Người Yêu Của Người Yêu Cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hà Nội đã gieo mình vào những ngày se lạnh. Vân tản bộ một mình trên con đường ngập tràn hương hoa sữa. Ở đây cô còn có thể cảm nhận được hương vị ngọt ngào của hương hoa, vị trầm nhẹ hòa quyện với hương gió thu se lạnh cho lòng man mác. Trời bất chợt đổ cơn mưa ngang vội vã, cơn mưa góp thêm phần giá lạnh của mùa thu thêm đậm đặc. Những hạt mưa li ti, rơi đều tí tách thật khiến cho con người ta có cảm giác buồn, ảm đạm.

Vân vội nép mình dưới chiếc ô nhựa trong suốt rồi chân cứ bước, mắt cứ hướng về một nơi nào đó. Từng hạt mưa rơi, chạm đất, vỡ tan. Hôm nay là ngày đầu tiên Vân trở lại Hà Nội sau sáu năm du học và làm việc bên Pháp. Và cũng là ngày Hoàng - người con trai cô yêu tha thiết đính hôn với một người con gái khác, không phải cô.

Bóng hai người yêu nhau đi dưới mưa khiến tim cô se sắt lại. Cuộc sống có quá nhiều điều "giá như". Những lúc cô đơn, hụt hẫng nhất người ta lại "giá như". Giá như ngày đó Vân cho Hoàng một cơ hội giải thích. Giá như ngày đó cô sáng suốt hơn. Giá như ngày đó cô kiên định, tin tưởng vào tình yêu của Hoàng. Giá như ngày đó cô không ra đi trong vội vã, trong tức giận. Và vô số giá như...

Nhưng mọi điều "giá như" ấy giờ đã trở nên vô nghĩa khi Vân đã mất Hoàng mãi mãi, chỉ vì sự nông nổi phút chốc của bản thân. Cô ước mình đừng nói "giá như". Hà Nội và mùa thu, vừa yêu vừa ghét, vừa nhớ nhung vừa hờn giận, vừa muốn rời xa lại vừa muốn ở lại, níu kéo. Hà Nội và Hoàng, tất cả chỉ vừa như ở đây thôi.

- Hoàng, anh là đồ dối trá! - Vân hét lớn, tiếng hét của cô xé tan không gian tĩnh lặng của góc quán café nhỏ.

Nửa giờ trước, Vân nhận được điện thoại từ cô bạn thân nói rằng nhìn thấy Hoàng ôm một cô nào đó vào quán café. Lẽ đời luôn vậy, "ớt nào mà ớt chẳng cay", và Vân lại không phải loại ớt thường mà là một trái ớt hiểm chính hiệu. Chưa kịp nghe tới câu tiếp theo, Vân đã vội vã lao ra khỏi nhà, đến ngay cái nơi đôi nhân tình kia để bắt tại trận.

Vân yêu Hoàng, không phải yêu thường mà là yêu say đắm, thiết tha. Trái tim Vân chỉ có hình bóng của Hoàng và Vân muốn Hoàng cũng vậy. Nhưng hình ảnh đang diễn ra trước mắt khiến Vân hoàn toàn sụp đổ. Đất trời cuồng quay, Vân loạng choạng chớm ngã. Một người con gái xinh đẹp đang dựa đầu vào vai Hoàng khóc nức nở, còn Hoàng, đang âu yếm, vỗ về cô gái ấy. Trái tim cô không thể chịu nổi nỗi đau này, cô vội vã bỏ chạy.

- Vân, nghe anh giải thích, không phải như em nghĩ đâu.

Hoàng vội vã đứng dậy, đuổi theo Vân. Anh không ngừng gọi tên Vân. Trời chợt đổ cơn giông rồi mưa xối xả. Trong cơn mưa lớn, có một người chạy trốn tình yêu và một người đuổi theo tình yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro