11. "Thà tôi chết còn hơn để mọi người gặp nguy hiểm"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khói lửa của trận chiến vừa tàn, để lại Thousand Sunny trong bầu không khí căng thẳng và mệt mỏi. Chopper, với đôi mắt lo lắng và đôi tay nhỏ bé không ngừng chuyển động, tất bật chạy từ người này sang người khác, cố gắng chăm sóc cho các thành viên bị thương trong băng. Trong khi đó, Sanji, tuy cũng mang không ít vết thương, vẫn không quên để ý đến Zoro. Anh nhận ra có điều gì đó không ổn với kiếm sĩ tóc xanh, người đang cố gắng tỏ ra bình thường nhưng không thể giấu được cơn đau đang hành hạ.

Zoro, với bản tính kiêu hãnh và mạnh mẽ, cố gắng che giấu vết thương của mình, không muốn trở thành gánh nặng cho đồng đội. Nhưng đôi mắt tinh tường của Sanji không bỏ qua những cử chỉ nhỏ nhất của Zoro - những cơn co giật nhẹ, những bước chân không vững và làn da tái nhợt dần. Khi Zoro cuối cùng không thể chống đỡ được nữa, cơ thể anh bắt đầu nghiêng ngả, Sanji đã nhanh chóng lao đến. Với một động tác nhanh nhẹn và dứt khoát, anh kịp thời đỡ lấy Zoro trước khi người đồng đội gục xuống sàn tàu.

Khoảnh khắc đó, dù chỉ diễn ra trong tích tắc, đã nói lên rất nhiều về mối quan hệ phức tạp giữa hai người. Dù thường xuyên cãi vã và đấu khẩu, nhưng khi cần thiết, họ luôn sẵn sàng hỗ trợ và bảo vệ lẫn nhau. Sanji nhẹ nhàng đặt Zoro xuống, gọi Chopper với giọng khẩn thiết, ánh mắt anh thoáng hiện sự lo lắng không che giấu được dành cho người đồng đội kiêu hãnh của mình.​​​​​​​​​​​​​​​

Khi Chopper kiểm tra Zoro, gương mặt nhỏ bé của chú tuần lộc bác sĩ thoáng hiện vẻ kinh hoàng. Vết thương của Zoro nghiêm trọng hơn những gì mọi người tưởng, đòi hỏi phải phẫu thuật ngay lập tức. Không khí trên tàu Thousand Sunny bỗng chốc trở nên nặng nề, căng thẳng.

Sanji đứng bên cạnh, cảm xúc trong anh như một cơn bão đang cuộn trào. Lo lắng và tức giận đan xen, tạo nên một hỗn hợp cảm xúc khó tả. Anh lo lắng cho tính mạng của Zoro, người đồng đội mà anh vẫn thường xuyên cãi vã nhưng không thể phủ nhận tầm quan trọng của hắn đối với cả băng. Đồng thời, cơn giận cũng dâng lên trong lòng Sanji - giận vì sự cố chấp và liều lĩnh của Zoro, vì cái tôi quá lớn khiến hắn không chịu thừa nhận vết thương của mình sớm hơn.

Trong khi Chopper và những người khác tập trung vào việc chuẩn bị cho ca phẫu thuật, Sanji đứng im lặng, mắt không rời khỏi gương mặt tái nhợt của Zoro. Anh tự nhủ trong lòng, răng nghiến chặt: "Đợi đấy, tên đầu rêu. Khi mày tỉnh lại, tao sẽ dạy cho mày một bài học về việc quan tâm đến bản thân và đồng đội". Nhưng đằng sau lời đe dọa đó là sự quan tâm sâu sắc và mong muốn Zoro sẽ sớm bình phục.

Căn phòng nhỏ trên tàu Thousand Sunny bỗng biến thành phòng phẫu thuật tạm thời. Chỉ có Robin được phép ở lại hỗ trợ Chopper, trong khi những người khác buộc phải đợi bên ngoài trong lo lắng. Sanji đứng tựa vào lan can, mắt không rời khỏi cánh cửa đóng kín, tâm trí anh rối bời.

Thời gian trôi qua như vô tận. Mỗi lần cánh cửa hé mở, Sanji lại giật mình. Nhưng điều khiến anh choáng váng nhất là những cuộn băng gạc đẫm máu được mang ra. Màu đỏ tươi ấy như xoáy vào tâm trí Sanji, khiến anh nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình.

Qua khe cửa hé mở, Sanji thoáng thấy gương mặt Robin. Chưa bao giờ anh thấy cô ấy căng thẳng đến vậy. Robin luôn là người bình tĩnh nhất trong mọi tình huống, nhưng lúc này, vẻ mặt cô ấy phản ánh sự lo lắng sâu sắc. Điều đó càng khiến Sanji thêm phần bất an.

Có một khoảnh khắc, khi tiếng máy móc trong phòng bỗng im bặt, Sanji cảm thấy trái tim mình như ngừng đập. Một ý nghĩ kinh hoàng lướt qua tâm trí anh - liệu anh đã mất Zoro rồi sao? Cảm giác bất lực và sợ hãi bủa vây lấy Sanji, khiến anh nhận ra rằng, dù có cãi vã và đấu khẩu thế nào, Zoro vẫn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh và cả băng Mũ Rơm.

Sanji siết chặt tay, cầu nguyện cho sự an toàn của người đồng đội. Lúc này, anh chỉ ước có thể đổi chỗ cho Zoro, chỉ mong được nghe lại giọng nói châm chọc quen thuộc của gã kiếm sĩ tóc xanh kia một lần nữa.​​​​​​​​​​​​​​​​

Khi Zoro cuối cùng cũng tỉnh lại, căn phòng nhỏ trên tàu Thousand Sunny lập tức trở nên sôi động. Sanji, người đã chờ đợi khoảnh khắc này trong lo lắng, không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nữa.

"Đồ ngốc! Cậu có biết mọi người lo lắng thế nào không?" Sanji gằn giọng, cố gắng che giấu sự nhẹ nhõm đằng sau vẻ tức giận.

Zoro, vẫn còn yếu ớt nhưng không mất đi vẻ cứng đầu thường ngày, đáp lại: "Tôi làm những gì cần thiết để bảo vệ mọi người. Đó là nhiệm vụ của tôi."

Cuộc tranh luận nhanh chóng nổ ra giữa hai người. Sanji chỉ trích sự liều lĩnh của Zoro, trong khi Zoro bảo vệ quyết định của mình. Nhưng khi Sanji buột miệng nói "Thà tôi chết còn hơn để mọi người gặp nguy hiểm", Zoro bỗng im lặng, ánh mắt anh trở nên sắc lẹm.

"Cậu nghĩ cái chết của cậu sẽ làm mọi thứ tốt hơn sao, đầu bếp ngu ngốc?" Zoro cất tiếng, giọng trầm xuống. "Cậu nghĩ mình không quan trọng bằng những người khác à?"

Sanji ngạc nhiên trước phản ứng của Zoro, nhưng vẫn cố bảo vệ quan điểm của mình: "Tôi chỉ là một đầu bếp. Cậu, Luffy, và những người khác quan trọng hơn nhiều..."

Zoro cắt ngang, giọng anh đanh thép: "Đừng có nói nhảm nữa. Mỗi người trong chúng ta đều quan trọng. Cậu nghĩ Luffy sẽ nói gì nếu nghe cậu nói vậy? Không ai được phép xem thường bản thân mình cả."

Lời nói của Zoro khiến Sanji chững lại. Anh nhận ra rằng, trong nỗ lực bảo vệ mọi người, mình đã vô tình xem nhẹ giá trị bản thân. Zoro tiếp tục, giọng dịu đi: "Chúng ta chiến đấu để sống, không phải để chết. Đừng bao giờ nghĩ rằng cái chết của cậu sẽ làm cho mọi thứ tốt hơn. Nó sẽ chỉ làm tổn thương những người còn lại mà thôi."

Cuộc tranh luận kết thúc trong im lặng, để lại cả Zoro và Sanji trong suy tư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro