Quân tử...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng và hắn là thanh mai trúc mã

Nàng nghe đâu bạn bè khác giới hay

thích nhau lắm

Nhìn khuôn mặt của hắn, hơn tận 2

tuổi mà sao mặt hắn lại trắng trẻo nữ

tính hơn nàng, chả có tí gì giống con

trai cả, làm nàng liên tưởng đến 3 từ:

chị em tốt...


Lỡ hắn thích nàng… ôi làm sao nàng

nỡ từ chối con tim mong manh đó?

Thế là nàng đưa ra kế sách cao cả

Lừa hắn đi ăn hồ lô, nàng gạ hắn phải

nghe theo 1 điều kiện

Hắn thích ăn nhất là hồ lô, ngoan

ngoãn chấp nhận

-Tiểu Lục, ngươi hứa với ta mai sau là

bạn bè tốt, tuyệt đối không được thích

ta nhá?

Hắn ngậm viên kẹo hồ lô, sảng khoái

đáp:

-Được! Quân tử nhất ngôn!

Thế mà nhục nhã làm sao mà sau này

lại thành ra là nàng thích ngược lại

hắn

Cũng tại hắn, lớn lên đẹp trai khôi ngô

lại còn văn võ song toàn. Hại nàng

ngày ngày phải kiềm chế không vồ

đến đánh chén

Sự kiềm chế chấm dứt khi nàng tròn

19 tuổi

Nàng và hắn ngồi ở miếu trên núi, vui

vẻ trò chuyện

-Mười chín tuổi rồi, còn không gả

nhanh là ế đó tiểu thư của tôi ơi

Nàng nốc 1 hơi rượu, nấc 1 cái,  hầm

hầm lườm chàng

-Thích chàng rồi, sao gả được

-Hả?

-Không phải, ta yêu chàng mất rồi, giờ

làm sao gả cho người khác đây?

-Thật không? Mấy năm rồi?

-Thật… khoảng.. 5 hay 6.. năm rồi

Nàng lờ đờ nói, nghe vậy thì khóe tai

chàng bỗng ửng đỏ

Nàng quơ quơ tay, chàng cũng say nên

tai cũng đỏ rồi sao?

Chàng thầm nói gì đó, loáng thoáng

như: Ta cũng vậy, ôi hạnh phúc quá,

vân vân và mây mây...

Nàng lại vừa nốc thêm 1 ngụm rượu,

lại vừa hỏi chàng đang tự kỉ bên cạnh

-Chàng thích ta?

-Ừ

-Quân tử nhất ngôn kiểu gì thế hả!?

-Quân tử nhất ngôn là quân tử dại,

quân tử nói đại là quân tử khôn. Nào,

ta dẫn nàng về nhà nha nương tử ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản