bác, cậu vừa rồi cười với ai đó?]

                              

[Vì sao lại tặng hoa con gái, trừ phi người tặng là nam.]

                              

[Bản thân là phụ nữ đã 30 vẫn cảm thấy tặng hoa rất lãng mạn.]

                              

[Khí chất nghệ thuật, ai yêu thích loại hình này đây ]

                              

[Vương Đại Chùy tái xuất giang hồ!]

                              

Uông Hàm, Đại lão sư, Tiền Phong còn có Cao Thiên Hạc yên lặng giơ ngón cái cho Vương Nhất Bác, đứa nhỏ này hôm nay có chút nhẹ nhàng.

Uông Hàm nhanh chóng đổi chủ đề: "Mọi người gần đây đều ở nhà làm gì, có việc gì vui không, Tiêu Chiến cậu nói nghe một chút"

"Tôi gần đây chỉ ở trong nhà, vẽ một chút, chăm mèo, làm một chút đồ ăn." Vương Nhất Bác ở bên cạnh gật đầu, Đại Trương Vỹ vội vàng trêu chọc: "Nhất Bác đang luyện đánh nhịp sao, gật đầu liên tục." Vương Nhất Bác lập tức liền cười.

[Vì sao Tiêu Chiến nói cậu ấy lại gật đầu?]

                              

[Tôi cảm thấy hình như đã phát hiện ra bí mật gì đó.]

                              

[Fan cp có thể lộ diện sao? Đừng đoán loạn!]

                              

 [Đại lão sư chuyên gia trêu người.]

"Phanh" một cái, mọi người đang quay trực tiếp đều giật mình. Vương Nhất Bác làm đổ ly nước, nước đổ hết ra bàn, Vương Nhất Bác vội vàng cầm di động của mình qua một bên, lấy khăn giấy lau bàn, nhưng hiện trường trực tiếp lại vô cùng yên tĩnh. Vương Nhất Bác đưa di động hướng về phía Tiêu Chiến, vừa hay nhìn thấy Tiêu Chiến ở gần đó, Tiêu Chiến cũng trực tiếp ngây ngẩn, ánh mắt mộng bức nhìn Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác rốt cục thu dọn xong, đang định đặt điện thoại trở lại chỗ cũ, liền nhận ra chính mình vừa rồi chính là đưa điện thoại cho Tiêu Chiến…

Những người đang ghi hình còn lại đều yên tĩnh. Nội tâm Đại lão sư thầm nói:  Xong rồi, cửa tủ* lần này không chặn nổi.

                             

 *cửa tủ:  bí mật.                     

                              

[A a a a, tôi thấy được cái gì???]

                              

                              

[ggdd ở cùng nhau.]

                              

                              

[Vương Nhất Bác anh sao lại cười như vậy.]

                              

                              

[Bách Hương Quả Thổ Phỉ đâu! Tết đến rồiiiiiiii!]

Vẫn là Tiêu Chiến phản ứng lại trước, vẫy tay với Vương Nhất Bác: "Cún con, lại đây."

                              

[ ‘Cún con’, tôi ghen tỵ a~~~]

                              

[Từ đây ta chỉ ngược Tiêu Chiến Vương Nhất Bác.]

                              

[a a a a a a]

                              

[Tôi điên rồi!]

                              

[Thét như chuột chũi aaaaaaaaa]

Tiêu Chiến kéo tay Vương Nhất Bác: "Cái này, chúng tôi cũng không phải cố ý giấu diếm mọi người, không nghĩ tới hôm nay liền công khai. Vương Nhất Bác rất tốt, gặp cậu ấy là may mắn của tôi, hy vọng mọi người có thể chúc phúc cho chúng tôi."

Uông Hàm cũng lên tiếng: "Hai đứa bé này bên nhau thực sự không dễ dàng, kỳ thật tình yêu không phân biệt giới tính, chỉ cần yêu thích người kia là tốt rồi, chúc cho Nhất Bác cùng Tiêu Chiến tương lai sẽ luôn bên cạnh nhau!" Đại lão sư, Tiền Phong, Cao Thiên Hạc cũng sôi nổi nói lời chúc phúc cho hai người.

.

[Hôm nay tôi thật sự vui!]

                             

[Cp của tôi là thật ! ! !]

                              

[ggdd phải luôn bên nhau.]

                              

[ggdd phải hạnh phúc.]

                             

[Tương lai chúng ta cùng đi.]

                              

. . .

                              

                              

#ZSWW#

                              

                              

# Vương Nhất Bác sơ ý một chút đạp cửa tủ #

                              

                              

# Tiêu Chiến #

                              

                              

# Vương Nhất Bác #

                              

                              

# Từ đây ta chỉ ngược Tiêu Chiến Vương Nhất Bác. #

Lập trình viên Weibo sớm đã không cảm thấy kinh ngạc, trong lòng còn đang âm thầm vui vẻ. Hai người bọn họ rốt cuộc công khai, lui về hậu trường công tác có thể sẽ dễ dàng hơn chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro