Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu không ra chap, bù cho một chap dài ngoằng luôn :D

-------------------------------------------

Phượng Vũ và Phan Tùng là thanh mai trúc mã, từ nhỏ luôn bên nhau,nàng đã nguyện cả đời này chỉ gả cho hắn. Lại chẳng ngờ những hẹn thề thủa thiếu nữ ấy của nàng, đã sớm thay đổi khi nàng gặp hoàng đế ở một trà lâu. Chỉ cần một ánh mắt lướt qua của người đã khiến nàng dường như quên mất sự tồn tại của Phan Tùng đang đứng bên cạnh.

Sau đó Phượng Vũ nhẫn tâm bỏ đi tình cảm mười mấy năm trước, lặng lẽ vào cung tuyển tú mà không nói với hắn một lời. Nhưng nàng ở trong cung sáu năm, dùng đủ mọi cách cũng không được hoàng đế lưu tâm đến, người chỉ ban cho nàng một danh phận nho nhỏ.

Ở nơi hậu cung lạnh lẽo và cô đơn, nàng thầm nhớ lại quãng thời gian đẹp đẽ năm xưa, không biết người ấy có trách nàng không, nàng thật sự hối hận rồi. Trong lúc tuyệt vọng nhất nàng lao mình ra cơn mưa tầm tã, không ngờ gặp lại Phan Tùng, nhưng hắn đã không còn là chàng thiếu niên năm xưa.

"Phượng nhi, ở hậu cung nàng vẫn ổn chứ?" - Hắn ôn nhu hỏi

"Tại sao chàng lại trở nên như thế này?" - Nàng đau lòng nhìn hắn, chẳng lẽ bao năm rồi, hắn vẫn luôn nhớ đến nàng.

"Vì yêu một người" - Hắn thản nhiên đáp trả, rồi đi qua nàng, bước thẳng về thư phòng của hoàng đế.

Lần gặp lại đó, nàng chỉ là một phi tần bị vua lạnh nhạt, còn hắn là người sớm tối ở bên hoàng đế. Lần gặp lại đó, nàng chỉ là Vũ tài nhân, còn hắn là Phan công công.

Hóa ra năm xưa không chỉ có nàng bị hoàng đế mê hoặc.

-----------------------------

Tưởng mình là nữ chính ngôn tình, thật ra cũng chỉ là nữ phụ đam mỹ. Cảm thấy cẩu huyết sausak :D

180623 / 11:12 AM

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro