Truyện ngắn 1: Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Đam Mỹ ] Trùng Sinh Về Làm Sủng Phi Của Tên Vương Gia Đáng Ghét!!!

Phần 3

Sau khi vào trong nói rõ mọi chuyện, nàng ôm chặt lấy y, khiến y như muốn ngạt thở. Thập Vương Gia ngồi bên không biết tại sao lại thấy khó chịu nên tách Hạ Phi ra và ôm lấy Âm Phong về phía mình và mắt ra ám hiệu đánh dấu chủ quyền cho Hạ Phi thấy.
Nét mặt nàng thoáng buồn, nhưng nàng cảm thấy mình không còn xứng với y nữa. Sau khi y mất, tình cảm của nàng dành cho y dần phai nhạt đi, nàng nghĩ rằng Thập Vương có lẽ sẽ đem lại mọi điều tốt đẹp nhất cho y, hiểu y và yêu y suốt cả cuộc đời. Nhờ dòng suy nghĩ tích cực ấy, nàng quyết định sẽ tác hợp cho cặp đôi uyên ương này.

*

Sau khi đã nói chuyện xong, nàng hẹn Mục ra Ngự Hoa Viên, cùng thưởng trà và hỏi thăm một số chuyện.

" Không biết Hạ Phi nương nương hẹn ta ra đây, là có chuyện gì muốn nói sao ?! "

" Đừng vội, nào, mời người dùng trà ! "
Nàng rót cốc trà rồi mời y

" Đa tạ Hạ Phi nương nương ! "
Hắn nhận lấy và nhâm nhi một chút rồi đặt xuống.

" Thập Vương à, thật ra ta hẹn người ra đây là có chuyện quan trọng rất muốn hỏi người.... "

" Người cứ nói ! "

" Ờm.... thì là.... ta cảm thấy..... ngươi và Đằng Xà..... rất hợp nhau..... ! Ờ.... người có thích y không ?! "

" Không hổ là Hạ Phi nương nương ! Đúng ! Ta đã uống nhầm ánh mắt của y và say mà yêu y rồi.... ! "
Hắn mỉm cười và nhấp chút trà, mặt hắn có chút tia hồng ửng lên.

" Ồ.... ngươi có lấy y không ?! "

" Đương nhiên ! Chính phi ! "

" Ngươi có nguyện đối xử tốt và yêu thương chiều chuộng y cả đời không ?! "

" Tất nhiên ! Ta yêu nàng ấy.... "

" Vậy được ! Ta sẽ gả hắn cho ngài ! "

" Thật sao ?! Đa tạ Hạ Phi nương nương ! "
Hắn cười tươi, hành lễ và đa tạ y. Nhịp tim đập loạn xạ và vui mừng khôn xiết.

" Mai người hãy đem sính lễ qua đây nha ! "

" Được ! "

____________________________

Ngày mai.

Phủ Thập Vương náo nhiệt rộn ràng, các cung nữ và  thị vệ trong phủ bận rộn bài trí lễ đường và chuẩn bị sính lễ cầu thân. Vì tối hôm qua hắn đã hỏi qua ý Đương Kim Hoàng Thượng và ngài đã đồng ý nên hắn mới dám bài trí lễ đường và sính lễ nhanh như vậy. Vài canh giờ sau, hắn cùng các thị vệ khiêng sính lễ đến Diên Hy Cung và cầu thân. Vì không biết trước được việc này nên Âm Phong kinh ngạc mà sợ hãi trốn đi, thấy vậy hắn có đôi chút thất vọng nhưng nhanh chóng hắn lại tăng thêm sự chiếm hữu đối với y nên hắn bảo với Yên Nhiên là không cần vội vàng đâu và sải bước đi về.

Tối đến, Hạ Phi tìm được y và đưa y về nhà, nét mặt y đen lại tràn đầy sự tức giận. Y vội vàng kéo nàng vào khuê phòng của nàng và đè nàng lên giường khóa miệng nàng bằng một nụ hôn dài, một lúc lâu y mới nuối tiếc rời bờ môi ấy và gặng hỏi.

" Tại sao.... nàng lại đối xử với ta như vậy.... nàng thừa biết.... người ta yêu chính là nàng mà ! Tại sao ?! "

" Tam Lang.... ta xin lỗi.... ta cảm thấy bản thân ta không còn xứng với chàng nữa rồi..... "

" Ta cảm thấy.... chàng và Thập Vương là trời sinh một cặp, hắn cũng rất thích chàng nên ta mới.... "

" Ha.... nàng là tất cả với ta.... sao nàng lại không xứng với ta được chứ.... ?! Với lại ta rất ghét hắn.... xấu xa.... "

" Tuy hắn trăng hoa như vậy nhưng ta tin hắn thật lòng với chàng.... Ta là phi tần trong cung.... ta không muốn tiếp tục quan hệ tình nhân với chàng nữa.... ta xin lỗi.... "

" Nếu người muốn, ta sẽ lấy hắn ! "

Âm Phong đau khổ chạy đi, chạy về căn phòng trước kia của mình. Đóng chặt cửa lại, trái tim vỡ nát mà khóc. Nỗi cô đơn dâng lên, không gian bỗng trở nên hiu quạnh lạnh lẽo, cứ thế mà y ngồi khóc.... khóc mãi tới mặt trời ngày mới mọc lên.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ