Tìm Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌹ĐOẢN🌹

🐾TÌM EM🐾

(ĐOẢN CŨ THÔI NHƯNG ĐĂNG LẠI ĐỂ CÁC MEM CÓ CÁI ĐỌC ĐẾN KHI AD HOÀN NỐT ĐOẢN SỦNG KIA)

Cô và anh là thanh mai trúc mã, là bạn cùng bàn.

Cô từng đơn phương, từng rung cảm với anh.

Anh lại yêu em gái của cô, rất rất yêu.

Mối tình cấm nảy nở trong trái tim bé nhỏ của cô, nó làm cô hạnh phúc mà cũng vò nát trái tim cô.

Anh thường nhờ cô chọn những món quà mà em ấy thích, nấu những món ăn mà em ấy yêu.

Nhưng anh nào biết sự quan tâm của anh với em gái cô đã đâm xuyên cô biết bao lần.

Ngày anh và em ấy cãi nhau, anh tìm cô trút hết bầu tâm sự. Cô thì chỉ biết ôm lấy anh an ủi. Có lẽ chỉ vậy cô mới có thể xoa dịu nỗi đau của anh.

Hai người họ chia tay, anh trở nên lầm lì, ngại tiếp xúc. Với cô cũng trở nên xa cách.

Cô lên mạng, học lớp giao tiếp để có thể nói chuyện với anh. Bằng sự quyết tâm, cố gắng và bằng tình yêu với anh cô đã giúp anh dần hoà nhập hơn. Tuy nhiên cũng chỉ ậm ừ với cô vài ba câu.

Ba mẹ anh ra nước ngoài, cô xin tới ở cùng anh với lí do đỡ buồn chán vì ba mẹ cô cũng ở quê.

Sống chung với anh, cơm nước nhà cửa một mình cô chu toàn tất cả. Quần áo giày dép cô đều theo sở thích của anh để mua. Với cô, làm những việc này giống như một người vợ vậy.

Anh thì vẫn lạnh nhạt, bỏ mặc mọi cố gắng của cô. Có hôm cô mang cơm đến công ti, đợi cô về anh liền mang cho thư kí. Quần áo cô chuẩn bị, anh chỉ vứt đó rồi nhờ mua bộ khác. Chiếc khăn len cô tự đan tặng, anh cũng chỉ liếc qua rồi để vào ngăn kéo.

Cô từng hỏi:"Anh có yêu em không"

Anh chỉ cười cười có lệ rồi bảo có việc.

Cô biết sự lạnh nhạt của anh chứ, biết chứ, nhưng cô phủ nhận tất cả. Chả phải chỉ cần có tình yêu là được sao và cô tin vào điều đó.

*********

Tiếng xập xình trong bar, anh cầm lấy ly rượu lắc lắc. Bâng quơ hỏi:

-Liệu tôi có nên chấp nhận cô ấy không?

-Cậu nên trân trọng cô ấy, cậu không phải là không thấy sự cố gắng của cô ấy. Tìm một người như vậy không phải dễ đâu.- người đàn ông phía trước thực lòng nhắc nhở.
Không gian lắng đọng, mỗi người một tâm trạng.

Yêu? Trân trọng? Anh có yêu cô không hay chỉ là hình bóng của em ấy trong cô.

"CẠCH"

Anh say mềm, ôm lấy cô hôn lên mặt cô. Thì thầm:"Anh yêu em".

Cô ngạc nhiên, đôi mắt to tròn mở căng như không thể tin nổi.

-Tiểu Mỹ.....

Câu nói chưa xong thì anh đã lao vội vào nhà tắm nôn.

Cô đứng chôn chân tại chỗ, thì ra là em ấy. Anh nói yêu em ấy chứ không phải cô. Đúng là cô ảo tưởng chính mình.

Anh đi ra, đôi mắt lờ đờ, thân thể cũng không đứng vững, chắc đã uống rất nhiều rượu. Cô vội lấy khăn ướt lau cho anh. Bàn tay cô bị anh nắm lấy, đưa lên môi hôn.
Anh lôi cô lên giường, một mực muốn cô. Cô cũng không phản kháng, nguyện trao hết cho anh.

Cả đêm anh muốn cô không ngừng, cứ ra vào liên tục trong cô.
Miệng cũng không ngừng kêu tên em ấy.

Cô cảm thấy rất đau a, thì ra mọi thứ chỉ là do cô tưởng tượng, chỉ có con ngốc như cô mới tin vào tình yêu. Nước mắt cứ vô thức lăn dài trên má, ướt đẫm gối. Những cái hôn, những cái ôm của anh là của em ấy, cô chỉ là một thế thân.

Sáng hôm sau.

Xoa xoa cái đầu đau nhức của mình, anh tỉnh dậy. Nhìn xung quanh không thấy cô, hôm qua anh đã hạ quyết tâm sẽ thổ lộ với cô. Không lẽ anh đã làm gì sai, nhìn thấy vết máu trên ga giường cùng sự không xuất hiện vào buổi sáng như mọi hôm của cô, anh bắt đầu lo lắng.

Đặt chân xuống giường, muốn tìm cô thì cốc nước đầu giường khiến anh chú ý. Trên đó còn có tờ ghi chú.

"Anh tỉnh dậy nhớ uống cốc nước này nha. Hôm qua anh uống nhiều quá đấy, như thế không tốt đâu. Yêu anh!!! Em đi chợ làm đồ cho anh"

Anh cầm cốc nước uống một hơi. Cô ngốc này có phải là xúc động quá không. Đúng là ngốc nghếch.
Đôi mắt anh trĩu nặng rồi từ từ khép lại. Cô mở cửa bước ra, tới gần anh, hôn lên môi anh. Xin lỗi vì đã làm phiền anh, em sẽ đi. Em đã nói chuyện với em ấy rồi, có lẽ khi trước hai người có chút hiểu lầm, lần này nhớ yêu thương nhau đấy. Em sẽ biến mất.

Cô lột ga giường, thay cái mới. Đồ dùng cá nhân, quần áo của cô đều quyên góp hết. Những tấm ảnh chụp cùng anh cô cũng xé hết. Những chậu hoa và nhiều thứ khác cô đều vất. Cô sẽ biến mất, mọi thứ sẽ trở lại như xưa. Và có lẽ anh sẽ chỉ nhớ đến cô như một giấc mơ.
Vuốt ve khuôn mặt người đang nằm  ngủ kia, hôn lên môi thì thầm:

-Em yêu anh.

•~•HDLisa•~•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro