chỉ đơn giản là yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoản
Cô và anh iu nhau từ thời còn đi học ,  rồi sau này khi cô ra trường cô và anh kết hôn ,  cứ tưởng là hạnh phúc sẽ ở trong gang tấc nhưng không ngờ vào đêm tân hôn cô lại thú nhận với anh cô không còn trong trắng nữa
- Em xin lỗi ,  lúc đó em vẫn chưa trưởng thành vẫn chưa hiểu gì ..
Còn chưa nói xong anh đã tán cô một bạt tai
- Uyển Nhi em được lắm ,  cô được lắm cái loại đàn bà không biết xấu hổ như cô ,  đồ con đĩ
Anh đè cô ra mạnh bạo xâm chiếm ko cho cô thở một khoảng nào ,  cô đau đớn ban xin
- Nhẹ chút a a em đau ..  quá
- Cô cũng biết đau à ,  loại con đĩ như cô ,  chỉ cần có tiền thì muốn sao cũng được đúng ko
Cô lắc đầu nguầy nguậy
- Em xin lỗi ,  em xin lỗi
Anh mặc kệ cô nói tiếp tục mạnh bạo xâm chiếm cảm giác đau đớn như muốn xé nát cơ thể cô ,  nước mắt ,  tủi nhục ,  nỗi đau ,  tất cả đều xâm chiếm vào trái tim của cô lúc này ,  tình yêu 8 năm trời ,  chỉ vì cô nói không còn trong trắng ,  cô phải làm sao .  Anh tiếp tục ,  càng lúc càng mạnh bạo ,  thấy cô khóc anh vàng khinh bỉ
- Cô khóc lóc vái gì cái loại đĩ như cô mà cũng biết đâu biết khóc ư , tôi thật mù mới cưới cái loại con gái dâm đãng như cô
Sáng hôm sau , cô tỉnh dậy cả người đau nhức ,  quay sang bên cạnh thì đã không thấy anh đâu ,  cô cười chua chát . Là do mình tự làm tự chịu thôi .  Cửa phòng tắm mở ra ,  anh cười khẩy
- dậy rồi à ,  anh tới tủ đồ thay quần áo nhẹ nhàng moi bóp rút hết số tiền có trong ví quăng vào mặt cô
- Nhiêu đây đủ một đêm rồi chứ cô Huỳnh Lê Uyển Nhi ,  cảm ơn một đêm phục vụ chu đáo của cô ,  giấy li dị tôi đã bỏ đây cô kí rồi cuốn gói ra khỏi nhà tôi đi .  Anh bỏ đi ,  cô nhặt nhanh số tiền dưới đất ,  đứng dậy nhìn vết máu trên tấm gara cô mỉm cười chua xót
Anh đi tới bar vừa uống anh vừa nhớ lại lời cô nói vừa nghĩ tới khoái cảm hôm qua . Cơ thể bực tức ,  anh lái xe về nhà ,  căn nhà trống trơn ,  không ai cả ,  anh tìm cô khắp nơi nhưng vẫn không thấy đâu .  Anh đập phá hết đồ đạc ,  cô dám bỏ đi ,  bỗng anh nhìn thấy vết máu
Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản