Thơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Lâm giang tiên:
Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông?
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng,
Thị phi thành bại theo dòng nước,
Sừng sững cơ đồ bỗng tay không.

Núi xanh vẫn còn nguyên vẹn cũ
Qua bao độ ánh nắng triều hồng,
Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi,
Vốn đã quen gió mát trăng trong,
Một vò rượu nếp vui gặp gỡ,
Chuyện đời tan trong chén rượu nồng.

- Cai hạ ca - Hạng vũ:
Sức bạt núi, khí trùm trời,
Ngựa Chuy dừng chạy bởi thời không may
Chuy dừng, chí cũng chùn thay,
Ngu cơ ơi hỡi, đắng cay khôn cùng

- Điệu vong cơ:
Mỹ nhân tự cổ như danh tướng
Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu

- Giai nhân ca - Lý Diên Niên:
Phương bắc có người giai nhân,
Đẹp tuyệt trần nhưng vẫn còn đơn độc.
Ngoảnh lại một lần thì làm nghiêng thành của người ta,
Ngoảnh lại hai lần thì làm nghiêng nước của người ta.
Há nào người không biết, vẻ nghiêng thành nghiêng nước,
Người đẹp ấy đâu dễ gặp lại.

- Hoa đào am ca - Đường Bá Hổ:
Thà chết già trong rượu và hoa, chứ không chịu quỵ luỵ trước xe ngựa.
Thú vui phú quý của người là bụi xe vó ngựa, duyên nghèo của ta là chén rượu cành hoa.
Nếu đem phú quý so với nghèo hèn, là một mảnh đất một mảnh trời.
Nếu đem tửu hoa so với xe ngựa, hắn là rượt đuổi ta rảnh rỗi.
Người cười ta quá cuồng điên, ta cười người nhìn không thấu.

- Viện Thiệu:
Mấy đời công tướng tiếng nhà dòng
Chí khí tung hoành cũng đã ngông.
Tuấn kiệt ba ngàn nhiều cũng phí
Hùng binh trăm vạn có như không.
Mình dê, da hổ làm chi nổi?
Lông phượng, gan gà việc khó xong!

- Sau lưng còn chỗ quên lùi bước, trước mặt cùng đường muốn quay đầu.
Phú quý hiện giờ chưa biết đủ,
còn muốn toan tính cho ngày sau?

- Tự cổ kiêu binh nhiều tất bại
Thói thường khinh địch ít thành công.

- "Ở rừng mừng được cảnh phồn hoa, ngẩng cúi đất trời bát ngát xa.
Ngàn thuở công danh là cái bóng, trăm năm vinh nhục kính soi hoa.
Chén vàng chán ngán xuân sắp hết, đường huệ um tùm ác đã tà.
Cảnh khói Ngũ hồ nghe nói đẹp. Cớ chi tơi nón móc câu sa?". - Ung Chính

- Tấm thân đạp đất đội trời
Nước non đâu chẳng là nơi hữu tình
Đã lòng cốt nhục tử sinh
Dẫu rằng râu bể tung hoành xá chi
Xưa nay phận sự nam nhi
Chẳng qua gánh vác nặng vì non sông
Liều thân dấn tới bụi hồng
Mà xem chim cá vẫy vùng ra sao

- Tiểu nhân sống lắm cũng thừa
Anh hào chết vội cũng chưa đáng đời
Còn non, còn nước, còn người
Lẽ đâu phó mặc đất trời cho cam

- Dẫu ngoan ở với ngu đần
Vừa phần nhọc xác vừa phần uổng công

- Cây con đâu có tổ chim hồng
Quân hèn đâu có cái lượng bao dung nổi người

- Ngang dọc nào ai, có thoả lòng
Việc đời muốn được, phải ra công
Hỏi chi thành bại, xưa nay nhỉ?
Kìa công dã tràng, ở biển Đông

- Công danh phú quý, cơn mơ mộng
Sự đời thăng trầm, cuộc tỉnh say
Vẫy vùng nam bắc, đông tây
Đây bầu nhiệt huyết, dễ ngày nào vơi

- Tha hồ nghĩa nặng tình sâu
Anh em máu mủ chẳng đâu bằng tiền

- Mới hay vận mạng bất kì
Phúc thì được mấy hoạ thì đến luôn

- Vuốt gươm đứng dậy hỏi trời
Nam nhi này chịu thua trời được sao
Không gan ai gọi anh hào
Không lên ai biết nên cao mấy trùng

- Lúc sinh tử hay cách biệt
Chẳng bỏ nhau lời quyết thệ rồi
Cầm tay nàng hẹn mấy lời
Sống bên nhau mãi đến hồi già nua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#camnhan