Cô vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Thành anh có xứng đáng với những gì tôi trao cho anh không , sau tất cả mọi thứ tại sao anh lại bỏ đi như vậy , làm ơn đi , mở mắt ra đi . Làm ơn .....
Tiếng khóc thất thanh trong bệnh viện, sau khi trên đường đi làm về điện thoại hết pin nên không thể gọi điện cho người yêu mình , khi bất cẩn qua đường mà không nhìn đèn đỏ vì vội chạy về nhà sợ người yêu lo lắng, một tiếng bít bít vang lên , anh quay lại "Rầm", khoảng 10 phút sau một chiếc xe cứu thương chạy đến "tò te tò te tò te " . Xe cấp cứu vội chạy đến bênh viện .
Y tá đã gọi điện cho người thân trong gia đình nhưng không ai bắt máy , chỉ có 1 người bắt máy chính là người yêu của anh .
Tiếng hì hụt chạy tới bệnh viện, mồ hôi trên trán ướt đẫm cả quần áo. Chạy khắp bệnh viện và hỏi rất nhiều y tá " chồng tôi đau , làm ơn nói cho tôi biết đi " . Chả một ai biết họ dều lắc đầu . Một lúc sau đó , cô cũng tìm được anh Minh Thành . Cặp mắt nhìn đăm đăm vào phòng bệnh , một người đang nằm lặng tăm trong đấy , nước mắt cô lại càng chảy nhiều hơn nữa , tiếng nức nở của cô vang kháp hành lang , cô quỳ bệt xuống đất khi nghe tin Minh Thành đã trở thành người thực vật.
Ngày đêm cô chăm sóc cho anh , mỗi ngày đều nói chuyện với anh nhưng không một câu trả lời , từng ngày từng ngày trôi qua cô càng mất niềm tin vào nó . Đến cuối cùng cô đã hét lên "Minh Thành anh có xứng đáng với những gì tôi trao cho anh không , sau tất cả mọi thứ tại sao anh lại bỏ đi như vậy , làm ơn đi , mở mắt ra đi . Làm ơn...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản