Truyện ngắn 1: Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Đam Mỹ ] Trùng Sinh Về Làm Sủng Phi Của Tên Vương Gia Đáng Ghét!!!!

Phần 1

" Chủ nhân..... ta xin lỗi.... có lẽ.... ta không thể thực hiện lời hứa giữa chúng ta rồi..... "
Thụy Du đau lòng, mắt ngấn lệ nhìn Hạ Phi.

" Tam Lang..... Đằng Xà.... đừng.... đừng rời xa ta.... aaaaaaaaaaaaa !!!! "

" Không được..... ta phải đi rồi.... tạm biệt.... ! Chủ nhân..... người ta yêu..... "

Thụy Du khép nhẹ đôi mi và chìm vào giấc ngủ sâu không bao giờ tỉnh lại.

__________________

Một năm trôi đi, từ khi Xà Tinh Thụy Du đi rồi, Hạ Phi ( Yên Nhiên ) cứ đứng dưới gốc cây anh đào chờ y, gốc cây anh đào ấy đã chứa rất nhiều kỉ niệm giữa nàng và y. Ngày nào nàng cũng ra đấy nhớ lại những kí ức hạnh phúc khi bên chàng.

Một hôm nàng ra phố dạo chơi cho khuây khỏa, cũng mang hy vọng có thể nhìn thấy chàng lần nữa.  Đang đi giữa đường, cô thấy phía trước có nhiều người dân vây quanh lại xì xào bàn tán chuyện gì đó, thấy vậy nàng cũng lại xem. Hóa ra là bà chủ của Thanh Phong Lâu - thanh lâu nổi tiếng nhất kinh thành đang cho người đưa hoa khôi nam của Thanh Phong Lâu về - Âm Phong.

Nàng nhìn thấy trên người của vị hoa khôi này tràn đầy vết thương mà còn bị người của bà ta đánh đập đưa về, y kháng cự có chết cũng không muốn về đấy nữa, thấy vậy, nàng rủ lòng thương chuộc thân y về.

______________________

Tại Diên Hy Cung

Nhiên Nhi đang ngồi tại sảnh nhấp trà cùng Âm Phong, thấy bầu không khí ngột ngạt quá, nàng cất tiếng hỏi y:

" Vị công tử này, xin hỏi, cao danh quý tánh của công tử là..... ? "

" Bẩm Hạ Phi, thảo dân tên là Âm Phong ! Đa tạ Hạ Phi đã chuộc thảo dân về ! "

" Ừm ! Không có gì đâu ! Sau này ngươi làm nam sủng của ta là được ! " Cô mỉm cười, phả giọng nhẹ nhàng nói với y.

" Đa tạ chủ nhân ! Âm Phong sẽ dốc hết sức hầu hạ người ! Chủ nhân, xin nhận của Âm Phong một lạy ! "
Y tỏ vẻ cảm kích, quỳ hẳn xuống nền dập đầu đa tạ nàng.

" Ngươi đứng lên đi, không cần khách sáo với ta như vậy ! "
Nàng bối rối đỡ y đứng lên, rồi nói tiếp.

" Kể từ bây giờ, chúng ta hãy coi nhau như người một nhà là được ! "
Cô mỉm cười

" Ân ! Chủ nhân ! "
Y vui vẻ nở một nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ