Vì chàng ta nguyện vứt bỏ cả thiên hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#VìChàngTaNguyệnVứtBỏCảThiênHạ

[ #Chap4 ]

" Yến An!  Đợi ta! "

Mộ Dung Nghiêm cưỡi ngựa gấp rúc đến Yến Gia.

Một người chưa từng biết ' sợ ' là gì!  Nay lại có vẻ mặt đó khi nghe tin nàng bị thiêu sống.

Là yêu sao?

Hay hắn vẫn còn muốn hành hạ nàng?

" Phản tặc! "

Trên đường diễu hành đến đàn tế, nàng bị người  của Yến Gia sỉ nhục và phỉ báng.

Bọn họ từng là bằng hữu, cũng từng là huynh đệ, tỷ muội của nàng. Nhưng nay lại nhìn nàng bằng ánh mắt ấy.

Ánh mắt chứa đầy sự hận thù và khinh bỉ !

Yến An cúi người quỳ xuống, lưng vẫn thẳng mặt hơi hướng xuống đất. Khó lòng thấy được biểu cảm trên khuôn mặt nàng.

" Yến An tại đây tạ lỗi với mọi người! "

Giọng nói có chút gì đó bi thương, cơ thể nàng run run. Những giọt nước mắt li ti rơi nhẹ xuống mặt đất.

Không ngờ nàng lại một lần nữa rơi nước mắt vì người khác.

Lần này là vì chúng sinh, là vì thiên hạ.

Vì những người trong tộc! 

Tại sao?  Cuộc đời nàng cũng không mấy tốt đẹp, những bi thương nàng gánh chịu còn gấp bội lần. Nhưng cuối cùng nàng lại chưa từng rơi 1 giọt nước mắt nào vì chính bản thân? 

" Phụ thân ,Mẫu thân ! Kiếp sau, hài nhi sẽ tiếp tục báo hiếu cho hai người! "

Yến An dập đầu tạ ơn công sinh thành và nuôi dưỡng phụ mẫu.

Dập đầu tạ ơn Yến Gia đã cho nàng nơi trưởng thành.

Trước tế đàn, bọn họ cầm trên tay nào là trứng nào là cà chua. Chuẩn bị sẵn để ném Yến An.

" Phản Tặc, chết đii! "

Từng người từng người ném hết những thứ trên tay vào người Yến An.

Nàng vẫn không một chút câm thù họ.

Đơn giản là vì nàng xem họ là ' Người nhà '

Mãi mãi và vĩnh viễn là người nhà mà nàng quý trọng nhất! 

Trụ tế đàn cao vót , những sợi xích sắc lạnh lẽo trói vào người nàng.

Khuôn nàng lúc đó tựa như hoa lê khoe sắc.

Trắng nuốt, xinh đẹp tựa thiên tiên.

" Ta yêu chàng kiếp này là sai lầm! "

" Đành hẹn lại kiếp sau trao chân tình cho người khác! "

" Nguyện mãi mãi không gặp lại chàng, Mộ Dung Nghiêm! "

_ Còn _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản